Đi vòng qua sảnh chờ ngoài tầng một, Tô Từ nhanh chóng bước vào nhà bếp.
Khác với tưởng tượng của cậu, trong bếp không có bệ bếp mà chỉ có một đống máy móc lạ lẫm, dù không gian bên trong vẫn ngăn nắp sạch sẽ nhưng lại có cảm giác lạnh băng.
“Bíp bíp ——” Đột nhiên, máy truyền tin của Tô Từ vang lên.
【Robot bảo mẫu số 4586 đã gửi tài liệu [Thực đơn cho các bé ở Sở Nuôi Dưỡng] cho bạn, bạn có muốn nhận ngay không?】
4586 giải thích, “Tô Tô, tui vừa gửi thực đơn của các bé đến cho cậu, bên trong có khẩu vị và nhu cầu dinh dưỡng hàng ngày của mỗi bé.”
Nó bay vào một góc phòng bếp, một tấm bảng tự động sáng lên.
Robot bảo mẫu nâng tay, một cáp sạc trồi ra từ giữa những ngón tay, kết nối với tấm bảng.
Sau đó, có một cánh cửa mở ra từ vách tường, luồng khí lạnh nhanh chóng xông ra ngoài.
Tô Từ thu hồi tầm mắt, chọn chấp nhận tập tin.
Cậu cảm thấy tò mò với thực đơn gì đó hơn.
Vừa nhận, tệp tin đã tự động mở ra.
《 Thực đơn của các bé ở Sở Nuôi Dưỡng 》
【Số 2】
Khẩu vị ưa thích: Thịt.
Năng lượng cho mỗi bữa: xxx
Thành phần dinh dưỡng cho mỗi bữa: xxx
Tần suất ăn: Bốn bữa một ngày.
Giờ ăn: 6:00, 12:00, 18:00, 24:00.
【Số 3】
Khẩu vị ưa thích: Thịt
Năng lượng cho mỗi bữa: xxx
Thành phần dinh dưỡng cho mỗi bữa: xxx
Tần suất ăn: Ba bữa một ngày.
Giờ ăn: 6:00, 12:00, 18:00.
【Số 4】
Khẩu vị ưa thích: xxx
…
Tô Từ nghi hoặc chớp mắt, thực đơn của Nhân tộc… phức tạp như vậy sao?
Hơn nữa, tại sao chỉ có từ số 2 đến số 8?
Số 1 đâu?
Khi thấy 4586 lấy đồ trong kho lạnh ra, biểu cảm của cậu càng thêm hoang mang.
Chỉ thấy từng cái hộp vuông chất chồng trong kho lạnh được lấy ra, sau đó, 4586 chuyển chúng đến một góc khác trong phòng bếp.
4586 mở các hộp vuông ra, thứ bên trong đàn hồi giống như thạch, có mùi thịt thoảng qua.
Đây là thịt sao?
Tô Từ nhìn 4586 cho bốn hộp thạch vào một cái máy, rồi nhấn vài cái lên màn hình trên thân máy.
“Đây là bữa tối của bé số 2. Khi vật tư dồi dào, năng lượng sẽ được tăng thêm 10% so với thực đơn cơ bản.”
Tô Từ nghe robot bảo mẫu giải thích, lại nghĩ đến những lời nó vừa nói…
Thế nên đây là ý của nó về từ “phong phú”?
Cậu vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng khi ngửi thấy mùi hương ngào ngạt lan tỏa trong không khí kia, cậu cũng có chút mong đợi.
Ngủ lâu như vậy, Tô Từ thật sự rất đói bụng.
“Két——”
Hơi nước bay lên, nắp máy tự động mở ra, một đĩa thịt nóng hổi được đẩy ra.
4586 tiếp tục thêm nguyên liệu vào máy, rồi mang đồ ăn của bé số 2 đặt lên bàn rồi đậy nắp lại.
Ngửi thấy mùi thịt, bụng Tô Từ réo lên.
Khi 4586 quay đi, cậu hé nắp một chút, rồi cầm lấy cái muỗng bên cạnh múc một ít đưa vào miệng.