Không khí trong nhà kho ngày càng trở nên ngột ngạt. Quái vật khổng lồ đứng đó, bóng tối bao trùm lấy thân hình dị dạng của nó. Đôi mắt đỏ rực sáng lên như hai hòn than cháy âm ỉ, phản chiếu sự khát máu vô tận.
Hạ Vũ và Bạch Thiên Thanh đứng đối diện với con quái vật, hơi thở gấp gáp nhưng ánh mắt vẫn không hề nao núng.
"Chúng ta không thể kéo dài trận chiến này quá lâu," Hạ Vũ nói, tay siết chặt con dao găm nhuốm đầy máu đen.
"Tôi biết," Bạch Thiên Thanh trả lời, tay vẫn nắm chặt kiếm. "Nhưng nó không phải thứ dễ dàng bị gϊếŧ."
Con quái vật gầm lên, từng sợi cơ bắp méo mó trên cơ thể vặn vẹo, tạo nên âm thanh rợn người. Rồi không cần báo trước, nó lao đến với tốc độ kinh hoàng.
"TRÁNH RA!" Hạ Vũ hét lên.
Cô lăn người sang một bên, vừa kịp tránh đòn tấn công. Bạch Thiên Thanh nhảy lùi lại, nhưng cơn sóng xung kích từ đòn đánh vẫn khiến cô chao đảo. Mặt đất nơi con quái vật giáng xuống nứt toác, bụi mù cuộn lên như một cơn bão nhỏ.
Hạ Vũ không kịp suy nghĩ nhiều. Cô bật dậy, lao đến với tốc độ nhanh nhất, lưỡi dao sắc bén vạch một đường trên cánh tay con quái vật. Máu đen tuôn ra xèo xèo, bốc khói như axit.
Nhưng con quái vật không hề có dấu hiệu đau đớn.
"Chết tiệt, da nó quá dày!" Hạ Vũ nghiến răng.
Bạch Thiên Thanh nhân cơ hội, vung kiếm nhắm thẳng vào cổ con quái vật. Nhưng khi lưỡi kiếm sắp chạm đến, một lớp giáp đen như đá đột nhiên trồi lên từ da thịt nó, chặn lại đòn tấn công.
Keng!
Lực phản chấn mạnh đến mức khiến Bạch Thiên Thanh lùi lại vài bước.
"Nó đang tiến hóa..." Cô bé lẩm bẩm, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.
Con quái vật lại gầm lên. Lần này, nó xoay người, quét cánh tay to lớn của mình qua không trung. Cơn cuồng phong quét qua, khiến mọi thứ xung quanh rung chuyển dữ dội.
Hạ Vũ và Bạch Thiên Thanh đồng loạt nhảy ra xa, nhưng ngay sau đó, con quái vật đã nhắm thẳng vào họ mà lao đến.
Hạ Vũ cắn chặt răng. Cô cần một kế hoạch.
"Tiểu Mãn!" Cô gọi hệ thống trong đầu.
[Tôi đây, kí chủ]
"Có cách nào gϊếŧ thứ này không?!"
[Con quái vật này có một điểm yếu— lõi năng lượng nằm ở ngực. Nhưng để tấn công được, chủ nhân phải phá vỡ lớp giáp bên ngoài trước.]
"Làm sao để phá vỡ?"
[Phải có một đòn đánh cực mạnh hoặc một loại vũ khí có thể xuyên phá lớp giáp đó.]
Hạ Vũ nghiến răng. Nếu là sức mạnh, cô không đủ khả năng. Nhưng Bạch Thiên Thanh...
"Bạch Thiên Thanh!" Cô hét lên. "Chúng ta phải phá vỡ lớp giáp của nó! Điểm yếu ở ngực!"
Bạch Thiên Thanh liếc nhanh về phía con quái vật, rồi gật đầu. "Hiểu rồi. Nhưng tôi cần một cơ hội."
"Tao sẽ tạo cơ hội cho mày!"
Không để mất thêm thời gian, Hạ Vũ lao về phía con quái vật, thu hút sự chú ý của nó. Cô né tránh những đòn tấn công liên tiếp, từng cơn gió từ cú đánh của nó đủ mạnh để cắt rách da thịt cô.
Cô không thể mắc sai lầm.
Con quái vật gầm lên, vung tay quét ngang. Hạ Vũ lợi dụng khoảnh khắc đó, nhảy lên cao, tung một nhát dao thẳng vào mắt trái của nó.
PHẬP!
Con quái vật rú lên trong đau đớn, loạng choạng lùi lại.
"BÂY GIỜ!" Hạ Vũ hét lên.
Bạch Thiên Thanh lập tức lao đến, toàn bộ sức mạnh dồn vào thanh kiếm. Lưỡi kiếm phát sáng, một luồng năng lượng màu xanh lam bao phủ lấy nó.
Cô bé nhảy vọt lên, vung kiếm chém thẳng xuống ngực con quái vật.
ẦM!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Lớp giáp đen vỡ vụn, để lộ một khối cầu đỏ rực đang đập mạnh.
"NÓ ĐÓ!" Hạ Vũ hét lớn.
Bạch Thiên Thanh không chần chừ. Cô vung kiếm một lần nữa, nhắm thẳng vào lõi năng lượng.
Lưỡi kiếm xuyên qua lõi, phá hủy nó hoàn toàn.
Con quái vật đông cứng.
Rồi trong khoảnh khắc tiếp theo, nó phát ra một tiếng rống chói tai trước khi toàn bộ cơ thể tan rã thành tro bụi.
Không gian trở lại tĩnh lặng.
Hạ Vũ thả lỏng cơ thể, thở hổn hển. "Chết tiệt... Cuối cùng cũng xong."
Bạch Thiên Thanh thu kiếm lại, dù mệt nhưng vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh. "Cũng không tệ lắm."
Nhưng khi họ nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, một tràng cười khẽ vang lên.
Người đàn ông thần bí vẫn đứng đó, không hề nao núng.
"Ấn tượng đấy..." Hắn chậm rãi vỗ tay. "Nhưng trò chơi vẫn chưa kết thúc đâu."
Cả Hạ Vũ và Bạch Thiên Thanh lập tức vào thế cảnh giác.
Hắn ta nhếch môi cười. "Lần sau, ta sẽ không nương tay nữa."
Nói rồi, cơ thể hắn dần tan biến thành bóng tối.
Hạ Vũ nắm chặt tay, ánh mắt lạnh đi.
Hắn vẫn còn sống. Và đây chỉ mới là khởi đầu.
---