Ở một nơi khác.
Quản lý không có ở đây, những người vốn dĩ là người thay thế dự bị trước nhà vệ sinh cũng đều không biết phải làm sao, đặc biệt là sau khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, trong lòng đều bắt đầu sợ hãi.
Họ đến đây để kiếm tiền, chứ không phải đến để bị đánh...
Nhìn thấy ngay cả phó tổng giám đốc Tôn thường xuyên đến câu lạc bộ này, lúc này cũng như bị dán bùa đòi mạng chạy rời đi, tất cả mọi người đều đã có câu trả lời trong lòng, đồng loạt quay người, chỉnh tề và im lặng như thủy triều rút lui ra ngoài.
Tô Thời Tửu cũng phản ứng rất nhanh.
Cậu cụp mắt xuống, đi theo sau mọi người, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân, thế nhưng vừa mới bước được hai bước, cổ tay đột nhiên bị tóm lấy.
Tô Thời Tửu ngoảnh đầu lại.
Chỉ thấy không biết từ lúc nào tổng giám đốc Cố kia đã đi đến bên cạnh cậu. Sắc mặt đối phương lạnh lùng, khóe môi hơi hạ xuống, hơi thở lạnh lẽo gần như hóa thành thực chất.
Đối phương dùng sức siết chặt tay, mạnh mẽ xoay người Tô Thời Tửu lại, kéo cậu vào nhà vệ sinh.
Hà Hoán đi phía trước chú ý đến động tĩnh phía sau, quay đầu lại nhìn, trong lòng lập tức ngạc nhiên nghi ngờ, anh ta vốn định dừng bước lại, nhưng rất nhanh đã bị đám đông đẩy về phía trước.
Nhà vệ sinh ở tầng tám được trang trí lộng lẫy, đèn chùm pha lê hắt xuống sàn nhà sáng bóng những tia sáng rực rỡ.
"Rầm" một tiếng vang lớn.
Cố Thù Quân đá tung cánh cửa, bắt đầu kiểm tra từng cái một.
"Cố Thù Quân." Trong lòng Tô Thời Tửu thở dài. Cậu xoa xoa cổ tay, cau mày nói: "Không cần thăm dò nữa, ở đây không có ai."
Nghe thấy lời Tô Thời Tửu nói, Cố Thù Quân đột nhiên quay đầu lại.
Xương hàm hắn nghiến chặt, đôi chân thon dài được bao bọc trong quần tây bước về phía Tô Thời Tửu, mang theo hơi thở như bão tố sắp kéo đến.
Nếu là người bình thường, khi đối mặt với cảnh tượng này, e rằng đã sớm sợ hãi lùi về phía sau liên tục, nhưng Tô Thời Tửu lại không nhúc nhích.
"Em chưa sợ tôi bao giờ nhỉ."
Cố Thù Quân tiến đến trước mặt Tô Thời Tửu, hai chân bắt chéo, l*иg ngực áp sát người cậu, bàn tay khớp xương rõ ràng luồn vào mái tóc đen mềm mại của cậu.
Khi Tô Thời Tửu cụp mắt né tránh, Cố Thù Quân mạnh mẽ giữ chặt lấy môi người trong lòng, như một con sói đầu đàn hung dữ đối mặt với con mồi, ngang ngược tàn nhẫn hôn xuống.