Nhưng Quý Nam Tinh lại không hiểu ý của Tiêu Dã, chỉ nghĩ hắn ngồi mỏi nên đổi tư thế để điều chỉnh, cậu vẫn dùng một tay chống đầu, đôi mắt nhíu lại, đang giãy dụa bên bờ vực ngủ thϊếp đi.
Tiếng rung của điện thoại di động trong túi đánh thức Quý Nam Tinh suýt nhắm mắt, cậu liếc nhìn giáo viên phía trên, sau đó mở WeChat trên đồng hồ ra, thấy người gửi tin nhắn cho mình là Hạ Quân Ngạn, nội dung tin nhắn là về nữ quỷ bị bắt đêm qua.
Ngoài nữ quỷ, còn có một con quỷ anh không biết đã chạy đi đâu.
Nhìn thấy tin tức này, Quý Nam Tinh liền nhíu mày, quỷ anh nguy hiểm hơn rất nhiều so với nữ quỷ.
Cho dù cô ta có hận thù như Hồ Tiểu Điệp chăng nữa, vì tích lũy sức mạnh để tiếp cận và trả thù kẻ thù của mình, cô ta vẫn sẽ chọn bắt đầu gϊếŧ từ những kẻ yếu nhất. Dù mục tiêu đầu tiên của cô ta là một đứa trẻ vô tội, nhưng đứa trẻ đó cũng là con của một người có liên quan đến dự án xây dựng chưa hoàn thành, chứ không phải là một người mà cô ta tiện tay gϊếŧ trên đường phố.
Quỷ anh thì khác. Chúng chưa bao giờ được thật sự sinh ra và cũng chưa bao giờ nhận được bất kỳ sự dạy dỗ hay kiềm chế nào. Mọi hành động của chúng đều do bản chất chi phối. Đói thì phải ăn, là quỷ thì sẽ ăn linh hồn của người sống. Không vui thì sẽ gây rối và gϊếŧ người vô cớ. Muốn tìm được chúng thì càng khó hơn, bởi vì chúng hành động không bao giờ để lại dấu vết.
Hạ Quân Ngạn: "Cục Quản lý đã ban hành nhiệm vụ cấp A+, tiền thưởng là 100.000, cậu có muốn hợp tác không? Chúng ta chia đôi."
Quý Nam Tinh gõ nhẹ vào đồng hồ hai lần rồi trả lời: "Tôi đang trong lớp, đừng làm phiền."
Quỷ anh quá nguy hiểm, hơn nữa còn khó khống chế hơn cả lệ quỷ. Cậu chỉ là một học sinh trung học bình thường, công việc chính là học tập. Những chuyện như giải cứu thế giới này nên để người lớn lo thì hơn.
Giáo viên vẫn đang viết trên bảng đen. Đối mặt với những câu hỏi dựa trên kiến
thức cấp 2, giọng điệu của giáo viên khá thất vọng, giọng nói cũng to hơn nhiều: "Giá trị lớn nhất hay nhỏ nhất của hàm số phụ thuộc vào A! Các em đã học năm nhất cấp 3 rồi, sao vẫn có thể mắc lỗi kiến
thức như vậy chứ!"
Những học sinh mắc lỗi đều cúi đầu không dám nhìn giáo viên, sợ nếu chạm mắt sẽ bị mắng tiếp.
Tiêu Dã thấy cậu nhìn chằm chằm vào đồng hồ với vẻ mặt nghiêm túc nên hỏi: "Có chuyện gì vậy?"