EDIT: HẠ
Cậu ta đánh hơn một tháng cũng chưa thể lên đẳng cấp này, mỗi ngày thắng hai trận, thua hai trận, tích phân cứ lên lên xuống xuống, mãi vẫn dậm chân ở mức 1600 điểm.
Thế mà hôm nay cậu ta gặp được vận may lớn, đυ.ng ngay vị Thư Thần này, trực tiếp được mang bay!
Đẳng cấp cứ như ngồi tên lửa vọt thẳng lên, chỉ trong vài tiếng đã chạm mốc đại sư.
Cảm giác nằm thắng thật sự quá sung sướиɠ!
Hệ Thống: [Bạn Học Đậu Đậu]: Cảm ơn đại thần!!!
Cậu ta dùng ba dấu chấm than liên tục để biểu đạt nội tâm kích động của mình.
Hệ Thống: [Tùy Tùy Tiện Tiện]: Tôi đi ăn cơm chiều.
[Bạn Học Đậu Đậu] chơi game suốt đêm, xoa xoa đôi mắt mệt mỏi rã rời, liếc nhìn góc phải bên dưới màn hình. Bây giờ mới có 9 giờ sáng, cậu ta trợn mắt há hốc mồm: “Chiều, cơm chiều? Đại thần, sáng sớm tinh mơ anh đã ăn cơm chiều rồi sao?”
Giang Thiệu Vũ: “Tôi đang ở Mỹ, bị lệch múi giờ.”
Bạn học Đậu Đậu phản ứng lại: “À à! Vậy anh mau đi ăn cơm đi, hẹn gặp lại đại thần! Cảm ơn đại thần đã mang em nằm thắng!”
Giang Thiệu Vũ nhanh chóng thoát game. Đến khi tin nhắn của Bạn học Đậu Đậu gửi đến, trạng thái trong danh sách bạn bè đã chuyển thành “Bạn tốt đang offline”.
Cậu ta gãi đầu đầy nghi hoặc. Đại thần đã ở Mỹ, tại sao không chơi trên máy chủ Mỹ, mà lại chạy sang máy chủ nội địa làm gì? Khoảng cách xa như vậy, đường truyền internet không bị chậm à?
Thế giới của đại thần… tay mơ như cậu ta không thể hiểu được.
Bạn học Đậu Đậu nhìn bảng thành tích toàn thắng liên tiếp, cảm thấy mỹ mãn. Cậu ta tắt máy tính, ngã xuống giường ngủ một giấc thật ngon.
...
Giang Thiệu Vũ đang ở Califfornia, sau khi tắt trò chơi, anh đứng dậy đi xuống phòng bếp bắt đầu làm cơm chiều.
Bữa trưa hôm nay là mì sợi với trứng gà và rau ăn kèm, còn bữa tối là cháo hải sản với tôm bóc vỏ. Gần đây, tác dụng phụ của thuốc ức chế Omega ngày càng rõ rệt, dạ dày của anh rất yếu, ăn đồ nhiều dầu mỡ dễ bị đau dạ dày, nên anh chỉ có thể ăn những món thanh đạm và dễ tiêu hóa. Phần xương còn lại, anh đều đưa cho Đậu Đậu ăn.
Giải quyết cơm chiều xong, Giang Thiệu Vũ dắt Đậu Đậu ra ngoài đi dạo một vòng, đến 7 giờ tối mới về nhà.
Hiện tại, California đang sử dụng giờ mùa đông, giờ Trung Quốc sớm hơn giờ California 16 tiếng. Tính toán thời gian, bên đó hẳn đang là 11 giờ trưa. Vừa nghĩ đến đây, điện thoại bỗng đổ chuông, người gọi đến là Du Minh Tương.
Giang Thiệu Vũ nghe điện thoại, giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ vang lên bên tai: “A Vũ, về vấn đề quyền quyết định của huấn luyện viên mà cậu đã đề cập trước đó, sau khi thảo luận, ban lãnh đạo đã đồng ý. Chỉ cần cậu về nước, cậu có thể ký hợp đồng trở thành huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia ngay lập tức.”
Cô hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: “Ban lãnh đạo quyết định giao toàn quyền quản lý thế hệ tiếp theo của đội tuyển quốc gia cho cậu.”
Giang Thiệu Vũ có chút bất ngờ: “Họ đồng ý nhanh như vậy sao?”