Vì Người Dân Thế Giới Tiểu Thuyết Dự Báo Thiên Tai

Chương 17: Tin nhắn

Đêm khuya, đoàn lãnh đạo lại lần nữa mở họp, lúc này đây, đoàn lãnh đạo lại thăng cấp thêm lần nữa, bởi vì ban ngày có không ít lãnh đạo từ nơi khác đến thành phố A, trước mắt Thị trưởng thành phố A chỉ có thể ngồi trong một góc nhỏ, nếu không phải ông ta là Thị trưởng thanh phố này, e là cái góc ngồi này cũng không có phần của mình.

Mà lúc này đây, đoàn lãnh đạo chia làm hai phe.

Một phe cho rằng nên lập tức bắt giữ Sử Phi Địch.

Nhưng một phe khác lại cho rằng nên tiếp tục duy trì hiện trạng, làm càng nhiều phụ nữ trẻ tuổi đi tiếp xúc Sử Phi Địch, trước vớt càng nhiều tài liệu từ trong tay hắn rồi tính tiếp.

“Lấy bằng cách này chúng ta có thể lấy được cái gì? Tận thế giai đoạn chính thức sắp tới, giờ chúng ta từ trong tay hắn vớt ra được một ít tài liệu chỉ đủ xây một hai căn nhà, tôi xây cho anh ở rồi mặc kệ nhân dân cả nước hả?”

Một vị lão lãnh đạo rất tức giận, “Hôm nay chỉ là nắm tay hôn mặt, nếu mà ngày mai Sử gì đó, muốn làm chuyện càng thân mật hơn với nữ đồng chí của chúng ta, anh cũng đồng ý à? Tận thế còn chưa có tới, chính chúng ta tự chế tạo ra tận thế rồi đấy, anh có biết hay không hả?”

Phái ổn định vội nói: “Đương nhiên là không thể, chỉ là hiện tại chúng ta biết quá ít về Sử Phi Địch, tùy tiện hành động, hậu quả khó lường a, rốt cuộc thứ đồ ở trên người hắn, là mấu chốt sinh tồn của nhân loại, nhất định phải thận trọng.”

Lần này Bành Lam không nói gì, giờ đang đưa ra quyết sách, ý kiến của anh còn chưa có phân lượng như vậy.

Bỗng nhiên, biểu cảm của anh đã xảy ra biến hóa, bởi vì trước mắt anh bỗng xuất hiện một dòng chữ.

[Xét thấy anh đã like và tặng hoa duy trì đối với hai đoạn phim dự báo, hiện tại sẽ mở chức năng nhắn tin cho anh, anh có thể gửi một tin nhắn cho người gửi đoạn phim】

Bành Lam giật mình trong lòng, sau đó trái tim kinh hoàng nhảy lên, nhìn về phía những người tham dự hội nghị.

Những người khác hình như cũng không nhìn thấy dòng chữ này.

Cũng bình thường, rốt cuộc, đa số người ở đây đều là từ nơi khác tới, có người ngay cả màn trời phát sóng trực tiếp lần đầu còn không xem được, càng không có cơ hội like và tặng hoa cho cả hai đoạn phim.

Bành Lam lại nhìn về phía thị trưởng, thấy vẻ mặt ông cũng rất bình tĩnh, chú ý tới ánh mắt của Bành Lam, ông nhìn qua với vẻ dò hỏi.

Bành Lam thấp giọng hỏi: “Ngài có like và tặng hoa cho màn trời không?”

Thị trưởng thành phố A: “? Chỉ like à. Cậu phát hiện chuyện gì à?”

Động tác nhỏ của hai người khiến cho những người khác chú ý, một vị lãnh đạo nói: “Hai người đang nói cái gì, có phải có tình báo mới hay không?”

Mọi người đều nhìn lại đây, Bành Lam nói: “Thưa các vị lãnh đạo, trước mặt tôi xuất hiện một dòng chữ.”

Anh báo cáo lại những gì mình chứng kiến, tức khắc mọi người vừa mừng vừa sợ lại tiếc nuối.

Yêu cầu phải là người hai lần đều like cùng tặng hoa mới có thể gửi tin nhắn, vậy có nghĩa là bọn họ bị loại ngay từ lúc bắt đầu rồi a.

Bọn họ nhìn về phía thị trưởng thành phố A, ông ta có chút xấu hổ: “Tôi không có tặng hoa, tôi không nhìn thấy những lời này.”

Ánh mắt mọi người tức khắc tràn ngập sự khiển trách cùng hận sắt không thành thép, cơ hội quá tốt a, ông đều like, bộ tặng thêm một bông hoa thì khó lắm sao?

Bất quá có thể gửi tin nhắn cho màn trời, đây là chuyện rất tốt a!

“Hỏi cô ấy thiên tai rốt cuộc là chuyện như thế nào.”

“Vẫn là hỏi manh mối mấu chốt đi, hỏi trên người Sử Phi Địch rốt cuộc có cái gì.”

“Ra thông báo tìm người có thể gửi tin nhắn cho màn trời trong toàn thành phố, khẳng định cả thành phố không chỉ có một mình Tiểu Bành.”

Dĩ nhiên là không chỉ có một mình Bành Lam, nhưng số người cũng không có nhiều như vậy.

Đoạn phim đầu tiên bởi vì mọi người đều không có chuẩn bị gì, cũng không tin tưởng cho lắm, cho nên lượt like chỉ có 11 vạn, số lượng tặng hoa chỉ có 5 vạn, kết hợp cả hai số liệu, có người chỉ like, có người chỉ tặng hoa.

Người vừa like vừa tặng hoa, không vượt quá 3 vạn.

Mà một bộ phận người này, lại tiếp tục vừa like vừa tặng hoa cho đoạn phim thứ hai, càng ít đến đáng thương, tính toán đâu ra đấy, cũng chỉ có hơn một vạn người.

Vì thế, tối nay, thành phố A, có hơn một vạn người thấy được dòng chữ lơ lửng trước mắt.

Bọn họ bị dọa phá gan, sau đó chính là giật mình vui vẻ không thôi, có người cảm xúc quá kích động, lập tức hỏi ngay.

[Tại sao đột nhiên xảy ra tận thế vậy?]

[Rốt cuộc thì tòa thánh kháng axit ở đâu?]

[Thế giới này phải là ảo giác hay không?]

[Tận thế mưa axit thật sự sẽ đến sao?]

Rất nhiều người sau khi bộc phát cảm xúc mãnh liệt mà gửi tin nhắn đi, phát hiện gửi không được tin nhắn thứ hai.

“Vậy mà chỉ có thể gửi một tin nhắn, a a a, tại sao tôi muốn gửi tin nhắn vô nghĩa đó chứ!”

Cũng có rất nhiều người tương đối bình tĩnh, châm chước lại châm chước, gửi vấn đề mình muốn biết nhất, sau đó gắt gao trừng mắt nhìn bầu trời, chờ đợi câu trả lời.

Dù đôi mắt bọn họ trừng ra axit đi nữa cũng đợi không được, bởi vì ——

Hòm thư của Vệ Nguyệt Hâm bị đầy!

Lúc nhìn thấy tin nhắn thứ nhất, cô hoảng sợ, có cảm giác nửa đêm bị tin nhắn khủng bố.

[Rốt cuộc cô là ai?]

Năm chữ kết hợp ở bên nhau, làm người ta cảm thấy hơi sợ hãi.

Nhưng ngay sau đó, cô không rảnh lo lắng sợ hãi nữa.

Nhìn một hơi ùa vào mấy ngàn tin nhắn, cô ngu người trong giây lát.

Mọi người nhiệt tình đến thế sao?

Các tin nhắn cơ bản đều là hỏi chuyện, à, còn có nhục mạ, cô còn chưa kịp làm gì, hậu trường nhắc nhở liền nhảy ra [kiểm tra phát hiện xuất hiện từ ngữ có tính vũ nhục, người gửi tin nhắn sẽ bị kéo vào sổ đen.]

Sau đó mục tin nhắn vụt vụt thiếu đi mấy trăm tin.

Công nghệ tiên tiến quá à!

Vệ Nguyệt Hâm đọc tin nhắn, có người hỏi chân tướng của thế giới này, có người hỏi khi nào mưa axit kết thúc, còn có người hỏi cơn mưa axit kế tiếp ở thành phố A sẽ đến vào lúc nào.

Vệ Nguyệt Hâm lẩm bẩm nói: “Chơi trò chơi mà có tình cảm chân thật đến vậy sao?”

Những người này hẳn là người tham gia trò chơi đi, mấy vấn đề đều hỏi rất chân thành a, còn có người vừa xuất hiện đã gọi cô là đại thần thiên sư gì đó, còn có người cầu cứu, nói nhà người đó bị mưa axit phá hủy, hiện tại chỉ có thể ở hầm trú ẩn, hy vọng cô có thể cứu giúp bọn họ.

Ngoài ra còn có một ít tin nhắn bên trong có rất nhiều ***, cũng không biết có phải vi phạm từ bị cấm hay không.

Thật sự quá nhập vai a, không hổ là trò chơi nhập vai kiểu mới a.

Thậm chí cô còn nhìn thấy có tên nhân vật trong tiểu thuyết.

Ví dụ như người tên Bành Lam.