Xuyên Qua Đại Phản Diện: Khi Tác Giả Làm Kẻ Ác

Chương 19: Khúc Dạo Đầu Của Cuộc Tàn Sát

Editor + Beta: Linoko

Tin tức truyền tới thật nhanh chóng.

Sau khi tên Huyết Tần Vệ kia mang tin về, A Cẩu liền ra lệnh cho bốn tiểu đội Huyết Tần Vệ chạy tới khu vực quặng khoáng thạch linh ngọc. Một mặt là để điều tra tin tức, tốt nhất có thể mang được Thiên Linh Noãn Ngọc về. Mặt khác, không cần phải nói, chính là để báo thù cho những Huyết Tần Vệ đã hy sinh!

Người của Tần gia, không dễ gϊếŧ như vậy.

Tuy nhiên, khi bọn họ đuổi tới nơi, chỉ thấy trống không.

Khu quặng khoáng thạch linh ngọc đã sớm không còn bóng người, chỉ còn lại thi thể của bốn Huyết Tần Vệ, cùng những vết máu đã đông đặc khắp mặt đất, biến thành những mảng màu đỏ đen, mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mũi.

Những vết máu này rõ ràng không chỉ của Huyết Tần Vệ, mà còn là máu của kẻ địch còn nhiều hơn.

Điều này không khó hiểu. Huyết Tần Vệ đều là những người được Tần Cửu Ca từ nhỏ nuôi dưỡng và đích thân dạy dỗ, mỗi người đều là một cỗ máy gϊếŧ chóc. Nếu không phải đối mặt với cường giả thần thông hoặc kẻ địch đông gấp nhiều lần, bọn họ sẽ không bị diệt đến người cuối cùng như vậy.

Tuy đối phương đã mang theo thi thể của phe mình đi và quét dọn chiến trường một cách cẩn thận, nhưng vẫn không thoát khỏi con mắt tinh tường của Huyết Tần Vệ. Thông qua một số dấu vết còn sót lại và chữ "Chu" mà Huyết Tần Vệ kia để lại trước khi chết, mục tiêu nhanh chóng đã được xác định.

"Kim Diễm Chu gia!"

A Cẩu đứng cung kính trước mặt Tần Cửu Ca, lạnh lùng nói, giọng điệu không có chút ấm áp nào, thậm chí nhiệt độ không khí xung quanh cũng giảm xuống đột ngột.

Đây là cường giả thần thông!

Bọn họ có thể nói là đã thông thần về võ đạo, có thể dùng sức mạnh bản thân để ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.

"Kim Diễm Chu gia?"

Tần Cửu Ca nhẹ nhàng nói, trong lòng dâng lên một cảm giác quen thuộc, rất nhanh phản ứng lại, trên mặt hiện lên vẻ kỳ lạ, thầm nghĩ: "Tiểu gia tộc đi theo nam chính Tiêu Phàm kia sao?"

Thấy vẻ mặt của Tần Cửu Ca, A Cẩu tưởng hắn chưa từng nghe qua thế lực nhỏ này, liền mở miệng giải thích: "Kim Diễm Chu gia chỉ là một tiểu gia tộc, người mạnh nhất trong gia tộc dường như cũng chỉ là một vị Chí Nhân sơ kỳ, không đáng để công tử để mắt tới."

"Tuy nhiên Kim Diễm Chu gia này, tổ tiên từng có một vị Thánh Nhân võ đạo, để lại một tia huyết mạch Thánh Nhân, gọi là huyết mạch Kim Diễm, trời sinh gần gũi với thuộc tính hỏa, một bộ thuật điều khiển hỏa tổ truyền cũng không tồi, nhờ vậy bình thường cũng chẳng ai muốn gây sự với bọn họ."

A Cẩu nhếch miệng cười, để lộ hàm răng trắng bóng, giọng điệu lạnh lẽo: "Có lẽ cũng vì thế mà họ đã quên mất mình họ gì rồi."

Tần Cửu Ca nghe vậy gật đầu tùy ý, thực ra về tình hình của Kim Diễm Chu gia này, hắn hiểu rõ hơn bất kỳ ai.

Rốt cuộc, Kim Diễm Chu gia này trong sách của hắn còn có không ít suất diễn.

Cốt truyện không phức tạp, đây là một thế lực mà nam chính Tiêu Phàm chinh phục được trong giai đoạn đầu. Nói ra thì tổ tiên của chi này và truyền thừa của hắn có chút quan hệ sâu xa, theo yêu cầu của tổ huấn phải lấy nam chính làm tôn.

Nhưng trải qua muôn vàn năm tháng, nhiều người trong Kim Diễm Chu gia này đã sớm không còn đặt tổ huấn trong lòng, đối với nam chính Tiêu Phàm làm khó dễ đủ điều.

Kết quả không khó tưởng tượng, Tiêu Phàm bước lên chính là màn sân khấu vả mặt, thể hiện thực lực cường hãn và tiềm lực một cách biếи ŧɦái, cuối cùng áp đảo Kim Diễm Chu gia này, buộc họ phải lấy nam chính làm tôn!

Không ngờ rằng, hiện tại khắp nơi tìm kiếm Tiêu Phàm không thấy, lại trước một bước xảy ra va chạm với Kim Diễm Chu gia này.

"Đi mòn đôi giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công." Tần Cửu Ca nhẹ giọng nói, thần sắc rất là thỏa mãn, chợt gật đầu với A Cẩu, "Đi thôi, chúng ta đi bái phỏng Kim Diễm Chu gia này một phen."

"Dạ!"

A Cẩu cung kính đáp, hưng phấn mà liếʍ môi, khuôn mặt vốn đã hung thần ác ma giờ càng thêm dữ tợn.

Kim Diễm Chu gia chỉ là một tiểu gia tộc mà thôi, phạm vi thế lực không lớn, sở dĩ có thể vươn tay vào trong Lạc Nhật Uyên, chính là vì gia tộc này đóng đô không xa Lạc Nhật Uyên, nằm ngay bên cạnh.

Đương nhiên, cái gọi là không xa này cũng chỉ là tương đối.

Thực tế, Lạc Nhật Uyên có phạm vi mấy ngàn dặm, khoảng cách từ Chu gia đến chỗ Tần Cửu Ca cũng phải chừng hai ngàn dặm.

Đây là một tiểu tòa thành, tên gọi "Kim Diễm", cả tòa thành trì cùng vùng phụ cận trăm dặm đều nằm trong phạm vi thế lực của Kim Diễm Chu gia, có thể nói đây là một phương lãnh thổ mà xưng làm hoàng đế.

Và Chu gia tọa lạc ngay trung tâm Kim Diễm thành, bố cục khí thế huy hoàng, rất là đồ sộ, không ít người qua đường đều phải đi vòng, xa xa nhìn tấm biển "Chu gia", trên mặt toát ra vẻ kính sợ vô hạn.

"Công tử!"

Khi đoàn người Tần Cửu Ca vừa đến Kim Diễm thành, một người mặc y phục màu huyết tiến lên hành lễ, rõ ràng là một Huyết Tần Vệ.

Tuy nhiên, so với Huyết Tần Vệ thông thường, hơi thở tỏa ra từ người trước mắt mạnh hơn không chỉ gấp mấy lần, hơi thở huyết tinh nồng đậm sắp ngưng tụ thành thực chất, nếu là người ý chí không kiên định, cảm nhận được hơi thở huyết tinh này, đều phải bị dọa mà mất đi can đảm.

Người trước mắt, đúng là một vị Huyết Tần Vệ cảnh giới Thần Thông!

Trước khi đại quân của Tần Cửu Ca kéo đến, A Cẩu đã phái một Huyết Tần Vệ cảnh giới Thần Thông tới Kim Diễm Chu gia, ra lệnh cho họ giao nộp Thiên Linh Noãn Ngọc và kẻ đã chém gϊếŧ tiểu đội Huyết Tần Vệ kia.

Đây cũng coi như một loại thông điệp, nếu đối phương biết điều thì còn dễ nói.

Nếu không biết điều, e rằng sẽ là một màn tàn sát!

"Thế nào?" A Cẩu trầm giọng hỏi, sát khí trên người gần như muốn bùng nổ.

"Bẩm thống lĩnh, Chu gia kia đã từ chối thiện ý của công tử và thống lĩnh." Tên Huyết Tần Vệ đáp lại, trên mặt lộ ra vẻ thị huyết.

Hắn rất hiểu, với câu trả lời như vậy, kết cục đang chờ Kim Diễm Chu gia sẽ ra sao.

Hắn như đã thấy được cảnh máu chảy đầy trời!

Nghe vậy, Tần Cửu Ca vẫn thần sắc vẫn tự nhiên, đôi con ngươi sâu thẳm như hố sâu không có nửa điểm gợn sóng, không nhìn ra được hắn đang suy nghĩ cái gì.

Nhưng A Cẩu lại cười lạnh, khuôn mặt vốn đã khiến người ta sợ hãi giờ càng thêm dữ tợn, lạnh lùng nói: "Khặc khặc, rất tốt, ta thích nhất là những kẻ không biết điều!"

Đoàn người không hề che giấu, nghênh ngang tiến thẳng về phía Chu gia.

Huyết Tần Vệ đều là tử sĩ, tất cả đều là những kẻ gϊếŧ người như ma, tỏa ra hơi thở hung thần ngập trời, khiến người khác phải liên tục ngoái nhìn.

"Đây là người nào? Sát ý nồng đậm quá!"

"Ánh mắt bọn họ dừng trên người ta, ta thậm chí có cảm giác sởn tóc gáy, thật đáng sợ!"

"Xem hướng đi của bọn họ, hình như muốn tới Chu gia?"

"Chu gia?"

Nhắc tới Chu gia, tất cả mọi người xung quanh đều trầm mặc!

Tại Kim Diễm thành này, ngươi có thể không biết Thái Hư Sơn, có thể không biết Nguyên Sơ Thánh Địa, nhưng tất cả mọi người đều phải biết Kim Diễm Chu gia!

Đó là chúa tể thực sự của vùng đất trăm dặm này!

Khi đích đến của những người lạ mặt này được tiết lộ, một hòn đá tạo nên ngàn gợn sóng.

Tin tức về những cường giả thần bí đến thách thức bá chủ Chu gia lan truyền nhanh chóng trên vùng đất này, chẳng mấy chốc đã truyền khắp toàn bộ Kim Diễm thành.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều cười nhạo, Chu gia làm chúa tể nơi này đã trăm ngàn năm, vẫn luôn sừng sững và không ngã, há là nơi mà ai cũng có thể đυ.ng đến?

Cũng có không ít người tận mắt nhìn thấy Huyết Tần Vệ phản bác, không phải mãnh long không thể không qua sông, hơi thở hung thần trên người Huyết Tần Vệ kia quá mạnh mẽ, nói không chừng thật sự có chỗ dựa.

Đương nhiên, lời nói này không mấy ai tin tưởng, nhưng dù sao đi nữa, Kim Diễm thành vốn bình lặng đã lâu, vì sự xuất hiện của Tần Cửu Ca và Huyết Tần Vệ mà lập tức sôi sục, thu hút ánh mắt của mọi người!

"Đây là Chu gia sao?"

Tần Cửu Ca nhẹ giọng nói, thần sắc như một cái giếng cổ không gợn sóng, tự nhiên đứng trước cổng lớn khí thế nguy nga của Chu gia, đôi mắt đạm mạc như thể không bao giờ dao động.

Hành tung của bọn họ, toàn bộ Kim Diễm thành đều đã biết, Chu gia đương nhiên cũng đã nhận được tin tức, lập tức nổi giận.

Làm chúa tể vùng này đã trăm ngàn năm, bọn họ sớm đã coi mình là một bá chủ, giờ lại có kẻ dám to gan đánh trống khua chiêng kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, lập tức chọc giận cái gia tộc cổ xưa này.

Kẽo kẹt ——

Cánh cổng nặng nề chậm rãi mở ra, hai hàng tu sĩ khoác áo giáp nhẹ nối đuôi nhau đi ra, một luồng hơi thở cường hãn ập vào mặt!