Nhìn thấy phản ứng của cậu, tâm trạng của Cố Vị Dương trông như càng tốt hơn: "Vì vậy, cuộc sống yên bình mà em mong muốn, tôi có thể cho em."
Tô Thời Cẩm mấp máy môi, bị tin bất ngờ này làm cho không nói nên lời.
Cố Vị Dương tiếp tục nói: "Còn về việc có cầu tiến hay không, điều này tôi không tự nói được, nhưng em có thể quan sát một thời gian rồi quyết định."
"Nhà họ Cố sẽ không làm phiền cuộc sống yên bình của em, tôi cũng sẽ không can thiệp vào công việc của em, em có thể tiếp tục làm bác sĩ thú y hoặc làm những việc khác mà em thích, chỉ là trong khoảng thời gian này, kết hôn theo hợp đồng với tôi trong một năm."
"Trong một năm, như đã nêu trong hợp đồng, em có thể từ chối thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, nếu không yên tâm về tôi thì tôi có thể đeo vòng ức chế 24/24, kỳ mẫn cảm có thể dùng thuốc ức chế để giải quyết."
"Một năm sau em muốn ly hôn thì cứ ly hôn, sẽ chia một nửa tài sản hiện có cho em."
"Tô Thời Cẩm, như vậy em còn muốn từ chối sao?"
Tô Thời Cẩm không nói nên lời.
....
Mưa như càng lúc càng nặng hạt, tiếng mưa rơi lộp độp như thể đập thẳng vào đầu Tô Thời Cẩm, khiến cậu choáng váng xây xẩm.
Rõ ràng tối nay cậu không hề uống một giọt rượu nào, vậy mà cậu lại cảm thấy hơi choáng.
Tô Thời Cẩm xoa xoa thái dương, cảm thấy có lẽ là do lượng thông tin Cố Vị Dương tiết lộ quá nhiều, khiến cho đầu óc cậu giờ đây như ngừng hoạt động.
Thêm nữa là, cái hố mà Cố Vị Dương đào trước đó thật sự quá sâu, rõ ràng ngay từ đầu cậu đã loáng thoáng nhận ra, vậy mà vẫn dấn cả hai chân vào, đến nỗi lời do chính mình thốt ra, bây giờ muốn rút lại cũng hơi khó.
Tô Thời Cẩm tức đến mức muốn bật cười, không ngờ Cố Vị Dương lại còn đào hố bằng lời cho cậu.
Lần đầu gặp mặt, cậu thật sự càng lúc càng cảm thấy ấn tượng ban đầu mà giới truyền thông mang đến cho mình đã bị đảo lộn hết cả.
"Ngài Cố, tôi thật sự không hiểu, cho dù như anh nói là tách khỏi nhà họ Cố, có lòng muốn nỗ lực phấn đấu, vậy thì tại sao nhất định phải tìm tôi kết hôn?"
Tô Thời Cẩm cũng dứt khoát nói rõ: "Kết hôn với tôi có lợi ích gì, mà có thể khiến anh kiên trì như vậy?"
Thậm chí không tiếc ký một bản hợp đồng bất bình đẳng như thế này.
Lúc này Tô Thời Cẩm mới coi như hiểu rõ.
Buổi xem mắt hôm nay, nếu không phải nhà họ Cố muốn liên hôn với nhà họ Tô, vậy thì chắc chắn là ý của Cố Vị Dương.
Cố Vị Dương muốn kết hôn với cậu, sau đó chuẩn bị sẵn bản hợp đồng này khiến cậu không có lý do gì để từ chối.
Nhưng mà rất kỳ lạ: "Ngài Cố, trước đây anh có quen tôi không?"
Ánh mắt Cố Vị Dương khẽ động, lắc đầu: "Không quen."
Môi Tô Thời Cẩm khẽ mở, cứng họng.
Không quen biết tại sao lại tìm cậu?
Tô Thời Cẩm như sắp bị hàng ngàn câu hỏi vì sao nhấn chìm.
Cố Vị Dương suy nghĩ một chút, rồi nói: "Nhưng mà tìm em quả thật là có nguyên nhân."
Tô Thời Cẩm đứng thẳng người: "Là gì?"
"Điều kiện để tách khỏi nhà họ Cố chính là kết hôn với một omega."
Tô Thời Cẩm: "Hả??"
Đây là điều kiện gì vậy?
Có lẽ sự hoang mang trong giọng cậu quá rõ ràng, Cố Vị Dương rất kiên nhẫn giải thích.
"Tuyến thể bị tổn thương, nên tôi rất khó chấp nhận pheromone của đa số omega, bác sĩ khuyên tôi nên tìm một omega có độ tương thích pheromone trên 60% để tiến hành điều trị khỏi mẫn cảm, ba mẹ tôi lo tôi không nghe lời dặn của bác sĩ, nên đã đưa ra yêu cầu này."
Tô Thời Cẩm "à" một tiếng, đã hiểu.
Thì ra chuyện tuyến thể bị tổn thương là thật, không ngờ lại còn có di chứng về sau như vậy.
Nếu thế, nguyên nhân hắn muốn tìm omega liên hôn như vậy cũng có thể giải thích được.
"Tìm em cũng không có nguyên nhân gì quá đặc biệt, chỉ là em đủ "sạch"."
Cố Vị Dương sợ cậu hiểu lầm ý của từ “sạch”, liền lập tức giải thích: "Đa số omega đều dựa vào gia tộc, mục đích kết hôn với tôi đều không đơn giản, em khác với bọn họ."
"Thêm nữa giống như em đã nói, so với gia thế thì tôi sẽ càng để ý đối phương có cầu tiến hay không."
Cố Vị Dương khẽ cười một tiếng, bổ sung: "Trong số rất nhiều omega, tôi quả thật đã để ý đến sự cầu tiến không dựa vào gia thế của em."
...
Hay lắm.
Tô Thời Cẩm một lần nữa cảm nhận được thế nào là tự đào hố chôn mình.
Những lời cậu nói lúc trước giờ đều bị hắn dùng lại để nói với cậu.