Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Áo Choàng Của Tôi Đã Rơi Hết Rồi

Chương 9: CP này thật dễ thương

Bàn ăn chìm trong tĩnh lặng, nhưng thật kỳ lạ, bốn người đang ăn cơm đều có biểu cảm hơi quái dị.

Mặt Lê Đào Đào đỏ bừng, Thương Tự thì chắc là bị sặc, cổ cũng đỏ ửng.

Ông cụ Thương l nhìn thẳng phía trước, chỉ là ý cười trong mắt đã tố cáo tâm tình của ông.

Mặt Thương Lộ Lộ cũng hơi ửng hồng, ánh mắt lúc thì nhìn Lê Đào Đào, lúc lại chuyển sang chú nhỏ của mình, mang theo sự hưng phấn kỳ lạ.

Trước đây cô cảm thấy Đào Đào và anh trai mình mới xứng đôi, sao bây giờ nhìn chú nhỏ, ngược lại thấy chú ấy và Lê Đào Đào càng hợp nhau hơn?

CP này thật sự quá dễ thương!

Lê Đào Đào hoàn toàn không phát hiện sự khác thường của những người xung quanh, chỉ cảm thấy mọi người đều im lặng ăn cơm là tôn trọng đồ ăn, hoặc là do trong nhà vừa xảy ra chuyện như vậy, mọi người đều có tâm trạng phức tạp nên mới không nói gì.

Tóm lại, bây giờ cô chỉ muốn tập trung vào việc ăn cơm, mọi người không nói gì thì càng tốt!

Khi Lê Đào Đào ăn được khoảng bảy phần no thì Thương phu nhân trở về.

Vừa nhìn thấy Lê Đào Đào, Thương phu nhân đã đỏ hoe mắt.

“Cha, nghe nói cha muốn cho chú nhỏ cưới Đào Đào? Sao có thể như vậy được? Hai đứa nó cách nhau nhiều như vậy…”

Thương phu nhân thật sự rất tức giận, bà vô cùng coi trọng Lê Đào Đào như con dâu tương lai, kết quả chỉ vừa đi chơi với bạn thân mấy ngày, trở về thì con dâu tương lai lại thành em dâu?!

Điều này khiến bà sao có thể chấp nhận được?!

Ông cụ Thương trầm mặt, bình tĩnh nói:

“Gạo đã nấu thành cơm rồi, chẳng lẽ con còn muốn Đào Đào gả cho Bách Ngôn? Đào Đào chịu, Bách Ngôn cũng đồng ý sao?”

“Nhưng mà…”

Thương phu nhân có chút không cam lòng nhìn Lê Đào Đào.

“Đào Đào, cháu cũng không muốn, đúng không?”

“Dì không phải là người cổ hủ, chuyện của cháu và Thương Tự chỉ là ngoài ý muốn, dì biết trong lòng cháu chỉ có Bách Ngôn nhà dì, cháu yên tâm, dì vĩnh viễn ủng hộ cháu, dì chỉ nhận cháu là con dâu!”

Lê Đào Đào bị bà kéo tay, đến ăn cũng không yên, không nhịn được mà lẩm bẩm trong lòng.

【Vị Thương phu nhân này tỏ ra như rất thích mình, thật ra là muốn lợi dụng sự yêu thích của ông cụ với mình và thế lực của nhà họ Lê…】

【Thương phu nhân luôn cảnh giác với Thương Tự, sợ Thương Tự tranh giành Thương thị với con trai bà, thật ra Thương Tự đâu có để vào mắt? Sản nghiệp của chú ấy không hề kém hơn Thương thị chút nào…】

【Cũng chỉ có Thương phu nhân, cảm thấy nhà mình xem như có chút quyền thế, ba mẹ mình đến lúc đó có thể giúp được con trai bà, hơn nữa ông cụ thích mình, cảm thấy con trai bà cưới mình thì ông cụ dù là vì mình cũng nhất định sẽ củng cố địa vị cho con trai bà, nên mới luôn miệng nói thích mình, nhận định mình là con dâu tương lai. Tặc tặc.】

【Thật ra bà ấy cũng không thích mình, sau lưng không ít lần mắng mình vô dụng, theo đuổi con trai bà lâu như vậy mà vẫn không thu phục được.】

【Đợi sau này phát hiện nữ chính thật ra là thiên kim bị thất lạc của hào môn, bà ấy sẽ không chút do dự đứng về phía nữ chính, còn giúp nữ chính sỉ nhục và đuổi mình đi.】

Lê Đào Đào lẩm bẩm trong lòng.

【Đến việc mình cắm sừng cho con trai bà ấy mà bà ấy cũng không ngại, người mẹ này thật sự yêu con trai mình sao? Hay là bà ấy chỉ yêu quyền thế của Thương gia? À, cũng đúng, bà ấy cũng đâu có chung thủy với chồng mình, sao mà để ý con dâu có cắm sừng con trai mình hay không…】

“Cái gì?!”

Ông cụ Thương thất thanh kêu lên.

Mọi người lập tức nghi hoặc nhìn về phía ông.

Thương Tự giữ tay ông cụ, lắc đầu.

Ánh mắt hắn kiên định, dưới sự trấn an của hắn, cuối cùng cũng không thất thố như vậy.