Sắc mặt tuấn mỹ của Tiêu Hạc Xuyên không chút cảm xúc, hắn chỉ lạnh nhạt liếc Ly Vương một cái, nhưng Thẩm Chi Ý lại nghe thấy tiếng thở dài vang lên từ l*иg ngực hắn.
[Có chuyện gì thế? Biết cái gì?]
[Chẳng lẽ Đại phu quân lén nuôi nữ nhân bên ngoài, bị Ly Vương phát hiện nên hắn tức giận sao? Trời ơi! Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá!]
Mặt Tiêu Hạc Xuyên đen như đáy nồi, không thể chịu nổi nữa.
“Thẩm Chi Ý! Xuống ngay!”
Hắn lập tức đặt nàng xuống đất.
Ly Vương cũng thấy chuyện này thật khó tin.
Hắn chống tay lên trán, vẻ mặt yêu nghiệt đầy bất đắc dĩ.
Nhưng hắn cũng phát hiện ra một điều, Thẩm Chi Ý thật sự rất thú vị.
“Thẩm muội, bổn vương phải cảm ơn muội! Cảm ơn cả tổ tông nhà muội! Nhờ có muội, bổn vương mới mặc áo giáp tơ vàng, tránh được nhát dao chí mạng. Nên nếu muội có bất cứ yêu cầu gì, cứ việc nói, bổn vương sẽ thỏa mãn tất cả!”
Thẩm Chi Ý: “?”
[Liên quan gì đến ta chứ? Ta không tiết lộ được cốt truyện, cũng không thể ra tay giúp gì, ta chỉ là một người ăn dưa hóng chuyện thôi mà. Ly Vương nên cảm ơn áo giáp tơ vàng của hắn mới đúng.]
Ly Vương sắp xếp lại lời nói, chuẩn bị nói rõ sự thật cho Thẩm Chi Ý biết: “Bởi vì bổn vương có thể nghe thấy muội…”
“Quân Ly!”
Tiêu Hạc Xuyên vội lên tiếng cắt ngang lời Ly Vương: “Thần có chuyện muốn nói với vương gia.”
Quân Ly lập tức đổi giọng: “Thẩm muội, muội chờ ta một lát, ta đi nói chuyện với Hạc Xuyên huynh một chút.”
Tiêu Hạc Xuyên kéo Quân Ly ra xa để nói chuyện riêng.
“Ly Vương, nếu đã không thể giấu giếm vương gia, vậy thần cũng nói thẳng. Tiếng lòng của Thẩm muội đều là sự thật, là những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.”
“Thẩm muội biết tất cả về bổn vương, chẳng lẽ…”
Ly Vương lẩm bẩm, trí tưởng tượng bắt đầu bay xa, rồi đột nhiên mắt sáng rực, miệng há hốc.
“Này, Hạc Xuyên huynh, bổn vương có chuyện muốn nói với huynh. Bổn vương và Thẩm muội có lẽ là một đôi trời sinh…”
Ánh mắt Tiêu Hạc Xuyên như một thanh kiếm sắc bén, phóng thẳng về phía hắn.
Ly Vương lập tức giơ tay trấn an: “Hạc Xuyên huynh, đừng vội.”
“Huynh nghĩ xem, Thẩm muội biết tất cả về bổn vương, chỉ biết về bổn vương thôi. Hơn nữa, bổn vương còn nghe được tiếng lòng của muội ấy, từ đó có thể thay đổi vận mệnh của mình.”
“Đây chính là duyên phận do trời định! Tiếng lòng này chính là tâm ý tương thông giữa hai người yêu nhau!”
“Tất nhiên, đây không phải ý của bổn vương, mà là ý trời!”