Ông Chủ Tà Tính Cưỡng Chế Yêu

Chương 16: Video quảng cáo

Dì Bình nghiêm túc gật đầu.

Trước khi ra khỏi cửa, Cố Thần Hi đã căn dặn như vậy, bà không có cách nào chống lệnh.

Trình Uyển Dao cười cười, không nói nên lời, cô bất lực nhìn chiếc điện thoại, nhưng cô có thể làm gì?

Trong địa bàn của Cố Thần Hi, cô chỉ có thể làm theo sắp xếp của hắn.

“Dì Bình, sáng sớm nay có tin tức gì về Doãn gia không?”

Dì Bình suy nghĩ cẩn thận, lắc đầu nói: “Không có tin tức gì về Doãn gia cả.”

Trình Uyển Dao nghe như vậy, cũng không biết nên vui hay nên buồn, mà theo người xưa nói, thì không có tin tức chính chính là tin tức tốt nhất.

Cô vẫn không yên tâm, nên liền gọi cho Doãn Thanh Ngưng, nghe giọng cô lo lắng, khác hoàn toàn với vẻ nặng nề hôm qua.

Doãn Thanh Ngưng mới giả vờ sốt ruột, “Dao Dao, cậu đi đâu vậy? Sao sớm nay thức dậy, người không thấy đâu, gọi cũng không nghe máy?”

Trình Uyển Dao trầm mặc một hồi, rồi nói xin lỗi cô ấy: “Ngưng Ngưng, mình không sao, cậu không cần lo cho mình. Mình chỉ muốn hỏi, công ty nhà cậu không sao chứ?”

Doãn Thanh Ngưng ở đầu bên kia điện thoại nhíu chặt mày, từ đầu đến cuối, tay không thả lỏng, nghe câu trả lời và câu hỏi của Trình Uyển Dao, cô không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy chua xót.

Cô thực sự không dám nghĩ đến, Trình Uyển Dao lại trở thành người phụ nữ như thế, vậy Sở Tu Văn phải làm sao?

Trình Uyển Dao thấy Doãn Thanh Ngưng không nói, hai người lại cùng lúc trầm mặc một lúc lâu, người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng là Doãn Thanh Ngưng, “Công ty nhà mình không sao, đối tác không những không rút vốn, còn tăng thêm vốn đầu tư.”

“Vậy thì tốt.” Cuối cùng, Trình Uyển Dao cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cảm giác của Doãn Thanh Ngưng không phải quá dễ chịu, chuyện công ty xảy ra vấn đề vào hôm qua, có lẽ cũng là người không thể tách rời ấy đứng đằng sau cô và người cô sợ sệt chắc chắn cũng là người đó, rốt cuộc người đó là ai?

Sau khi Trình Uyển Dao nghe nói công ty nhà Doãn Thanh Ngưng không sao, cô liền cúp máy, ở đây đều là người ngoài, nói nhiều cũng không tốt, hơn nữa, dì Bình còn là tai mắt của Cố Thần Hi.

Dì Bình cũng có thể cảm nhận được, Trình Uyển Dao vẫn luôn đề phòng mình, nghĩ đến đây bà đoán cô đã hiểu lầm gì đó.

Ngay sau đó, dì Bình cũng đi báo cáo với Cố Thần Hi chuyện Trình Uyển Dao đã ăn súp gà, đúng lúc này trên tay hắn đang cầm một tấm thiệp mời.

Nghe tin Trình Uyển Dao ngoan ngoãn ăn hết bát súp, hắn vẫn là cảm thấy bất ngờ, hắn luôn cho rằng, hắn phải đích thân về nhà đút cô ăn thì mới được.

Cố Thần Hi nhìn tấm thiệp mời, ánh mắt hơi thay đổi, trong đầu nảy ra một ý tưởng hay.

Đoàn Tu Tư đang cầm tài liệu, cũng đẩy gọng kính trên sống mũi lên, anh ta không hiểu nụ cười của hắn có ý nghĩa gì?

Chẳng nhẽ một tấm thiệp mời của cuộc thi người mẫu, thế nên mới vui vẻ như vậy?

Trước đây, khi thấy những tấm thiệp mời tham gia các cuộc thi có tiêu chuẩn cao hơn thế này, cũng không thấy hắn nở một nụ cười, thật là không thể tin được!

Cố Thần Hi không nghe thấy tiếng Đoàn Tu Tư tiếp tục nói về văn kiện, mắt phượng liền nheo lại, “Cậu không muốn tiền thưởng cuối năm nữa đúng không?”

Đoàn Tu Tư nhanh chóng tiếp tục nói về nội dung trong văn kiện, vị Phật lớn ngồi ở đây, thật không thể chọc vào!

Đến khi Đoàn Tu Tư nói xong nội dung trong văn kiện, Cố Thần Hi liền nhớ tới Trình Gia Ngôn còn đang bị giam cầm, dù sao Trình Uyển Dao cũng đã hoàn thành xong nghĩa vụ, hắn không cần thiết phải giam giữ anh trai cô.

“Hôm nay, cậu đưa Trình Gia Ngôn về nhà, sau đó phái người canh chừng hắn cho tôi.”

“Vâng, chủ tịch.”

Cố Thần Hi đặt tấm thiệp sang một bên, còn về chuyện của Trình Gia Ngôn, hắn còn phải suy nghĩ kỹ hơn.

Mà lúc này Trình Uyển Dao đang ngồi trong phòng khách xem TV, cô không biết mình có thể làm những gì, trùng hợp, cô lại xem được một đoạn video quảng cáo về cuộc thi lần này trên TV.

Cuộc thi người mẫu do tập đoàn Ảnh Diệu tổ chức, là cuộc thi có tiếng nhất thành phố L, không gì sánh bằng.

Mỗi một người mẫu đều muốn thông qua cuộc thi này, để đạt được đỉnh cao của cuộc đời.

Quả thực, không ít các nhân vật hàng đầu cũng được tạo ra từ đây.