Vì Người Dân Thế Giới Tiểu Thuyết Dự Báo Thiên Tai

Chương 4: Thật sự có mưa axit

……

Mặt trời lặng về phía tây.

Ban đêm đúng giờ mà đến, thành phố A tối dần, ngoại trừ những nơi đặc biệt, có người ở bên ngoài quậy phá, nhất quyết không chịu về nhà trốn mưa, đa số các nơi, mọi người đều thành thành thật thật mà trốn ở trong phòng.

Toàn bộ thành phố giống như bấm nút tạm dừng.

Vân Nhị Yêu Tử xen lẫn trong một đám người không chịu về nhà, nơi này là công viên nổi tiếng ở thành phố A, lúc này trên mặt cỏ tất cả đều là người, cảnh sát đang khuyên mọi người rời đi.

“Các người quản đông quản tây còn quản tôi có trở về nhà hay không? Tôi chính là muốn ở chỗ này xem ngôi sao không được sao?”

“Nhà máy của tôi bị cưỡng chế ngừng hoạt động, chính phủ có thể bồi thường tổn thất cho tôi hay không?”

“Không phải chứ, tôi chỉ bán thịt nướng BBQ, cũng phạm pháp sao? Trong nhà có già trẻ muốn nuôi đâu!”

Vân Nhị Yêu Tử vui tươi hớn hở mà quay phim, đúng là tư liệu tốt để phát sóng trực tiếp a.

Người xem phòng phát sóng trực tiếp xem rất vui vẻ.

Lúc này Sử Phi Địch cũng ở trong đám người, đôi mắt nhìn chằm chằm các cô gái trong đám đông.

“Hệ thống, màn trời đó rốt cuộc là sao thế hả?”

Hệ thống Tán gái: “Không biết, bất quá không cần để ý, xin ký chủ hãy tích cực làm nhiệm vụ.”

Sử Phi Địch: “Cậu cũng không biết, sao lại kêu tôi đừng để ý? Nó có lợi hại hơn cậu hay không, nếu là phát hiện tôi có bàn tay vàng, tôi có thể bị bắt hay không?”

Hệ thống Tán gái đã mất kiên nhẫn, rốt cuộc thì thằng này bị gì a, lá gan nhỏ như vậy, sợ đầu sợ đuôi.

Hệ thống Tán gái: “Nếu ký chủ sợ hãi, có thể xin cởi trói.”

Sử Phi Địch lập tức luyến tiếc, đây chính là hệ thống có thể làm hắn trở thành vương giả thời mạt thế.

Hắn cắn răng nói: “Tôi làm nhiệm vụ.”

Hắn xác định một cô gái xinh đẹp làm mục tiêu, lặng lẽ đi qua, chuẩn bị kích hoạt kỹ năng “Khăng khăng một mực”.

Nhưng mà thân hình mập mạp của hắn cong lưng liếʍ mặt, thật sự quá bắt mắt, cũng thật sự quá đáng khinh.

Một nữ cảnh sát thấy hình ảnh này, nhíu mày đi tới, khi Sử Phi Địch muốn vỗ tay lên bả vai cô gái xinh đẹp kia, nữ cảnh sát bắt lấy móng heo của Sử Phi Địch: “Ông đang làm gì?”

Sử Phi Địch có cân nặng không nhỏ, nhưng thân thể lại yếu ớt, một hồi đã bị khống chế, kinh hoảng mà nhìn về phía nữ cảnh sát.

Trong nháy mắt khi nữ cảnh sát nhìn vào đôi mắt Sử Phi Địch, chỉ cảm thấy cả người run lên, trong đầu giống như có dòng điện chạy qua, làm cô choáng váng cả người.

Lại nhìn đối phương, đột nhiên có loại cảm giác, đối phương rất đẹp trai, rất thích, chỉ cần đối phương ra lệnh cô sẽ quỳ xuống thần phục……

Không tốt! Trúng chiêu!

Đây là kiểu thuốc mê mới gì thế này?!

Cô dùng sức quơ quơ đầu, không có bất cứ chuyển biến tốt đẹp gì, hung hăng bẻ cánh tay đối phương, quật hắn ngã xuống đất, đè mạnh hắn lại, lớn tiếng kêu gọi đồng nghiệp: “Mau tới đây! Bắt tên trộm này!”

Xôn xao một hồi, người xung quanh lập tức tản ra, các cảnh sát khác đều chạy lại đây.

Các cảnh sát ba chân bốn cẳng khống chế Sử Phi Địch, Sử Phi Địch lớn tiếng kêu mình không phải tên trộm, nhưng nữ cảnh sát lắc lắc đầu, lại lắc lắc đầu, hai má đà hồng, ánh mắt nhìn Sử Phi Địch phá lệ mê ly, sau đó đôi mắt nhắm lại đã ngã xuống đất.

Các cảnh sát khác giật mình kinh hãi.

“Tưởng Oánh!”

Mẹ nó đây đâu phải là tên trộm, chỉ sợ là bắt được mẹ mìn đi! Còn là mẹ mìn mang theo thuốc mê!

Trong lúc nhất thời, bọn họ càng dùng sức đè nặng Sử Phi Địch, đem Sử Phi Địch đè nặng đến nỗi gã kêu la í ới, trực tiếp còng hai tay nhét vào xe cảnh sát, Tưởng Oánh cũng bị ôm vào trong xe, xe cảnh sát ô ô kêu, nhanh chóng rời đi.

Vân Nhị Yêu Tử quay lại toàn bộ quá trình, hưng phấn đến không được, chép chép miệng: “Xem đi, đây là hậu quả của việc làm rối loạn trật tự thành phố, loại đầu trâu mặt ngựa gì đều ra tới đυ.c nước béo cò.”

Bình luận cũng xuất hiện liên tục.

[Thành phố A cảnh lực chất lượng không được a, dễ dàng trúng chiêu như vậy sao?]

[Đây chỉ là tình hình có thể nhìn thấy được, những nơi mà chúng ta nhìn không thấy, không biết có bao nhiêu người tranh thủ lúc rối loạn mà gây sự đâu, thành phố A làm bậy như vậy là muốn xảy ra chuyện.]

[Mẹ mìn ở thành phố A càn rỡ đến thế sao? Trước mặt nhiều người đều dám ra tay, vậy mà còn là thành phố văn minh?]

Vân Nhị Yêu Tử mừng rỡ xem bình luận, thảo luận càng nhiều, mức độ mọi người tham dự càng cao, càng thích tặng quà.

Vân Nhị Yêu Tử: “Đêm nay mới vừa bắt đầu đâu, để chúng ta nhìn xem còn sẽ có bao nhiêu chuyện xưa.”

Bỗng nhiên, trên chóp mũi chợt lạnh, hắn sờ soạng: “Hắc, các bằng hữu, thật đúng là trời mưa, bất quá chỉ là mưa bình thường a.”

Hắn còn liếʍ một chút: “Không có chuyện gì hết, tôi đã nói là giả mà?”

Hắn thậm chí ngẩng đầu lên, hé miệng hứng nước mưa, nước mưa xôn xao mà rơi xuống dưới, cơn mưa càng lúc càng lớn.

Bỗng nhiên, cả người Vân Nhị Yêu Tử run run, cong lưng che miệng: “A, sao lại như thế…… Đau quá!”

Hắn điên cuồng mà đi tìm nước.

[Đừng diễn ha ha]

[Diễn còn rất thật]

[Chủ bá rất biết cách trào phúng]

Nhưng mà lúc này, Vân Nhị Yêu Tử chỉ cảm thấy đầu lưỡi đều sắp hư, trong miệng đau đớn, một chữ đều nói không nên lời, yết hầu cùng với thực quản đều đang bị đốt cháy.

“Nôn…… Ô, ô ô”

Hắn mở miệng, hộc ra một ngụm máu tươi, trên mặt bị nước mưa xối trúng cũng bắt đầu bị sưng lên.

Người xem phòng phát sóng trực tiếp:!!!

Cùng lúc đó, mọi người trên mặt cỏ cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết, chạy khắp nơi tìm chỗ tránh né.

“Mưa axit! Là mưa axit!”

“Đau quá!”

“Đôi mắt tôi! Nước mưa rơi vào mắt tôi rồi!”

“Ô che mưa không mở được a!”

“Đừng dẫm tôi! Cứu mạng a!”

Mọi người trong phòng phát sóng đều choáng váng, ngơ ngác mà nhìn người trong hình ảnh dưới sự cọ rửa của nước mưa, rất nhanh làn da lộ ra bên ngoài bị sưng đỏ lên, thành từng cục đỏ bừng, thậm chí chảy máu đầm đìa.

Đây là diễn đi? Sao có thể là sự thật?

Bất quá bọn họ cũng nhanh chóng nhìn không thấy hình ảnh, bởi vì giá di động bị Vân Nhị Yêu Tử làm rớt trên mặt đất trong lúc chạy trốn, sau đó cameras bị mưa axit xối hư.

Hình ảnh cuối cùng, là không trung đen nhánh, nước mưa sôi nổi rơi xuống, như cây trùy đoạt mệnh, mà khắp không trung chính là miệng của ác ma đang mở rộng ăn từng người một.

Những nơi khác trong thành phố A, mọi người trốn trong phòng im lặng không lên tiếng, tựa như bị bóp cổ.

Bên ngoài truyền đến tiếng mưa rơi xôn xao cùng tiếng kêu thảm thiết mơ hồ, còn có tiếng thét chói tai, thậm chí phảng phất như có tiếng nước mưa đang ăn mòn căn nhà bọn họ đang trốn, xen lẫn trong tiếng mưa rơi là từng tiếng xèo xèo đang ăn mòn căn nhà.

Nghe thấy âm thanh này làm da đầu bọn họ tê dại, cả người rét run.

Mưa axit! Thật sự có mưa axit!

Lời tiên đoán mạt thế là sự thật!

Thế giới này điên loạn rồi sao?