EDIT: HẠ
Đồng đội bên ta nghe thấy giọng nói lanh lảnh của bạn học Đậu Đậu, cực kỳ vô ngữ.
Cũng không phải do tuyển thủ đội tuyển quốc gia quá cùi bắp, mà là do đại thần Tùy Tiện bên ta quá trâu bò.
Trên mạng mặc dù có rất nhiều cao thủ, nhưng có thể xách tuyển thủ của đội tuyển quốc gia lên ngược hai ván cũng không có mấy người. Tuy nói bên ta có phối hợp, đối thủ không có phối hợp, đây cũng là mấu chốt dẫn đến chiến thắng. Nhưng không thể không thừa nhận, Đại thần Tùy Tiện có khả năng phán đoán vị trí trên bản đồ vô cùng chính xác, kỹ thuật bắn sũng cũng đặc biệt sắc bén.
Xem chừng tâm lý của Mạc Hàm Thiên đã sụp đổ hoàn toàn rồi.
Bánh Trái Cây nhịn không được mở miệng hỏi: “Tùy Tiện ca, cậu là tài khoản nhỏ của đại thần nào thế? Có phải tuyển thủ chuyên nghiệp không?”
Giang Thiệu Vũ không trả lời.
Thạch Trái Cây Pudding vội vàng đứng ra giải hòa: “Hô 666 là được rồi, tò mò chuyện không đâu làm gì?”
Bánh Trái Cây lập tức phối hợp hô to: “Đại lão 666!”
Ván thứ ba….
Đối phương trực tiếp ấn đầu hàng.
Mạc Hàm Thiên không hề có ý định đầu hàng, đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, dù trong bất kỳ trận đấu nào bọn họ đều không được phép bấm đầu hàng, đây là quy định của Liên Minh.
Nhưng vấn đề là… 4 đồng đội của hắn đều đã bấm đầu hàng.
4 người đồng thời bỏ phiếu là có thể đầu hàng thành công, hệ thống sẽ tự động phán định thua trận.
—— Người bảo vệ đầu hàng.
—— Người ẩn nấp chiến thắng 3: 0.
Mạc Hàm Thiên dùng sức vỗ mạnh cái bàn, mắng to: “Một lũ ngu không biết phối hợp! Một người tiếp một người đi chịu chết, còn không biết xấu hổ bấm đầu hàng, đệt mẹ!”
Kết thúc thi đấu, mọi người tự động rời khỏi phòng.
Mạc Hàm Thiên cảm thấy huyết áp tăng vọt, cơn giận dữ bốc thẳng lêи đỉиɦ đầu, huyệt thái dương nhảy lên liên tục, giống như muốn nổ tung tại chỗ. Hắn cố gắng hít thở sâu, nhưng vẫn không thể xua tan cảm giác bực tức đang dồn nén trong l*иg ngực. Cảm giác ấm ức khiến hắn mắc nghẹn đến khó thở, khuôn mặt hắn cũng vì khuất nghẹn mà đỏ bừng.
Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi vào.
Đối phương thấy Mạc Hàm Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc: “Mạc ca, anh ngồi trong phòng huấn luyện làm gì thế?”
Mạc Hàm Thiên nghiến răng nghiến lợi: “Đánh xếp hạng!”
Đối phương sửng sốt một chút, nghe ngữ điệu này hình như không giống đánh xếp hạng… mà giống như vừa đi đánh kẻ thù.
Mạc Hàm Thiên căm giận nói: “Chắc chắn đối thủ đã bật hack! Mặc dù phía chính phủ kiểm soát rất nghiêm chuyện bật hack, nhưng một số loại hack công nghệ cao bọn họ vẫn không tra ra được. Bằng không sao hắn có thể liên tục bắn nổ đầu tôi trong hai ván liên tiếp chứ, hơn nữa còn có thể phát hiện vị trí của tôi?”
Thời Tiểu Bân tò mò thò về phía máy tính nhìn thử: “Ý anh là, hắn vừa bật hack xuyên tường vừa bật hack ghim tâm sao?”
Mạc Hàm Thiên: “……”
Lý do này hình như có hơi gượng ép. Bật hack trắng trợn như thế, phía chính phủ còn không tra ra được, vậy thì mọi người không cần chơi game nữa cũng được. Đặc biệt là loại trò chơi esport kiểu này, quan trọng nhất chính là tính công bằng, việc bật hack hạ gục toàn bộ đối thủ trong nháy mắt sẽ phá hủy nghiêm trọng hệ sinh thái của trò chơi.
Trái tim Mạc Hàm Thiên đột nhiên run lên —— Chẳng lẽ đối phương không bật hack?
Sao có thể chứ?
Người này cực kỳ hiểu biết hắn, ngay cả việc hắn sẽ đi qua con đường nào người này cũng có thể dự đoán được, thậm chí còn đoán chắc thời điểm hắn sẽ nổ súng, giống như đang nằm trong đầu hắn, hoàn toàn nắm rõ mọi bước đi của hắn.
Ván thứ nhất bắn nổ ót của hắn, ván thứ hai mặt đối mặt bắn nổ đầu hắn, loại đấu pháp nhục nhã đối thủ như thế này, chẳng lẽ người này từng có thù oán với hắn?!
Mạc Hàm Thiên thở sâu, ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nói: “Mặc kệ hắn có bật hack hay không, tôi muốn đấu solo với hắn một ván. Nếu người này thật sự bật hack công nghệ cao, tôi sẽ trực tiếp báo cáo hắn, việc này cũng coi như tôi đã lập công.”
Trong trò chơi, Giang Thiệu Vũ vừa mới rời khỏi phòng đã nhận được một tin nhắn, người gửi là Devil333: “Có bản lĩnh thì ra solo với tôi!!!”
Giang Thiệu Vũ nhẹ nhàng nhướng mày, anh có thể tưởng tượng được dáng vẻ tức giận đến xù lông của thiếu niên ở trước máy tính.
Xem ra còn chưa bị đánh phục?
Giang Thiệu Vũ thuận tay đồng ý lời mời kết bạn.
Mạc Hàm Thiên nghĩ nghĩ, đứng lên nhường vị trí cho đồng đội đang đứng bên cạnh, nói: “Tiểu Bân, dùng tài khoản của tôi đánh cùng hắn ta một ván, hắn chơi vị trí xung phong, để hắn kiến thức một chút cái gì gọi là cao thủ xung phong của đội tuyển quốc gia!”
Thời Tiểu Bân cũng cảm thấy hứng thú, cậu ta ngồi xuống nói: “Mạc ca, người này đã trào phúng anh trong trò chơi sao?”
Mạc Hàm Thiên lạnh lùng nói: “Đúng vậy, hắn nói, đánh với tôi chỉ cần tùy tiện đánh cũng có thể thắng!”
Thời Tiểu Bân trợn mắt há hốc mồm: “Khẩu khí người này rất lớn nha, cũng không sợ bị đứt đầu lưỡi sao? Để tôi lên đánh nổ đầu chó của hắn.”
Trong trò chơi, [Devil333] đã mời [Tùy Tùy Tiện Tiện] vào sân huấn luyện bắn súng.
“Sân huấn luyện bắn súng” trong trò chơi Thương Vương có hình thức tùy chọn, người chơi có thể tự lựa chọn bản đồ, đồng đội và đối thủ để tiến hành huấn luyện.
Tiến vào sân huấn luyện, [Devil333] lập tức gửi một tin nhắn: “Chào ngài, tôi là Thời Tiểu Bân, chơi vị trí xung phong trong đội tuyển đội quốc gia, mong ngài chỉ giáo nhiều hơn!”
Giang Thiệu Vũ cong khóe môi.
Thời Tiểu Bân, anh đương nhiên biết, đội viên nhỏ tuổi nhất trong đội tuyển đội quốc gia, khi còn là thanh huấn sinh, người này từng là bạn cùng phòng với Mạc Hàm Thiên suốt một năm ở Thanh Huấn Doanh Tinh Thành, hai người có quan hệ rất tốt, hai vị này cũng là người mới có biểu hiện xuất sắc nhất trong giải đấu quốc nội những năm gần đây.
Khác với Mạc Hàm Thiên mắt cao hơn đầu, tâm lý yếu ớt, Thời Tiểu Bân lại có chút ngốc manh, hơn nữa còn rất lễ phép.
Chỉ là tính cách quá mức cẩn thận, trong lúc thi đấu luôn bó tay bó chân, không quá dám buông tay để đánh.
Giang Thiệu Vũ hỏi: “Là Tiểu Mạc gọi cậu tới sao?”
Mạc Hàm Thiên ngồi bên cạnh nhìn thấy những lời này, không khỏi trợn trừng hai mắt: “Tiểu Mạc? Gọi thân thiết như thế, tôi và hắn ta rất thân thiết sao??”
Thời Tiểu Bân nhìn Mạc Hàm Thiên tức giận đùng đùng, nhanh chóng đánh chữ nói: “Mặc dù đội tuyển quốc gia có thành tích không quá tốt, nhưng tôi cảm thấy, ngài cũng không nên trào phúng người khác trực tiếp như vậy, nói cái gì mà đánh với chúng tôi chỉ cần tùy tiện đánh là thắng.”
“Ngài nói như vậy là rất không lễ phép.”
“Nếu ngài cũng chơi xung phong, vậy thì để tôi tới lĩnh giáo một chút đi.”
Đem câu “Anh trào phúng anh em tôi, cho nên tôi tới đây để ngược anh” nói thành bân bân hữu lễ như thế, trước khi đánh nhau còn liệt kê rõ ràng tỉ mỉ lý do, khó trách cậu ta lại tên là “Thời Tiểu Bân”.
*Bân Bân hữu lễ: Một thành ngữ tiếng Trung, có nghĩa là nhã nhặn, lịch sự, cư xử đúng mực.
Nhưng mà, Giang Thiệu Vũ căn bản không ra chiêu theo lẽ thường.
Đối mặt với thái độ lễ phép của bạn nhỏ Thời Tiểu Bân, anh không chút khách khí đánh ra ba tin nhắn.
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Chê tôi trào phúng các cậu là không lễ phép sao?”
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Sự thật là các cậu đánh đến nát bét, chẳng lẽ tôi còn phải khen các cậu là 666 hả?”
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Tư thế giơ súng tự động của cậu rất ngầu đó, còn tùy tay vẽ viền cho đối thủ, có khác gì bậc thầy phác thảo đâu?”
Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân: “………”
Biểu tình trên mặt Thời Tiểu Bân xuất hiện vài vết rách.
Người mới luôn luôn ngoan ngoãn lễ phép, lần đầu tiên mắng ra một chữ thô tục: “Đệt mẹ!”
“Người này là ai, hoàn toàn không coi đội tuyển quốc gia chúng ta ra gì? Cư nhiên dám nói tôi là bậc thầy phác họa!”
Thời Tiểu Bân thở phì phì trợn trắng mắt: “Hôm nay nếu tôi không ngược hắn đến mức hắn phải gỡ cài đặt game, sau này tôi sẽ theo họ hắn!”