Xuyên Nhanh: Tôi Với Vai Ác Là Trời Sinh Một Đôi

Chương 18: Xuyên thành vai ác thiếu gia trong văn cẩu huyết

Thẳng đến khi xe vững vàng chạy trên đường, bên trong xe trang trí xa hoa, Tư Vinh liếc mắt một cái là biết đây là Bentley mới nhất.

Trong nước chỉ có một chiếc, giá trị không cần phải nói.

Mộc Nhan: “Hôm nay cùng đi học, vừa lúc tiện đường.”

Mặt Tư Vinh vô cảm, rũ con ngươi, ánh mắt không tự giác rơi xuống bàn tay bị Mộc Nhan nắm chặt.

Khi nghe được Mộc Nhan nói, hắn cau mày: “Hiện tại người đã ở trên xe, mở miệng mời có phải đã muộn?”

Mộc Nhan nghe Tư Vinh nói, đang suy nghĩ lại bị ngón tay trắng nõn của hắn hấp dẫn.

Vuốt ve ngón tay, tâm tình thư thái không ít.

Mộc Nhan: “Quả nhiên, đυ.ng vào Tư Vinh khiến tâm tình sung sướиɠ.”

Hệ thống sợ tới mức số liệu hỗn loạn, nó khó tin hỏi: “001, nói cái quỷ gì đó! Chẳng lẽ cậu, cậu, cậu, cậu thích Tư Vinh!!!”

Hệ thống khóc không ra nước mắt, nó biết cảm giác không thích hợp hai ngày nay là từ đâu tới.

So sánh đối đãi nam chủ, trình độ Mộc Nhan chịu đựng Tư Vinh hoặc là quan tâm đều cực kỳ cao.

Khi Mộc Nhan nghe hệ thống nói cậu thích Tư Vinh, chớp mắt một cái trong con ngươi nhất quán bình tĩnh xuất hiện một chút mê mang.

“Thích…… Tư Vinh?”

Cậu không biết loại cảm xúc này có phải thích không.

Tư Vinh thấy Mộc Nhan không trả lời thậm chí còn thất thần, hắn có chút buồn bực.

“Mộc Nhan, dám thất thần trước mặt tôi!”

Tư Vinh gọi Mộc Nhan phục hồi tinh thần, ánh mắt nhìn Tư Vinh.

“Xin lỗi, vừa rồi không để ý.”

Nhìn ánh mắt Mộc Nhan chân thành tha thiết, cằm Tư Vinh khẽ nâng, ngạo kiều nghiêng đầu.

“Đệt, trông như tôi làm sai.”

Mộc Nhan bị bộ dạng hắn chọc cười.

Tiểu khu cách trường học một km, trong chớp mắt hai người đến trường học.

Vừa bước vào lớp, Mộc Nhan phát hiện không khí ngưng trọng.

Trong ánh mắt nữ chủ Cố Tiêu Tiêu và các bạn học hiện lên kinh ngạc.

Ánh mắt Cố Tiêu Tiêu nhìn cậu trộn lẫn cảm xúc phức tạp.

Bạn học chung quanh nhìn một màn này, nháy mắt nổ tung.

Trong đó Tô Hàng hăng say nhất, đôi mắt sáng lên nhìn quét qua Tư Vinh như tìm được nơi phát tiết.

Tô Hàng mặt mày hớn hở đón Tư Vinh tới chỗ ngồi, khóe miệng sắp kéo tới bên tai.

Nhưng khi nhìn đến Mộc Nhan đằng sau Tư Vinh, khóe miệng cứng đờ như đυ.ng phải quỷ, trông rất buồn cười.

Tư Vinh chú ý tới biến hóa sắc mặt Tô Hàng, thầm mắng một câu: “Chuyện bé xé ra to.”

“Vinh ca, từ khi nào có quan hệ tốt với Mộc Nhan vậy? Không thể bởi vì ngày hôm qua nó đưa đến phòng y tế, lập tức buông tha.

Đừng quên ngày đó nó kiêu ngạo cỡ nào!”

Ý cười đáy mắt Tư Vinh nháy mắt biến thành ghét bỏ khi Tô Hàng đề cập đến.

Tâm tình Tư Vinh buồn bực, vỗ một cái vào ót đối phương.

“Về sau không được nhắc lại chuyện này!”

“Vinh ca!!! Vì ranh con đó đánh tui! Chúng ta còn là huynh đệ không?”

Làm lơ Tô Hàng kêu rên, Tư Vinh xoay người.

Lúc này, Mộc Nhan lẳng lặng nhìn thấy hết thảy.

Nhận thấy ánh mắt ác độc của Triệu Kha.

“Xem biểu tình Triệu Kha, chắc đã biết kế hoạch bại lộ.”

Hệ thống nắm cục diện hiện tại nhưng không thể suy đoán tính toán của Mộc Nhan.

Hành vi khác đại đa số ký chủ.

“001, vì sao không dựa theo kinh nghiệm các tiền bối, rõ ràng chỉ cần giải trừ hiểu lầm, giúp hai người yêu nhau là hoàn thành nhiệm vụ.”

Mắt thấy hai ngày ngắn ngủn, Mộc Nhan khiến cho quan hệ Cố Tiêu Tiêu và Triệu Kha như nước với lửa.

Mộc Nhan đùa nghịch bút trong tay, ánh mắt nặng nề dời tầm mắt từ trên người Triệu Kha trở về.

“Dựa theo tính cách Triệu Kha, tôi suy đoán hắn có thủ đoạn ép nữ chủ.

"Có lẽ sẽ trở nên điên cuồng, thậm chí đẩy nhanh kết cục, 001, cậu đang làm cái gì?”

Mộc Nhan bình tĩnh nói: “Đương nhiên làm Cố Tiêu Tiêu thoát khống chế cốt truyện, có cuộc sống viên mãn. Không phải vì mấy tên đàn ông lãng phí việc học và sinh mệnh. Cuối cùng thống khổ rời đi. Nhiệm vụ của tôi không phải cứu vớt thế giới sao, Cố Tiêu Tiêu cũng là một nhân vật trong thế giới……”

Câu cuối nhẹ như gió nhưng lại làm hệ thống ngậm miệng.

Tuy rất muốn hoàn thành nhiệm vụ nhưng hệ thống không phải thật sự không phân biệt thiện ác.

Số liệu nói cho nó đáp án tối ưu là thao tác dễ dàng nhất hoàn thành nhiệm vụ nhưng không công bằng nhân vật trong thế giới.