“Tiểu Trạch, không được ăn vụng!” Kỳ Thương đem rau trộn dưa leo và thịt kho cà tím đặt lên bàn ăn, cảnh cáo Tiểu Trạch đang nằm trên bàn cơm một tiếng.
Tiểu Trạch lười biếng phe phẩy cái đuôi nhỏ, tỏ vẻ ta mới không thèm ăn vụng đâu, vẫn là đồ ăn Trạch chủ nhân làm cho ngon hơn!
Hàn Trạch nhẹ nhàng đóng cửa phòng khách lại, nhìn bóng dáng bận rộn trong phòng bếp, tay chân nhẹ nhàng đi vào.
“Tiểu Kỳ……” Hàn Trạch đem đầu đặt trên vai Kỳ Thương, đôi tay ôm Kỳ Thương từ sau lưng, đầu còn cọ cọ cổ của Kỳ Thương.
“Anh làm gì vậy, làm em sợ hết hồn, mau buông tay, cẩn thận dầu bắn ra đấy!” Kỳ Thương không được tự nhiên vặn vẹo cơ thể, cảm giác vật cứng nào đó chọc chọc phía sau mình, tức khắc toàn thân cứng đờ, màu đỏ ửng trên lỗ tai càng thêm đậm.
Hàn Trạch dừng một chút, nói: “Anh đi tắm trước đã, Tiểu Kỳ”.
“Ửm?” Kỳ Thương có hơi mất tự nhiên dò hỏi.
Kỳ Thương cảm giác bành tai mình bị một vật ẩm ướt mềm mại bao lấy, trái tim tức khắc nhảy lỡ một nhịp.
Hàn Trạch mυ'ŧ một cái thật mạnh, sau đó buông Kỳ Thương ra, vỗ vỗ đỉnh đầu cậu, mới xoay người lên lầu.
“Thật là……” Kỳ Thương luống cuống tay chân dọn dẹp chảo cà rốt đang xào dở trên tay, thiếu chút nữa đã bị đổ hết, trên mặt vẫn còn ửng đỏ. Lúc mấy món thức ăn cuối cùng được đem lên bàn ăn, Hàn Trạch cũng xuống lầu.
“Tiểu Kỳ, là ngày mai đúng không?” Hàn Trạch múc cho Kỳ Thương một chén cháo gạo kê bí đỏ, nhẹ nhàng đặt ở nơi Kỳ Thương dễ dàng với tới.
“Ừm, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai mới có tinh lực ứng phó.” Kỳ Thương bưng chén cháo gạo kê bí đỏ mà Hàn Trạch múc cho lên, chậm rãi ăn, rõ ràng trước kia lúc ăn cơm chỉ cảm thấy có thể bỏ vào miệng, sao hôm nay lại cảm thấy rất ngon?
Tiểu Trạch chống cơ thể tròn xoe lên, cố sức cắn miếng thịt trong chén của mình, nó đã nói mà, quả nhiên vẫn là đồ ăn Trạch chủ nhân nấu ngon hơn. Tiểu Trạch lắc lắc lỗ tai, thôi, loại chuyện này đừng nên nói ra đả kích chủ nhân, bằng không, đến trái cây cũng không có mà ăn.
Hai người ăn cơm chiều xong, ngồi trên sân thượng ngắm sao. Ngôi sao hôm nay rất nhiều, cũng rất sáng hơn ngày thường.
“Đi thôi,” Hàn Trạch kéo Kỳ Thương đang ngồi lên, “Nhìn cảnh sắc này, chỉ sợ ai cũng không thể nghĩ đến ngày mai chính là tận thế.”
“Xác thật,” Đời trước cũng như thế, trước mạt thế một đêm, ngôi sao phá lệ nhiều, phá lệ sáng ngời, rất nhiều người đều thưởng thức cảnh đẹp trăm năm khó gặp này, lại không nghĩ rằng, đây cũng là cảnh đẹp cuối cùng mọi người có thể ngắm. Mạt thế đến, bầu trời vẫn luôn xám xịt, tràn ngập áp lực.
Nửa đêm, Kỳ Thương cảm giác có chỗ không thích hợp, bên người tựa như có một cái bếp lò. Kỳ Thương bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nhanh chóng ngồi dậy, bật đèn ở đầu giường lên. Kỳ Thương duỗi tay sờ sờ trán Hàn Trạch, mới phát hiện Hàn Trạch đã phát sốt. Đây là dấu hiệu thức tỉnh, Kỳ Thương vội vàng tiến vào không gian, hái vài loại trái cây đem ra.
Sau đó lấy vài cái ly trong phòng bếp, chia đều đào, nho, dâu tây vào từng cái ly, sau đó dùng dị năng ép trái cây thành nước. Lấy hột bên trong ra, Kỳ Thương trộn mấy ly nước ép lại với nhau, dùng đũa khuấy đều.
Kỳ Thương bưng ly nước trái cây hỗn hợp, nâng Hàn Trạch dậy, cho hắn dựa vào người mình, sau đó đổ ly nước trái cây vào miệng Hàn Trạch, nhưng đa số đều dọc theo khoé miệng của Hàn Trạch chảy xuống cổ, Kỳ Thượn nhanh chóng dùng khăn lông lau khô.
Kỳ Thương cúi đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hàn Trạch bị nóng đến đỏ bừng, cũng không rảnh lo này kia, vội vàng đổ một ít nước vào miệng, sau đó cuối thấp đầu xuống, dùng miệng đút nước ép cho Hang Trạch, thấy Hàn Trạch cuối cùng cũng nuốt xuống, sắc mặt cũng dễ chịu hơn chút, Kỳ Thương nhanh chóng đút hắn thêm vài ngụm. Thẳng đến khi cái ly thấy đáy, Kỳ Thương mới đặt Hàn Trạch xuống giường.
“Chủ nhân,” Tiểu Trạch kéo cơ thể tròn tròn mập mạp, nỗ lực từ cửa tiến vào, “Trạch chủ nhân bắt đầu thức tỉnh rồi?”
“Ừ, sốt rất cao, hẳn là đã bắt đầu thức tỉnh rồi.” Kỳ Thương thu mấy cái ly đựng nước ép trái cây còn dư vào không gian, dự định lát nữa sẽ cho Hàn Trạch uống thêm.
Tiểu Trạch nhảy lên giường, ghé vào bên người Hàn Trạch, ngó ngó Hàn Trạch, “Chủ nhân, đưa Trạch chủ nhân lên sân thượng đi, như vậy lúc Trạch chủ nhân thức tỉnh có thể hấp thu được càng nhiều năng lượng.
“Sẽ không có nguy hiểm gì chứ?” Kỳ Thương có hơi không yên tâm.
“Nhưng chủ nhân có trái cây trong không gian mà, chỉ cần lúc Trạch chủ nhân tiếp tục phát sốt, đút nước trái cây cho Trạch chủ nhân, để Trạch chủ nhân không quá khó chịu là được.” Tiểu Trạch ngước đôi mắt bị nhúm lông béo mập che mất một phần, chờ đợi nhìn Kỳ Thương.
Kỳ Thương thu cả Hàn Trạch và cái giường vào không gian, sau đó đẩy cánh cửa nhỏ trên lầu, leo lên chỗ cao nhất trên sân thượng, lấy giường ra khỏi không gian, Kỳ Thương cẩn thận đắp chăn cho Hàn Trạch. Kỳ Thương ngồi ở mép giường, nhìn bầu trời ngẫu nhiên có sao băng xẹt qua, trong mắt lộ ra vài phần nghiêm túc.
Tiểu Trạch ngậm một cây cỏ ba lá phiếm ánh huỳnh quang từ trong không gian ra, dùng móng vuốt đẩy cỏ ba lá đến cạnh đầu của Hàn Trạch.
“Tiểu Trạch, đây là cái gì?”
“Đây là cỏ bảy lá, có tác dụng an thần, có trợ giúp đối với việc thức tỉnh dị năng của Trạch chủ nhân.” Tiểu Trạch lắc lắc cơ thể tròn tròn, ghé vào bên người Hàn Trạch, nhắm hai mắt lại.
Kỳ Thương nhìn Hàn Trạch vừa rồi còn hơi nhíu mày, hiện tại đã khôi phục bình tĩnh, liền biết là cỏ bảy lá này đã phát huy tác dụng.
Đột nhiên, sao băng trên bầu trời nhiều lên, những ngôi sao treo trên không trung cũng không an phận đong đưa.
Tiểu Trạch bỗng chốc mở mắt, đứng lên, nghiêm túc mà nhìn về phía sao trời đang ngo ngoe rục rịch. Kỳ Thương cũng bắt đầu ngưng trọng.
“Chủ nhân, lát nữa khi những ngôi sao đang đong đưa đó biến thành sao băng, Tiểu Trạch sẽ thi pháp để chúng tiến vào cơ thể Trạch chủ nhân, chủ nhân chỉ cần thời khắc chú ý tình trạng cơ thể của Trạch chủ nhân, kịp thời đút nước ép trái cây cho hắn là được.” Cơ thể Tiểu Trạch chậm rãi bành trướng, biến lớn, “Trạch chủ nhân có thể chứa càng nhiều sao băng, đối với Trạch chủ nhân càng có lợi!”
Cuối cùng, cơ thể Tiểu Trạch to bằng một con Bạch Hổ đã trưởng thành, cơ thể sau khi biến lớn, có vẻ hơi thon gầy.
“Ừm!” Kỳ Thương nghiêm túc gật gật đầu, cũng nhanh chóng hái một đống các loại trái cây khác nhau trong không gian để trên giường, tùy thời bổ sung.
Trên bầu trời có một ngôi sao đong đưa mạnh hơn các ngôi sao còn lại, tùy thời đều có khả năng hóa thành sao băng bay đi, Tiểu Trạch gắt gao nhìn chằm chằm ngôi sao đong đưa càng ngày càng mạnh kia, ngay lúc ngôi sao kia đong đưa mạnh nhất, hai mắt Tiểu Trạch phát ra hai luồng ánh sáng màu lam, cắt qua không trung, chặn đứng ngôi sao băng sắp biến mất ở phía chân trời kia.
Ánh sáng màu lam trong mắt Tiểu Trạch càng ngày càng sáng, ngôi sao băng kia bị Tiểu Trạch không ngừng kéo lại gần, kéo gần……
Kỳ Thương khẩn trương nhìn một màn này, cố gắng thở nhẹ nhất có thể.
Rốt cuộc, ngôi sao băng kia cũng bị Tiểu Trạch kéo lại, nháy mắt liền từ ngực tiến vào trong cơ thể Hàn Trạch. Nhiệt độ cơ thể của Hàn Trạch trong nháy chốc tăng cao rất nhiều, trên mặt chảy rất nhiều mồ hôi.
Kỳ Thương nhanh chóng đút vài ngụm nước trái cây vào miệng Hàn Trạch, ngay cả môi của hắn cũng nóng bừng. Ngay lúc Kỳ Thương đút đến ly thứ tư, nhiệt độ cơ thể của Hàn Trạch mới dần dần hạ xuống. Đúng lúc này, ngôi sao đong đưa mạnh thứ hai trên bầu trời cũng muốn hóa thành sao băng bay đi.
Vội vàng điều chỉnh lại, Tiểu Trạch nhanh chóng chế trụ ngôi sao băng thứ hai, lần này so với lần trước tốn sức hơn rất nhiều, dù sao, ngôi sao băng thứ nhất kia làm Tiểu Trạch hao phí năng lượng không nhỏ.
Ngôi sao băng thứ hai lấy tốc độ cực nhanh chui vào ngực Hàn Trạch, trong nháy mắt, nhiệt độ cơ thể của Hàn Trạch cao hơn rất nhiều so với lần đầu. Kỳ Thương nhanh chóng đút Hàn Trạch nước trái cây vừa mới ép, lần này dùng hết năm ly nước trái cây!
Thời gian ngôi sao thứ ba biến thành sao băng rõ ràng dài hơn rất nhiều.
“Hai ngôi sao băng trước đó chứa nhiều năng lượng nhất, cho nên chúng vỡ ra càng nhanh, Trạch chủ nhân tiêu hoá cũng càng chậm. Những ngôi sao băng khác mặt dù không có năng lượng thuần tuý như vậy, nhưng cũng không thể khinh thường.” Tiểu Trạch nằm bò ra giường, nghỉ ngơi trong chốc lát, “Chủ nhân, năng lượng hiện tại của Tiểu Trạch không nhiều lắm, cho nên chỉ có thể tận lực kéo được thêm vài ngôi sao băng nữa thôi.”
Kỳ Thương sờ sờ đầu Tiểu Trạch, có hơi cộm tay, “Tiểu Trạch tận lực là được,” Nói rồi, đưa một trái đào tới bên miệng Tiểu Trạch, Tiểu Trạch há miệng, một ngụm nuốt toàn bộ trái đào xuống.
Đến tướng ăn cũng biến thành thô lỗ rồi, bất quá, vẫn là Tiểu Trạch của cậu. Kỳ Thương nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng hái thêm rất nhiều trái cây trong không gian, đưa tới bên miệng Tiểu Trạch.
Ngôi sao băng thứ ba, ngôi sao băng thứ tư, ngôi sao băng thứ năm……
Tiểu Trạch lần lượt ngã xuống vì mệt, lại lần lượt bò dậy……
Mỗi lần Kỳ Thương đều canh đúng lúc đút nước trái cây cho Hàn Trạch, lúc sau, mỗi lần chỉ cần ba ly là đủ, nhiệt độ cơ thể Hàn Trạch sẽ khôi phục bình thường.
Sau khi ngôi sao băng thứ chín được đưa vào cơ thể Hàn Trạch, Kỳ Thương đưa Tiểu Trạch đã mệt rã rời vào không gian, cẩn thận đặt nó ở dược viên đang tản ra ánh huỳnh quang, nhìn những đóm sáng nho nhỏ vây quanh Tiểu Trạch, chỉ chốc lát sau, liền có rất nhiều đóm sáng chui vào cơ thể Tiểu Trạch, Kỳ Thương mới yên tâm lui ra ngoài.
Thời điểm ngôi sao thứ chín tiến vào cơ thể Hàn Trạch, nhiệt độ cơ thể của hắn cũng không tăng cao đột ngột như những lần trước, ngược lại là thong thả tăng lên. Kỳ Thương đút hắn vài ngụm nước trái cây, nhiệt độ cơ thể Hàn Trạch liền được khống chế.
Lúc này, những ngôi sao treo đầy bầu trời cũng bắt đầu hóa thành sao băng bay đi, càng ngày càng có nhiều sao băng xẹt qua bốn phương tám hướng. Đáng tiếc, cảnh đẹp tuyệt vời này chỉ có một mình Kỳ Thương chú ý tới.
Thời điểm đại quân ngôi sao hoàn toàn hoá thành sao băng loé đi, có rất nhiều sao băng bay về hướng Kỳ Thương và Hàn Trạch.
Trong lúc Kỳ Thương còn chưa kịp phản ứng, có mấy ngôi sao băng đã xông tới chỗ cậu, hoàn toàn tiến vào trong cơ thể cậu, trước lúc mất đi ý thức, Kỳ Thương thậm chí còn nhìn thấy, cũng có sao băng tiến vào cơ thể Hàn Trạch. Trong mắt Kỳ Thương hiện lên lo lắng, nhưng ý thức lại dần dần mai một, cuối cùng vô lực ngã lên người Hàn Trạch.
Tiểu Trạch cũng nhắm chặt hai mắt xuất hiện bên cạnh Kỳ Thương.
Vô số sao băng hướng về bốn phương tám hướng trên không trung bay đi, mà những ngôi sao băng bay về phía Kỳ Thương và Hàn Trạch, có rất nhiều ngôi sao bay xuyên qua cơ thể hai người, cũng có rất nhiều ngôi sao sau khi hoàn toàn tiến vào cơ thể hai người, liền không xuất hiện nữa. Thậm chí cũng có rất nhiều sao băng bị Tiểu Trạch tự động hấp thu, trong lúc hấp thu những ngôi sao băng đó, cơ thể Tiểu Trạch cũng dần dần biến trở về thành quả cầu nhỏ.
Đến khi ngôi sao băng cuối cùng xẹt qua, toàn bộ bầu trời cũng khôi phục tĩnh lặng, bầu trời xám xịt phảng phất như bị một bàn tay to lớn che khuất, chỉ còn phía đông xuất hiện một chút ánh sáng.