“Hơn nữa, chính Thẩm muội muội đã nói cho ta biết muội sẽ gặp chuyện, cũng chỉ có nàng ấy biết kẻ trộm hôm nay là ai!”
Gương mặt lạnh lùng cao quý của Quân Thanh Tửu đầy nghi hoặc.
“Chuyện này có liên quan gì đến Thẩm Chi Ý? Hoàng huynh càng nói càng hoang đường, Thẩm Chi Ý làm sao có thể biết được kẻ trộm là ai?”
“Hoàng huynh! Có phải huynh bị Thẩm Chi Ý bỏ bùa rồi không?”
Ly Vương không muốn giải thích nhiều, liền dẫn Quân Thanh Tửu rời đi.
Nhưng vừa ra đến cửa, cung nhân đã mang thiệp mời tới, nói là sinh nhật của Trần Sở.
“Hoàng muội, muội cứ đến Trần phủ trước đi, ta sẽ đi tìm Thẩm muội muội, lát nữa ta sẽ qua đó gặp muội.”
Cuối cùng, Ly Vương để Quân Thanh Tửu đến tham gia tiệc sinh nhật, còn hắn thì đến phủ họ Tiêu tìm Thẩm Chi Ý.
Sau khi Ly Vương đi rồi, Thẩm Chi Ý cúi đầu, ngón chân cọ cọ xuống đất một cách ngại ngùng.
[A! Ngại quá đi mất! Ba năm qua, mỗi lần ta gặp các ca ca đều ra sức trêu chọc, bây giờ trở nên bình thường rồi, ta lại không biết nên nói gì, nên cư xử thế nào nữa.]
[Quan hệ huynh muội bình thường trông ra sao nhỉ?]
[Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều làm gì, ta tìm đại một cái cớ để chuồn về phòng, sau đó tìm cơ hội chạy trốn là được.]
Tiêu Hạc Xuyên vươn tay giữ chặt cổ tay nàng, nói: “Yến tiệc vẫn chưa kết thúc, cùng về đi.”
[Ta nghi ngờ đại ca có mắt nhìn xuyên thấu đó aaaaa!!]
[Mỗi lần ta có ý định chạy trốn, chàng lại giữ chặt tay ta, không cho ta có cơ hội chạy thoát, phiền chết đi được!]
Thẩm Chi Ý còn chưa than vãn xong, một bàn tay khác đã giữ lấy tay còn lại của nàng.
Tiêu Tam lang cười nói: “Đúng vậy, cùng về thôi!”
Tiêu Tam lang nắm chặt tay nàng.
Thẩm Chi Ý: “…”
Nàng cúi đầu nhìn sang trái, là Đại ca phong thái nghiêm nghị, tuấn mỹ. Nhìn sang phải, là Tiêu Tam lang phóng khoáng, bất kham.
[Không ai trong số họ là người ta có thể đánh bại.]
Nhìn lại cổ tay nhỏ nhắn của mình, đã bị hai bàn tay lớn mạnh mẽ giữ chặt.
[Không thể phản kháng.]
[Tạm thời nhẫn nhịn.]
Thẩm Chi Ý đành cam chịu bị hai người kẹp ở giữa mà đi.
“Đại thiếu gia, Tam thiếu gia.”
Ba người bất ngờ bị gọi lại.
Không, thực ra không gọi đến Thẩm Chi Ý.
[Là người hầu của vị hôn phu thứ hai của ta - Tiêu Diễn, Nhị Hỷ.]
[Nhị Hỷ không phải đã cùng Tiêu Diễn xuất thành giao hàng rồi sao, sao lại về nhanh thế này? Chẳng lẽ Tiêu Diễn đã gặp chuyện?]