[Xuyên Nhanh] Sau Khi Nhóc Xinh Đẹp Ngụy Trang Thành Công Pháo Hôi Thất Bại

Chương 27

Thẩm Vãn Dao sửng sốt, chẳng lẽ công hai đã phát hiện ra cậu căn bản không nhớ được là ai đã làm cho mình mang thai??

Cậu cũng không muốn công hai cảm thấy cậu là đồ ngốc đâu!

Hoắc Y Tư nhẹ nhàng thở dài: “Tôi chỉ muốn nói rằng đứa nhỏ của em cần có cha, cho dù người cha này không có quan hệ huyết thống với đứa bé.”

Lời nói của anh ta khiến Thẩm Vãn Dao bối rối.

Hoắc Y Tư lặng lẽ nói với chính mình: "Beta thực ra rất thích hợp làm cha. Beta không có kỳ phát tình, sẽ không bị pheromone quấy rầy, luôn bình tĩnh lý trí, có thể nói là mạnh mẽ hơn cả alpha."

"Điều quan trọng nhất, beta yêu em, có nghĩa là thực sự yêu em, không bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ pheromone như AO điều khiển khi yêu."

Thẩm Vãn Dao không nghe hiểu. Tại sao em bé nhất định phải có bố?

Cậu đã kiếm được rất nhiều tiền boa trong lần phát sóng trực tiếp đầu tiên còn cảm thấy rằng mình có thể nuôi con ngay cả khi là một người mẹ đơn thân.

Đúng là một thế giới nhỏ tuyệt vời dành cho cậu và nhãi con.

Cậu đáp lại cho có lệ: “Tôi biết.”

Hoắc Y Tư đã lấy máu xong và đặt vào khoang xét nghiệm di truyền.

Kết quả xét nghiệm di truyền của thai nhi sẽ ngay lập tức được đối chiếu với nguồn gen của các sinh vật sống trong đế quốc, bao gồm cả những sinh vật có trí tuệ không phải con người.

Nửa phút sau.

Kết quả phù hợp đã được đưa ra.

Nội dung của màn hình được thiết kế đặc biệt chỉ có thể được nhìn thấy bởi Hoắc Y Tư.

Hoắc Y Tư nheo đôi mắt xám với vẻ mặt lạnh lùng.

Đối phương là một omega nam, sinh viên trường quân đội đế quốc.

Ảnh đại diện là một chàng trai trẻ đẹp trai với đôi mắt xanh băng và mái tóc đen, mặc đồng phục của trường quân đội đế quốc. Cha mẹ cậu ta đều đã chết mà thu nhập của gia đình cậu ta ở mức thấp nhất trong đế quốc.

...

Thẩm Vãn Dao không biết Hoắc Y Tư đang nhìn cái gì, cậu cũng không thèm để ý.

Một lúc sau, cậu nghe thấy Hoắc Y Tư quay lưng lại với mình, nhỏ giọng nói: “Bạn nhỏ, nếu em đói, em có thể rời khỏi phòng y tế trước, để robot mang bữa sáng đến cho em."

"Bữa sáng là buổi sáng hôm nay tôi mới làm cho em."

Âm thanh lạnh lùng không tự nhiên.

Thẩm Vãn Dao vừa lúc đói bụng, cậu cũng không muốn ở gần công hai kỳ quái nữa.

Rời phòng y tế, robot bảo mẫu đưa cậu vào bếp rồi mang bữa sáng cho cậu.

Bữa sáng là một bữa ăn đơn giản được nấu tại nhà, bao gồm một rổ bánh bao hấp, hai cốc sữa đậu nành, cháo kê và trứng gà.

Đầy đủ màu sắc và hương vị.

Người máy đầu tròn chớp mắt nói: "Thưa ngài, Hoắc tiên sinh vẫn chưa ăn sáng. Ngài có thể để lại một ít cho ngài ấy được không?"

"Được." Thẩm Vãn Dao đếm phần ăn sáng của mình, chia ra một nửa.

Nhưng tiểu long bao được nhồi nhân hẹ là món mà cậu thích ăn.

Cậu sờ bụng đang có em bé, suy nghĩ một lúc rồi chia mười cái tiểu long bao làm bốn.

Bốn cho cậu, hai cho bé con và bốn cho Hoắc Y Tư.

Sau khi Thẩm Vãn Dao ăn sáng xong, thấy Hoắc Y Tư không ra khỏi phòng thí nghiệm liền bí mật rời khỏi nhà Hoắc Y Tư.

Cậu vốn muốn nói lời tạm biệt với đối phương, nhưng lại chợt nhớ ra mình chỉ là một bia đỡ đạn.

Tại sao một tên khốn tra công pháo hôi muốn cướp đoạt vai chính thụ lại phải lịch sự chào tạm biệt công hai?

Thẩm Vãn Dao cũng nóng lòng muốn về nhà, nhìn xem thụ chính và công chính đã tăng tiến tình cảm tới mức nào rồi.