Tứ Gia Cùng Ta Xuyên

Chương 17: Huynh đệ tranh chấp

Sau khi xuyên qua, Dận Chân chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên bên cạnh Ngọc Châu mà không muốn làm ra loại chuyện loạn thất bát tao nào "Thêm hoa thêm sắc" cho cuộc sống của mình. Khi nhận ra rằng mình đã xuyên không đến một thế giới nơi mà Hoàng A Mã và các huynh đệ có chỉ số thông tuệ giảm sút, dễ bị nữ nhân lợi dụng, Dận Chân cảm thấy cuộc sống của mình nhẹ nhõm hơn so với kiếp trước, và các huynh đệ của hắn cũng dễ dàng đối phó hơn.

Nếu trong điều kiện ưu việt như vậy, hắn còn có thể sống kém hơn kiếp trước...

Dận Chân nghĩ rằng, hắn có thể tự tử ngay bây giờ.

Hắn nhìn Ngọc Châu, làm một cử chỉ "yên tâm" bằng miệng, sau đó vượt qua mọi người, quỳ gối trước Khang Hi: "Hoàng A Mã, nhi thần trước đó cũng không biết, ngạch nương quyết định đưa Ôn Đô cách cách vào phủ của nhi tử làm trắc phúc tấn."

Khang Hi nhìn Đức phi biểu lộ cảm xúc không ngờ, hỏi: "Trẫm trước đó có nhìn qua Ôn Đô thị kia một cái, thấy nàng ta nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn, chính là trong cung này nhiều phi tần mĩ mạo không bì kịp với nàng ta. Từ khi nhập cung đến nay, nàng ta vẫn luôn ở trong Vĩnh Hòa Cung, ngươi thường xuyên qua lại Vĩnh Hòa Cung, chẳng lẽ đối với nàng không cảm thấy hứng thú gì sao?"

L*иg ngực của Dận Chân nhảy lên, hắn cảm thấy lời của Khang Hi hơi kỳ lạ.

Bất ngờ, Dận Chân nhớ lại một tình tiết trong truyện—

Nữ chủ vì ơn cứu mạng của nguyên chủ mà yêu nhau, cùng nhau hứa chung thân, sau đó vì nhiều biến cố và hiểu lầm, họ chỉ có thể tạm thời chia xa; mà vào thời điểm này, Tam hoàng tử đã phải lòng nữ chủ và cố gắng thỉnh cầu Vinh phi giúp hai người họ được chỉ hôn. Tin tức này đã đến tai nguyên chủ, hai huynh đệ đã ầm ĩ một trận và trước mặt mọi người đoạn tuyệt quan hệ huynh đệ.

Sau khi tin tức này đến tai Khang Hi, ông tức giận đập vỡ đồ gốm sứ trong phòng. Khi ông bình tĩnh lại, Khang Hi quyết định thu Ôn Đô thị này vào hậu cung, để dập tắt ngọn lửa nhỏ này gây ra mối bất hoà giữa hai huynh đệ.

Khang Hi trong thế giới thực dĩ nhiên sẽ không làm như vậy.

Trong thế giới thực, nếu Dận Chân và Tam a ca dám ân đoạn nghĩa tuyệt chỉ vì một nữ nhân, Khang Hi sẽ bí mật phái người bắt nữ tử kia và xử tử, hoặc đơn giản khiến cho nàng ta "ngoài ý muốn bỏ mình" trước mặt mọi người, để loại bỏ hậu hoạn.

Từ đó, có thể thấy sự khác biệt về tính cách của hai vị Khang Hi.

Nếu tính cách đã khác biệt, phương thức xử lý vấn đề cũng phải thay đổi tương ứng.

Trước khi nói, hắn liền nhìn Đức phi

Quả nhiên, bất kể là thế giới nào, bà ta đều khiến người ta chán ghét.

Dận Chân trừng mắt nhìn, ngẩng đầu, biểu tình buộc chặt, nhưng ánh mắt lại hơi lạc hướng: "Ôn Đô cách cách sinh ra mĩ mạo, nhi thần mỗi khi gặp nàng ở Vĩnh Hòa Cung, không tránh khỏi lòng bị dao động. Nhi thần vốn chờ tuyển tú sang năm, hướng ngạch nương cầu thú Ôn Đô cách cách."

Khang Hi nghe vậy, nhất thời giận đến tái mặt.

Dận Chỉ cũng vì điều này nổi giận, trực tiếp nhảy dựng trên giường, chỉ vào Dận Chân mắng: "Lão Tứ ngươi trong ngoài bất đồng, vừa rồi ca ca đề cập đến Ôn Đô cách cách, ngươi cùng ta nói như thế nào? Ôn Đô cách cách nhút nhát, rụt rè, khi ở Vĩnh Hòa Cung gặp ngươi, trông giống như chuột thấy mèo. Bây giờ lại nói rằng ngươi từng với nàng động tâm! Ngươi thực là thông minh, vì muốn ta thả lỏng cảnh giác, mà thậm chí đến ngay cả binh pháp đều dùng tới.”

Dận Chân biểu tình không quá tự nhiên: "Trước đó, đệ đệ cũng không biết Ôn Đô cách cách là ngạch nương vì ta chuẩn bị làm trắc phúc tấn, sau khi biết Tam ca có ý định với Ôn Đô cách cách, tất nhiên không muốn tranh giành. Nhưng hôm nay mọi người đều biết về việc này, nếu tiếp tục nhượng bộ, chẳng phải là cô phụ một mảnh hảo tâm của ngạch nương?"

Dận Chỉ tức đến đau đầu: "Ngươi chính là gặp sắc quên thân, nhắc ngạch nương ngươi để làm gì?"

Trong lòng ngực hắn tích góp từng tí oán khí chất đống từ kiếp trước đến kiếp này, chỉ hận không thể xả hết cơn giận của mình lên trên người Dận Chân ngay lúc này. Nhưng hắn vẫn giữ được một chút lý trí, biết rằng Khang Hi đang nhìn, nếu mình nói điều gì không thích hợp, có thể Khang Hi sẽ lại nảy ra ý định như trong kiếp trước, thu người vào trong hậu cung.

Nhưng bây giờ không giống như kiếp trước, khi Khang Hi có ý định như vậy, đó là trong bí mật, vẫn còn cơ hội vãn hồi, nhưng bây giờ phòng của hắn đang đông người, nếu Khang Hi nói một câu, sẽ không còn cách nào để thay đổi.

Dận Chân dám mở miệng như vậy, chắc chắn lão Tam không dám làm xằng bậy: "Tam ca nói lời này, huynh trước đó chưa bao giờ gặp Ôn Đô cách cách, nhưng lại nhất kiến chung tình, thậm chí sẵn lòng hi sinh mạng sống khi Ôn Đô cách cách gặp nguy hiểm. Đệ đệ thấy điều này thật kỳ lạ, Tam ca chẳng lẽ không phải gặp sắc nảy lòng tham?’

Dận Chỉ tức đến nổi phải đứng dậy trên giường, trỏ xuống Dận Chân từ trên cao: "Ta đối với Mẫn Nhã chi tâm thiên địa làm chứng, nhật nguyệt chứng giám, làm sao có thể đánh đồng so sánh với ngươi hạng người gặp sắc nổi lòng tham?"

Lời vừa dứt, căn phòng trở nên yên lặng.