Quân Hôn Thập Niên 70: Nữ Phụ Làm Trò Yêu Kiều Xinh Đẹp!

Chương 16

Chẳng qua chỉ một lát, liền xóa tan sự không vui hai ngày nay của Tiểu Trì.

Cô thật sự biết cách dỗ dành người ta.

Tống Thanh Thanh cũng không quan tâm ánh mắt của người khác.

Không cho phép người ta hối cải sao?

Cô nhớ không nhầm, con trai của cô sau này là nhân vật lớn trong lĩnh vực nghiên cứu phát triển quân sự, có rất nhiều cống hiến lớn cho quốc gia và nhân dân.

Lúc đến thu dọn thi thể cho cô, cậu bé còn rất trẻ.

Vừa trở thành giáo sư của đại học A.

Bôn ba vất vả.

Tống Thanh Thanh còn không muốn nhìn thi thể của mình dưới tấm vải trắng, nhưng cậu bé cứ nhìn chằm chằm như vậy.

Quỳ trước thi thể của cô, từ từ ôm lấy cô.

Cúi đầu bên tai cô, hình như thì thầm gì đó.

Tống Thanh Thanh không nghe rõ, chỉ là cảm giác lúc đó Phó Lạc Trì nhìn qua hình như rất đau lòng.

Cô hồi phục tinh thần, không nghĩ đến giấc mơ xui xẻo kia nữa.

Tống Thanh Thanh nắm tay con trai, nhìn về phía Phó Thành: “Em đưa con về nhà trước.”

Phó Thành “ừ” một tiếng, gọi lái xe đến, lái xe đưa hai mẹ con về nhà.

Đợi người đi rồi, lúc này Lục Trầm Uyên mới mở miệng: “Anh Phó, anh chỉnh đốn Tống Thanh Thanh rồi? Hôm nay cô ấy nghe lời như vậy.”

Phó Thành liếc anh ấy một cái: “Không có.”

Lục Trầm Uyên tặc lưỡi: “Vậy cô ấy làm sao vậy? Bình thường bất luận gặp anh hay là Tiểu Trì, hoặc là tôi, đều mắt không ra mắt, mũi không ra mũi.”

Phó Thành im lặng, giọng điệu nhàn nhạt của anh nghe qua hình như không quan tâm lắm: “Không biết.”

Lục Trầm Uyên nhìn Phó Thành, cũng không nhìn thấu anh đang nghĩ gì.

Trước kia Phó Thành ở trong khu nhà, là thiên chi kiêu tử mắt cao hơn đầu.

Hành sự ngang ngược, đến Ninh Thành rồi, ngược lại trở nên trầm ổn.

“Hai năm nữa tình hình ổn định lại, anh đưa Tống Thanh Thanh về thủ đô, cô chú Phó có thể chấp nhận được không?”

Trước kia Phó Thành suýt chút nữa có một vị hôn thê.

Mấy nhà trong khu nhà, gia thế tương đương, biết gốc biết rễ.

Thế hệ trước càng là anh em tốt cùng nhau gϊếŧ địch trên chiến trường trở về, tình cảm không tầm thường.

Mấy năm trước, do tình hình không rõ ràng.

Chú Phó mới đưa Phó Thành đến Ninh Thành, ai biết anh không nói không rằng liền cưới một cô gái quê mùa, không đọc sách gì, bình hoa rỗng tuếch.

Phó Thành nói: “Báo cáo kết hôn của tôi đều được phê duyệt, tổ chức đều đồng ý, bọn họ có gì không thể chấp nhận.”

Lục Trầm Uyên nhướng mày: “Cũng đúng.”

Anh ấy tiếp tục nói: “Nghe nói chú Phó và anh trai anh sắp khôi phục chức vị, cách lúc anh được điều về thủ đô cũng không xa, chúng ta đều phải sớm chuẩn bị.”

Sắc mặt Phó Thành lạnh lùng, qua một lúc, anh nói: “Hai năm nay vẫn là không thái bình, cậu cẩn thận một chút.”

“Biết rồi.”

Bên này Tống Thanh Thanh dắt con về nhà.

Hàng xóm xung quanh nhìn thấy đều cảm thấy kỳ lạ.

Cô vợ trong nhà Đoàn trưởng Phó này, nổi tiếng là bà vợ lười biếng.

Chỉ lo chăm chút cho bản thân mình xinh đẹp.