Xuyên Đến Tinh Tế Trở Thành Lão Đại Được Đoàn Sủng (NP)

Chương 63

Phá hủy 16 cabin an toàn đồng nghĩa với việc những kẻ trong đó đã chết chắc.

“Cảm ơn cậu.”

Lệ Vô Ngân cuối cùng cũng thở phào khi mọi chuyện đã tạm ổn.

Tống Điềm Tâm vốn chỉ định đến đây để kiểm tra điểm dịch chuyển.

Giờ nguy hiểm đã qua, cô nhìn Lệ Vô Ngân. Dù có vết thương nhưng trông anh không đến nỗi nào.

Cô mở khoang truyền thuốc của cơ giáp, lấy ra một lọ thuốc đưa cho anh:

“Anh còn ổn không?”

Lại hỏi có ổn không? Cô đúng là có ác ý với câu này thì phải.

Nhìn cơ giáp đen bóng gần như không hề hấn gì của Điềm Tâm, Lệ Vô Ngân rất muốn thốt ra vài câu thô tục. Nhưng nhớ ra người ta vừa cứu mạng mình, anh đành nuốt lại và nhận lọ thuốc, uống cạn trong một hơi: “Ổn. Tôi còn dư sức.”

Điềm Tâm phẩy tay, thu nửa số mảnh vỡ cơ giáp vào nút không gian. Những mảnh này đều là khoáng vật cao cấp – đúng thứ cô cần để chế tạo cơ giáp cho Thiên Nguyên.

Nhìn cô hành động, Lệ Vô Ngân nhún vai: “Phần còn lại cũng thuộc về cậu.”

Theo quy tắc chiến đấu ngoài không gian, chiến lợi phẩm sẽ chia theo công sức đóng góp. Với tình thế nguy hiểm vừa rồi, nếu không có X hỗ trợ, anh có lẽ đã bị hạ gục, nếu không muốn nói là bỏ mạng.

Sáu người trong đội của anh, chắc chắn có kẻ phản bội. Giờ quay lại đội ngũ là một rủi ro lớn.

Lần này, Điềm Tâm không chỉ cứu anh mà còn giúp anh thoát thân trong gang tấc. Đống mảnh vỡ kia chẳng đáng là gì so với mạng sống.

Điềm Tâm thu hết số còn lại vào không gian, rồi nhìn anh: “Đi xem điểm dịch chuyển chứ?”

Lệ Vô Ngân nhanh chóng ra khỏi cơ giáp hỏng, thu vào không gian và lấy ra một cơ giáp dự phòng, rồi leo vào. Là hải tặc không gian, anh luôn có thói quen chuẩn bị cơ giáp dự phòng cho mọi tình huống.

Anh không khỏi ghen tị với Điềm Tâm, từ khi quen biết đến giờ, lúc nào cô cũng chỉ dùng một chiếc cơ giáp đen bóng ấy. Phòng thủ của nó quả thực vượt trội.

Anh hỏi với vẻ tò mò:

“Này, cơ giáp của cậu ai chế tạo vậy? Hoàng Phủ hay Tống?”

Hoàng Phủ Trần là một trong những thợ chế tạo cơ giáp đỉnh cao, nhưng giá thiết kế của anh ta rất đắt, chưa kể chi phí bảo trì cũng cao không kém.

Trong khi đó, Tống là một nhân vật bí ẩn. Rất ít người biết rõ về cậu, nhưng những chiếc cơ giáp cậu tạo ra luôn thuộc hàng đỉnh cao, được các nhân vật lớn sử dụng, như “Bóng Dáng” của Bóng Dáng Đại Nhân và bộ giáp phòng thủ của Sở đại tướng.

Nghe đến cái tên “Tống,” khóe mắt Điềm Tâm khẽ nhếch lên. Không ngờ Lệ Vô Ngân cũng biết về nhân vật này. Tuy nhiên, nhờ đang cải trang và ở trong cơ giáp, anh không thể thấy biểu cảm của cô.

Giọng cô trầm lạnh:

“Tống.”

Lệ Vô Ngân gật gù:

“Hèn gì phòng thủ của nó lại biếи ŧɦái như vậy.”

Anh đã quen với tính ít nói của X, nên không hỏi thêm gì. Hai người nhanh chóng tiến về điểm dịch chuyển đã được đánh dấu trên bản đồ.

“Để tôi đi trước kiểm tra. Điểm này là thật.”

Lệ Vô Ngân nói.

Anh từng kiểm tra điểm dịch chuyển này và xác nhận nó hợp lệ, nhưng không ngờ lại bị phục kích.

“Đi cùng luôn.”

Điềm Tâm không yên tâm để anh đi một mình.

Điểm dịch chuyển trong hư không không cố định, và nó có thể đưa người sử dụng đến bất kỳ nơi nào trong vũ trụ.

Cũng có tin đồn về những điểm dịch chuyển thời gian – có thể đưa con người đến một thời điểm khác trong quá khứ hoặc tương lai.

Tuy nhiên, đã hơn nghìn năm trôi qua, không ai tìm thấy chúng.

Điềm Tâm luôn tin rằng mình đã bị cuốn vào một điểm dịch chuyển thời gian và đến thế giới này.

Đó là lý do cô không ngừng tìm kiếm những điểm dịch chuyển, với hy vọng quay trở về quá khứ của mình.

Cả hai cùng bước qua điểm dịch chuyển. Nhưng sau khi ra khỏi nó, họ vẫn thấy mình lơ lửng trong hư không. Ngay lập tức, họ mở bản đồ sao để kiểm tra vị trí.

Điểm dịch chuyển này đưa họ đến sát bên Thủ đô Tinh.