EDIT: HẠ
Được rồi, cũng không quá lãng phí, nếu bán Tiểu Hắc Oa này đi, khẳng định càng đáng giá hơn một đống vòng tay.
Tiểu Hắc Oa đang chơi vui vẻ đột nhiên quay đầu lại, dường như đã phát hiện ra suy nghĩ nguy hiểm của ba ba, nó ngoan ngoãn chạy về bên cạnh cậu, học theo dáng vẻ của Úc Trần, ngồi khoanh chân dưới đất, không làm ầm ĩ nữa.
Úc Trần dùng ngón trỏ đâm nhẹ đầu nó, “Đi chơi đi, sẽ không bán nhóc.”
Tiểu Hắc Oa nâng cái đầu dính đầy sợi len lên nhìn cậu, hơi hơi do dự đứng lên, đi được hai bước lại quay đầu lại một lần, Úc Trần xua tay, để nó tự đi chơi.
Lúc này Tiểu Hắc Oa mới tiếp tục lăn lộn khắp phòng.
Úc Trần nghĩ nghĩ, số lượng len sợi đã dung hợp máu quỷ không thể tăng lên, vậy chỉ có thể bện chung len sợi máu quỷ với các tài liệu khác, như vậy sẽ giảm bớt tiêu hao đối với len sợi máu quỷ.
Nếu thành công, thứ được tạo ra đương nhiên sẽ là đạo cụ dùng một lần. Khác với trò chơi thần quái khắp nơi đều là nguy hiểm, thế giới hiện thực hẳn là sẽ không có quỷ quái quá mức cường đại, đạo cụ bình thường dùng một lần cũng đã đủ để đối phó.
Úc Trần lại tìm kiếm trong tủ quần áo, lấy ra một cái áo len màu lam đậm sau đó tháo phần cổ tay áo ra. Tháo len xong, cậu đem sợi len máu quỷ đủ để bện thành hai chiếc vòng tay chia thành ba phần. Sau đó dùng ba phần len máu quỷ này phối hợp với len sợi màu lam và màu trắng, như vậy cậu có thể chế tạo ra ba đạo cụ trò chơi.
Úc Trần tính toán tỉ mỉ lượng máu quỷ tối thiểu cần dùng để tạo thành vòng tuần hoàn chú lực, sau đó bắt đầu bện vòng tay.
Lần này không có tình trạng vượt ngoài dự toán phát sinh, cậu thành công bện ra ba cái vòng tay.
[Đạo cụ dùng một lần: Vòng tay phản phệ. Mô tả: Tất cả công kích của Tử Linh sẽ bị phản phệ lại, vòng tay có hiệu lực trong vòng 5 phút. Ghi chú: Tới dùng sức đánh ta nha!]
[Đạo cụ dùng một lần: Vòng tay bảo hộ. Mô tả: Phòng ngự công kích của âm linh dưới oán linh, có hiệu lực trong vòng 5 phút. Ghi chú: Đừng so dự, cùng nhau lên đi!]
[Đạo cụ dùng một lần: Vòng tay đuổi tà. Mô tả: Có thể đuổi Tử Linh khỏi thân thể đang bị ám, trong vòng 5 phút sẽ không bị bám vào người một lần nữa. Ghi chú: Nếu không cẩn thận sẽ bị đại tài tiểu dụng.]
*Đại tài tiểu dụng: Dùng người tài vào việc nhỏ, gây lãng phí tài năng.
Tuy rằng được chế tạo pha tạp, nhưng may mắn máu quỷ xuất phát từ một con oán linh, cấp bậc tương đối cao, đổi lại nếu là máu quỷ của tử linh, có lẽ sẽ không chế tạo ra được thuộc tính như vậy, có chế tạo đạo cụ thành công hay không cũng rất khó nói.
Toàn bộ tài liệu âm linh đã được dùng hết, tổng thể tới nói còn tính là vừa lòng, Úc Trần thở phào một hơi, rốt cuộc đã có thể nghỉ ngơi.
*
Biệt thự vùng ngoại ô, cuồng hoan đã đi đến hồi kết, một đám người trẻ tuổi mang theo một thân đầy mùi rượu đi ra, từng người đều lên xe của mình, chuẩn bị trở về nội thành.
Hoài Phối ôm bạn nữ, hô to gọi về phía Từ Trục đang đứng ở cửa, “Triển lãm tranh tháng tám chắc chắn có thể tổ chức đúng hạn đúng không?”
Bước chân Từ Trục phù phiếm, hắn uống hơi nhiều rượu, mặc dù vẻ mặt mơ màng nhưng vẫn rất tự tin, “Chuyện này còn giả được sao? Thời gian triển lãm tranh đã được thông báo rồi, các fans còn đang chờ đó.”
Hoài Phối dựng ngón cái với hắn, “Họa sĩ Từ chưa từng làm fans thất vọng bao giờ. Đến lúc đó anh trai tôi cũng sẽ tới, cầu chúc buổi triển lãm tranh của đại họa sĩ sẽ thành công rực rỡ! Đến lúc đó đừng quên chia cho các anh em chút cơm canh!”
Từ Trục ném cho hắn một thủ thế cứ yên tâm, anh em đương nhiên không thể thiếu chỗ tốt.
Hoài Phối ha ha cười ngồi vào ghế điều khiển, bạn nữ đi theo ngồi trên ghế phụ.
Những người khác sớm đã rời đi không thấy bóng dáng, Hoài Phối đạp chân ga, xe lái nhanh ra ngoài. Đêm nay hắn đã uống không ít rượu, nhìn cái gì cũng có bóng chồng, lái xe cũng là xiêu xiêu vẹo vẹo.
Lúc sắp đi vào tuyến đường chính, ý thức của Hoài Phối đã mệt rã rời, tầm nhìn trở nên mơ hồ, đột nhiên có một bóng đen lao về phía đầu xe, “Ầm” một tiếng, có thứ gì đó bị đâm bay ra ngoài.
Bạn nữ sợ tới mức kinh hô một tiếng.
Hoài Phối bị dọa tỉnh rượu, nhìn chằm chằm đoàn bóng đen ở phía trước, trái tim đập kinh hoàng, “Thứ quỷ gì thế? Cô, cô đi xuống nhìn thử đi.”
Đêm hôm khuya khoắt, nơi này trước không có thôn sau không có tiệm, chung quanh là vành đai xanh, ngay cả đèn đường cũng tối hơn so với nơi khác.
Bạn nữ run giọng nói: “Phái ca, tôi, tôi không dám.”
Trái tim đập kịch liệt của Hoài Phối dần dần trở nên vững vàng, “Nơi này không có một bóng người, hẳn là chó mèo hoang gì đó không cẩn thận chạy ra, không cần quan tâm đến nó.”
Nói xong liền chuẩn bị muốn lái đi, nhưng hắn lại phát hiện xe của mình không động đậy. Rõ ràng còn chưa tắt máy, nhưng xe vẫn bất động không đi.
Hoài Phối có hơi hoảng, gấp đến mức trán chảy đầy mồ hôi.
Chung quanh là một mảnh đen nhánh, lúc này hắn đột nhiên nhớ tới những bức họa khủng bố anh trai mình đã vẽ…
Bạn nữ đột nhiên kêu một tiếng sợ hãi, sợ tới mức hắn cũng đi theo rùng mình, tức giận mắng to, “Đừng mẹ nó la hét nữa!”
Bạn nữ hoảng sợ nhìn về phía trước, “Động, động! Thứ kia không chết!”
Thứ đồ kia là một khối đen sì, đưa lưng về phía đầu xe, nó khởi động chi trước, nỗ lực muốn bò dậy, để lại trên mặt đất một bãi máu.
Hoài Phối càng nhìn đồ vật kia càng thấy giống một con mèo đen. Chỉ cần không phải đồ vật kỳ quái gì đó thì cũng không có gì đáng sợ, hắn chửi tục một tiếng sau đó mở cửa xuống xe.
Hắn hoài nghi xe của mình đã bị con mèo đáng chết này đâm ra vấn đề. Hắn đi quanh đầu xe một vòng, may mắn không có vết lõm nào, chỉ nhìn thấy một đống máu.
Bạn nữ cũng đi xuống, “Phái ca, xe hỏng rồi sao?”
Hơn nửa đêm mà xe còn bị hỏng ở trên đường, Hoài Phối càng nghĩ càng bực, lại nhìn thấy con mèo đen kia đang dựa vào hai chi trước bò sát trên đường, hắn bước nhanh về phía kia, nhấc chân chuẩn bị đá ——
Mèo đen đang nỗ lực bò sát đột nhiên quay đầu, lộ ra một khuôn mặt mèo bị đâm nát hoàn toàn, máu me nhầy nhụa chỉ còn lại nửa cái sọ não trống trơn!
“A!”
Một tiếng kêu kinh hãi vang lên, Hoài Phối ngã ngồi trên mặt đất, bị dọa đến mức hai chân mềm nhũn.
Mèo đen vốn đang chậm rì rì bò sát về phía trước đột nhiên xoay người, kéo theo nửa thân sau đã bị gãy của mình, lao về phía Hoài Phối bằng tốc độ cực kỳ nhanh.
“A! A a a a ——!!!!”
Hoài Phối sợ tới mức hồn phi phách tán, muốn chạy trốn nhưng thân thể không cử động được, hắn trơ mắt nhìn con mèo đen khủng bố kia bò lên trên người mình, dùng hàm răng chỉ còn một cây răng nanh, hung hăng cắn về phía cổ hắn!
Hoài Phối trợn trắng mắt, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Bạn nữ thét chói tai chạy lên trên xe, một đoàn bóng đen từ trên người mèo đen bay ra, nhanh chóng dẫm một chân lên lưng bạn nữ.
Cửa xe bị kéo ra, người lại không lên xe được.
Hai mắt bạn nữ vô thần, cứng đờ xoay người, đi từng bước về phía thi thể con mèo đen đã bị đâm nát, dùng hai tay nâng nó lên, sau đó đi về phía ven đường bắt đầu dùng tay không đào hố.
Bộ nail xinh đẹp đã bị đứt đoạn, móng tay thấm máu, bạn nữ lại không hề hay biết, cô còn đang tiếp tục đào hố…
Một con mèo đen trên người tràn đầy vết chỉ khâu đang ngồi xổm trên nóc xe, nó chán đến chết lắc lắc cái đuôi.
Dường như đã nhìn đến phát chán, thân thể tròn vo của nó hơi vươn ra, duỗi kéo cái eo lười không quá tiêu chuẩn của mình.
Nó nhìn ngó khắp nơi, biến mất ở nóc xe.