EDIT: HẠ
Cho dù tìm kiếm từng thảm thực vật, Đường Khải cũng không thể phát hiện ra bóng dáng của [Tùy Tùy Tiện Tiện].
Tác dụng chính của điều tra viên trong lúc thi đấu chính là tìm thấy đối thủ, có thể gϊếŧ liền gϊếŧ, không thể gϊếŧ cũng có thể cung cấp thông tin và tầm nhìn cho đồng đội.
Một khi không tìm thấy đối thủ, vậy thì bạn sẽ chẳng có tác dụng gì trên sân thi đấu.
Sắc mặt thiếu niên trắng bệch, tiếp tục lục soát từng thảm thực vật trong khu vực đầm lầy quen thuộc này.
Trong nháy mắt khi thanh hô hấp chuẩn bị biến mất, cậu ta phải lộ đầu trên mặt nước để thở, một lưỡi dao sắc bén lóe lên ánh sáng trắng lạnh lẽo, đột nhiên lao ra từ phía sau, lưu loát dứt khoát thọc vào ngực cậu ta!
Một dao, hai dao!
Ám sát hung tàn, không chút do dự!
[Tùy Tùy Tiện Tiện] dử dụng [Lưỡi Dao Đẫm Máu] ám sát [TKTK]!
Mọi người: “………”
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Người tiếp theo.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn về phía tuyển thủ dự bị cho vị trí xung phong Lục Hưng Vân. Dưới ánh nhìn chăm chú của các đồng đội, thiếu niên hơi nhíu mày, nhanh chóng đánh chữ nhận lời khiêu chiến.
[Đây Là Tài Khoản Phụ]: Tôi lên.
Lục Hưng Vân không nói lời vô nghĩa, trực tiếp lựa chọn súng, đổi bản đồ rồi tiến vào thi đấu.
Bản đồ cậu ta chọn tên là “Sâu Trong Rừng Rậm.”
Năm nay, đội tuyển quốc gia mang theo 3 tuyển thủ chơi vị trí xung phong, Thời Tiểu Bân và Lục Hưng Vân là hai tân binh có phong cách khác biệt hoàn toàn, người trước bình tĩnh cẩn thận, người sau nhiệt huyết bạo lực. Trong giải đấu thế giới, Thời Tiểu Bân chỉ được lên sân khấu một lần, bởi vì Lục Hưng Vân là dự bị, cho nên cậu ta thậm chí còn chưa từng được lên sân khấu một lần nào.
Cậu ta khao khát muốn chứng minh bản thân, muốn để mọi người biết cậu ta không hề kém hơn Thời Tiểu Bân.
Lục Hưng Vân lựa chọn vũ khí chính là [UziMAC – Mania].
Dòng súng tự động Uzi này có tốc độ bắn cực nhanh, 1 phút có thể bắn ra 600 viên đạn, uy lực mạnh mẽ, hiệu ứng thị giác hoành tráng, có thể áp chế hỏa lực của đối thủ trong nháy mắt, khuyết điểm chính là sát thương của mỗi viên đạn không cao, cần phải bắn trúng nhiều lần mới có thể hạ gục được đối thủ.
Giang Thiệu Vũ lại đổi vũ khí chính sang [Thomson – Liệt Diễm].
Hai người nhanh chóng tiến vào bản đồ “Sâu Trong Rừng Rậm”. bắt đầu tiến vào cuộc chiến.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, tiếng súng dữ dội vang lên giữa rừng rậm.
Lục Hưng Vân thật sự có lối chơi rất bạo lực, đạn bắn ra điên cuồng giống như không cần tiền, hung hãn không ngừng càn quét phía trước!
Cách chơi áp chế đối thủ bằng hỏa lực dày đặc như thế này khiến Giang Thiệu Vũ tạm thời không thể áp sát.
Giang Thiệu Vũ dứt khoát chui vào trong rừng rậm, dùng đại thụ để che chắn chính mình, liên tục di chuyển vị trí theo hình chữ S để né tránh, Anh chạy trốn quá nhanh, giống như một con thỏ linh hoạt, Lục Hưng Vân điên cuồng bắn phá cũng chỉ có thể sượt qua góc áo của anh.
[Đây Là Tài Khoản Phụ] sử dụng [UziMAC – Mania] đánh trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!
[Đây Là Tài Khoản Phụ] sử dụng [UziMAC – Mania] đánh trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!
Hai thông báo hệ thống xuất hiện liên tiếp đã khiến Lục Hưng Vân có thêm mười phần tự tin, thiếu niên gϊếŧ đến đôi mắt đỏ bừng, vừa bắn phá vừa tiến lên, muốn ép đối thủ vào góc bản đồ.
Chỉ còn một chút nữa thôi, thiếu một chút nữa là có thể gϊếŧ chết người này!
Chỉ cần gϊếŧ được Tùy Tùy Tiện Tiện, nói không chừng sau khi huấn luyện viên mới biết chuyện, người đó nhất định sẽ để cậu ta đánh chính trong mùa giải tới!
Dù sao tuyển thủ xung phong chủ lực của đội tuyển quốc gia cũng sắp giải nghệ rồi, mùa tiếp theo ai là người đánh chính còn chưa chắc chắn đâu.
Chỉ trong chớp mắt, cả băng đạn đã bị bắn hết. Lục Hưng Vân lập tức trốn phía sau một thân cây, tiến hành đổi băng đạn.
Lạch cạch…
Tiếng đổi băng đạn thanh thúy truyền đến bên tai.
Cùng lúc đó là một loạt tiếng súng như ác long hung mãnh rít gào ——
[Tùy Tùy Tiện Tiện] sử dụng [Thomson – Liệt Diễm] đánh trúng [Đây Là Tài Khoản Phụ]!
Giang Thiệu Vũ nắm bắt thời cơ vô cùng chuẩn xác, ngay trong khoảng trống 1 giây ngắn ngủi khi đối thủ thay băng đạn, anh đột nhiên áp sát từ bên hông, liên tục xả đạn về phía Lục Hưng Vân, bắn cậu ta chỉ còn lại một chút máu.
Lục Hưng Vân phản ứng cũng rất nhanh, cậu ta lập tức di chuyển hình chữ Z vòng ra phía sau một thân cây, để đại thụ làm lá chắn cho mình, theo sát sau đó chính là một đợt nổ súng phản sát!
… Đáng tiếc cậu ta suy nghĩ nhiều rồi.
Trong trò chơi bắn súng, có ba ảo giác lớn mà người chơi rất hay gặp phải: Anh ấy thích tôi, sau lưng không có ai và tôi có thể phản sát.
Lục Hưng Vân không thể phản gϊếŧ được Tùy Tùy Tiện Tiện.
Ngay khi cậu ta thò đầu ra khỏi thân cây, một loạt đạn đã như vũ bão lao đến trước mặt cậu ta ——
[Tùy Tùy Tiện Tiện] sử dụng [Thomson – Liệt Diễm] đánh chết [Đây Là Tài Khoản Phụ]!
Những người đang quan sát: “……”
Trong trận chiến giữa các cao thủ, có đôi khi chỉ cần phản ứng chậm hơn 0.1 giây cũng đủ để quyết định thắng bại.
Lục Hưng Vân ngoi đầu muốn phản gϊếŧ, nhưng đối thủ lại bóp cò trước cậu ta một nhịp, cho nên, người chết chính là cậu ta.
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Người tiếp theo.
Bầu không khí trong phòng huấn luyện chìm vào yên lặng quái dị.
Một đám người lộ ra sắc mặt hết xanh lại trắng, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Không có người tiếp theo.
Toàn bộ đội hình tấn công đã bị quét sạch, bọn họ cũng không thể phái lính chữa bệnh lên để đấu súng đúng không?
Lúc này, Mạc Hàm Thiên – người khởi xướng mọi chuyện, mặt còn đen hơn đáy nồi.
Ban đầu, cậu ta gọi mọi người tới đây là vì muốn hành hạ tên ngạo mạn này, ngược cho đến khi hắn phải gỡ cài đặt mới thôi.
Kết quả…. Một đám tuyển thủ bọn họ lại biến thành anh em hồ lô, một người tiếp một người, chết vô cùng sạch sẽ!
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Đưa mạng xong rồi hả?
Mọi người: “…………”
Từ lúc xuất đạo tới bây giờ, bọn họ luôn được đánh giá là “Người mới tiềm năng nhất”, “Tân Tinh tương lai”, “Hy vọng của chiến đội XX”, những người mới này đều được người hâm mộ và huấn luyện viên của các chiến đội che chở lớn lên, cho dù thua trận trong giải quốc nội, bị đám anh hùng bàn phím mắng vài câu, nhưng bọn họ là người mới, tất nhiên sẽ phải thất bại để trưởng thành.
Thế nhưng, bọn họ chưa bao giờ cảm thấy thất bại thảm hại như lúc này!
Một đám người, cư nhiên không có ai trị nổi vị [Tùy Tùy Tiện Tiện] này?!
Liên tiếp bị [Tùy Tùy Tiện Tiện] ấn trên mặt đất cọ xát, chuyện này hợp lý không? Khoa học không?
Mặt mũi của đội tuyển quốc gia đều bị bọn họ vứt hết!
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Điểm cốt lõi của tuyển thủ chuyên nghiệp không nằm ở chữ “Tuyển thủ”, mà ở chữ “Chuyên nghiệp”.
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Các cậu vẫn nên đi tắm và nghỉ ngơi đi, tôi chẳng thấy các cậu chuyên nghiệp ở chỗ nào cả.
Đánh xong lời châm chọc cuối cùng, Giang Thiệu Vũ thẳng thừng thoát khỏi phòng đối chiến.
Trong phòng huấn luyện, có người tức giận đập bàn phím, có người mặt mày cứng đờ, cũng có người hồng hốc mắt, như thể sắp khóc tới nơi.
Rốt cuộc bọn họ chuyên nghiệp ở chỗ nào?
Ngay cả người chơi qua đường vô tình gặp trong game, bọn họ cũng không đánh lại.
Cả nhóm bị một mình người tên Tùy Tùy Tiện Tiện này nghiền nát, bọn họ sao còn mặt mũi để tự nhận chính mình là tuyển thủ của đội tuyển quốc gia?
Ngay lúc cả đám “Anh em Hồ Lô” đang ủ rũ cụp đuôi hoài nghi chính mình, đột nhiên có người đẩy cửa đi vào, thấy một đám thiếu niên đều đang ủ ê cúi đầu, đội trưởng lão Lâm của đội tuyển quốc gia có hơi sửng sốt, một lúc sau mới cười nói: “Ồ, một đám người còn rất nghiêm túc nha? Tôi nhớ hôm nay không có nhiệm vụ huấn luyện mà nhỉ, thế nào, rủ nhau vào game hành gà hả?”
Mọi người: “…..”
Bọn họ vốn dĩ định vào game hành gà.
Kết quả chính bọn họ lại bị hành thành một đám đồ ăn!