Show Tuyển Chọn: Huyền Học Bỗng Nhiên Nổi Tiếng

Chương 17: Cũng không phải không được

Thời nay, khán giả không dễ bị lừa như trước nữa. Những ai có vấn đề về nhân phẩm thì dù đẹp đến mấy cũng khó mà nổi tiếng. Huống chi, chương trình này là dự án đầu tiên của tập đoàn Vạn Lý trong giới giải trí. Dù nhà họ Kha có nhét được cậu ta vào, tập đoàn cũng sẽ không để một kẻ đầy tai tiếng như vậy có nhiều cơ hội lên sóng.

Vì danh tiếng tệ hại của Kha Hành Chu nên họ thậm chí chẳng buồn làm ra vẻ thân thiện. Chỉ gật đầu từ xa coi như chào hỏi rồi thôi. Một số người còn tỏ rõ thái độ không chào đón, cô lập cậu ra khỏi nhóm của mình.

Kha Hành Chu cũng không hề bận tâm.

Trước đó khi nghe trợ lý của Kha Nguyên Bạch kể chuyện, cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị chửi mắng. Nhưng cậu vốn không thật sự đến để thi thố nên chẳng để ý làm gì.

Dù sao thì cậu cũng đã nhận 520 vạn từ cha mẹ nhà họ Kha, bị chửi là đáng lắm.

Chẳng mất miếng thịt nào cả.

Ánh mắt Kha Hành Chu chỉ dừng lại trên màn hình bình luận một lát rồi bình thản dời đi. Không thấy Kha Nguyên Bạch đâu, cậu liền nhìn sang một góc, nơi Phán Quan đang tò mò ngó nghiêng.

Lục Ly khi còn sống là một lập trình viên mê game, chưa từng thấy những sự kiện giải trí lớn như thế này nên tò mò đi vòng vòng trước các thí sinh. Nhưng chẳng bao lâu sau, anh chàng lại lắc đầu ngán ngẩm quay về: “Trang điểm dày quá, còn không đẹp bằng cậu. Hay là cậu làm một cú nổi bật, debut ngay tại chỗ đi?”

Kha Hành Chu: “……”

Máy quay đang hướng về phía cậu, Kha Hành Chu không thể nói chuyện với một con ma giữa bàn dân thiên hạ được. Cậu cúi đầu vuốt ve chú mèo nhỏ trong lòng, lấy điện thoại ra gõ chữ: 【Không có hứng.】

Cậu tham gia chương trình này chỉ để làm tròn lời hứa với nhà họ Kha, giải quyết dứt điểm ân oán giữa đôi bên mà thôi. Cậu chẳng hứng thú gì với giới giải trí.

Lục Ly chép miệng: “Thế cậu thật sự định đóng vai kẻ phản diện ngốc nghếch, làm nền cho vị thiếu gia thật kia nổi tiếng à?”

Kha Hành Chu: 【Cũng không phải không được.】

Lục Ly: “?!”

【Nhưng đó là một mức giá khác.】

Lục Ly: “……”

Anh ta giơ ngón tay cái lên với cậu, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ “Không hổ là cậu!” Kha Hành Chu nhận lời khen một cách thản nhiên, chẳng có chút xấu hổ.

Cậu đã đồng ý giúp đỡ cha mẹ nhà họ Kha, nhưng họ lại không nói trước rằng họ đã chuẩn bị sẵn một “vai diễn” cho cậu ngoài kia. Hơn nữa, 450 vạn còn lại vẫn chưa vào tay cậu. Nhà họ Kha sợ cậu bỏ ngang nên mới kéo dài ngày thanh toán đến khi chương trình kết thúc.

Vậy thì đừng trách cậu làm việc lười nhác.