Kẻ Thôn Phệ sử dụng lực lượng của dị hình, giống như đứa trẻ ba tuổi cầm khẩu súng trong tay, bọn họ không có cách nào phá huy lực lượng của vũ khí đến mức lớn nhất, có khi còn sẽ xúc phạm tới chính mình, càng đáng sợ chính là những “vũ khí” này cũng không thuận theo bọn họ, ước định lúc ban đầu giữa đôi bên sẽ cho người sử dụng một đòn trí mạng vào một thời điểm nào đó.
Nhưng cô thì khác, cô có thể nói chuyện cùng “vũ khí”, rõ ràng công năng của chúng nó về nhiều mặt khác nhau, và những “vũ khí” này không những không tổn thương cô, còn cùng cô kết nối ý tưởng với nhau, nguyện ý dùng trí tuệ của chúng nó trợ giúp cho cô, làm cô có thể trăm phần trăm phát huy ra lực lượng của chúng nó.
Nghĩ như vậy một hồi, nhịp tim của Phương Chu không khỏi gia tốc, lập tức bắt đầu thực tiễn.
Cô thao tác tuyến mãng, từ chỗ tay toát ra mấy sợi dây nhỏ rất khó có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, chúng duỗi thẳng về phía trước, bao phủ lên trên súng và bắt đầu tỏa ra bốn phía xung quanh, tra xét góc độ cùng vị trí yêu cầu xạ kích.
Phương Chu nhắm chuẩn bia ngắm ngoài 20 mét, cảm nhận được xúc cảm truyền đến từ tay, chúng nó đang giúp cô điều chỉnh họng súng, khi xác định không có sai lệch, chỉ trong chớp mắt, cò súng bị bóp.
“Bang——”
Một tiếng súng vang lên, nhắm giữa hồng tâm.
Xung quanh rốt cuộc yên tĩnh lại.
Phát hiện mới này làm cho Phương Chu không còn dư lực đi để ý phản ứng của những người khác, cô lại từng chút từng chút mà bắn về phía bia ngắm khắc, mỗi một lần đều ở giữa hồng tâm, trong suốt quá trình này Phương Chu dần dần nắm giữ được kỹ xảo cùng xúc cảm.
Phát súng cuối cùng khi nhắm vào bia ngắm, cô rút lui tuyến mãng đã phụ trợ cô từ nãy tới giờ, đơn thuần dựa vào xúc cảm vừa rồi tuyến mãng đã phụ trợ cô xạ kích để nhắm chuẩn, không có sự trợ giúp của tuyến mãng, tiếng súng vang lên, cô bắn trúng vòng số 9, khoảng cách hồng tâm chỉ kém chút xíu.
Xem ra vẫn nên điều chỉnh nhiều một chút mới có thể thích ứng.
Dù vậy, đây cũng là tiến bộ như ngồi hỏa tiễn, là người bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ.
Phương Chu cảm thấy có chút hưng phấn, nhưng mấy tấm bia này đều là bia đứng, kẻ địch cũng sẽ không ngoan ngoãn đứng chờ cô xạ kích.
Cô triều người bên cạnh nói: “Có thể giúp tôi đổi thành bia di động không?”
Sau khi nói xong cô mới nhận ra không khí giữa sân có chút kỳ quái, ánh mắt những người đó nhìn về phía cô đã có biến hóa vi diệu.
Tất cả mọi người cho rằng Phương Chu lại đây chỉ là hứng thú nhất thời hứng khởi, cô là ai chứ? Chính là đại danh đỉnh đỉnh nhân loại cũ, vũ khí cho cô đều không bằng cho đứa con nít dùng còn có lực sát thương lớn hơn cho cô dùng, chỉ sợ kẻ địch không chết, cô liền không cẩn thận làm chính mình chết trong tay vũ khí của mình.
Thành viên đội Tiền Phong mừng rỡ nhìn Phương Chu xấu mặt, lại không nghĩ rằng cô không chỉ có thể bắn trúng bia ngắm nhanh như vậy, đã vậy nhiều lần còn bắn trúng hồng tâm, trình độ chính xác và tinh chuẩn như vậy dù cho là các thành viên đội Tiền Phong được huấn luyện cường độ mạnh đều khó có thể làm được trong nhiều lần như vậy.
“…… Thiệt hay giả? Sao có thể chính xác đến vậy.”
“Cô ta thật là cái cô Phương Chu kia sao?”
Ý cười nghiền ngẫm trên mặt Caesar đã rút đi.