Nếu thuận theo tự nhiên, để Ninh Mộ Tuyết bị sóng cuốn trôi, chẳng phải là mọi chuyện sẽ xong rồi sao?
Tuy nhiên, trước khi Dung Lăng kịp nghĩ xong, Ninh Mộ Tuyết mới nhận ra tư thế hai người một trên một dưới thật sự quá thân mật, liền hoảng hốt buông tay: “Xin… xin lỗi.”
Ánh mắt cô lướt qua xương quai xanh tinh tế của Dung Lăng, rồi dần dần hạ xuống, mặt Ninh Mộ Tuyết lập tức đỏ bừng, vội vàng lùi xa hơn.
Sợ rằng Dung Lăng sẽ nghe thấy tiếng tim đập loạn nhịp của mình, Ninh Mộ Tuyết quay mặt đi, đôi môi hơi hé mở, hít một hơi, rồi thở ra.
Chờ chút, Ninh Mộ Tuyết dừng lại, chợt nhận ra điều gì.
Chẳng lẽ mình thích Dung Lăng rồi?
"Lỡ thật thì sao?" Ninh Mộ Tuyết tự hỏi trong lòng.
Quả thật rất có khả năng, ngay cả một người chậm tiêu như Ninh Mộ Tuyết cũng không thể tự dối lòng mình được nữa.
Cô luôn vô thức nảy sinh mong muốn gần gũi với Dung Lăng, muốn nhận được sự công nhận của nàng, muốn trở thành người quan trọng nhất trong lòng nàng...
Những cảm xúc này, Ninh Mộ Tuyết chưa từng cảm nhận được từ bất kỳ ai khác.
Chỉ có Dung Lăng, nàng là một người đặc biệt duy nhất.
Ban đầu, Ninh Mộ Tuyết bị suy nghĩ này của bản thân dọa sợ, nhưng sau đó, cô chợt nhận ra rằng, hình như chuyện này cũng không hẳn là không thể chấp nhận được.
Dung Lăng có nhiều fan như vậy, chứng tỏ không chỉ mình cô bị hấp dẫn.
Chỉ là, có lẽ tình cảm của cô chân thành hơn một chút, đúng không?
Ninh Mộ Tuyết không tự giác chống cằm, thẫn thờ suy nghĩ.
Fan có thể sẽ giảm nhiệt, có thể rời bỏ hoặc chuyển sang yêu thích nghệ sĩ khác, nhưng tình cảm của cô, chỉ dành cho Dung Lăng.
Nghĩ đến đây, Ninh Mộ Tuyết theo bản năng nhìn về vị trí ban đầu của Dung Lăng, mới phát hiện bên cạnh đã chẳng còn bóng người.
Ninh Mộ Tuyết vội quay lại, mới nhận ra từ lúc nào Dung Lăng đã lặng lẽ thay đồ xong, đang đi về phía ký túc xá.
Ninh Mộ Tuyết vội vàng đứng dậy, chạy bước nhỏ đuổi theo: "Dung Lăng, chờ mình với..."
Dung Lăng khẽ dừng lại, tuy không dừng hẳn nhưng dường như đã giảm bước chân.
Khi Dung Lăng trở lại ký túc xá, mọi người khác đã ngủ.
Nàng nhẹ nhàng đóng cửa lại, vừa ngẩng đầu lên thì thấy La Văn Văn từ trong chăn thò đầu ra.
Trong ánh sáng của màn hình điện thoại, gương mặt trắng nõn ấy trông đặc biệt kỳ dị.
Dù Dung Lăng đã trải qua mười kiếp đủ loại khó khăn, cảnh tượng này vẫn khiến nàng không khỏi giật mình.
Ngay sau đó, nàng nghe thấy giọng La Văn Văn vang lên: "Cậu đi đâu vậy?"
Nói rồi, La Văn Văn lại dùng ánh sáng điện thoại soi qua, nhìn thấy mái tóc còn ướt sũng của Dung Lăng, mới nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thật là, đi bơi đêm mà không gọi tớ?"
"Cậu sao vẫn chưa ngủ?" Dung Lăng không trả lời, chỉ hỏi lại một cách lịch sự.
"Chờ cậu mà." Khi trở về đúng chủ đề, La Văn Văn bỗng tràn đầy tinh thần, gần như nửa người đều thò ra khỏi giường, cầm điện thoại dí sát vào mặt nàng: "Cái này, cậu xem chưa?"
Trên màn hình hiện lên chủ đề đập vào mắt Dung Lăng.
#Một thực tập sinh của "Tỏa Sáng Đi! Các Thiếu Nữ" từng xuất hiện thân mật bên đại gia Trần Thế Song, nghi vấn được bao nuôi#
#Thực tập sinh lọt vào nhóm nổi bật của "Tỏa Sáng Đi! Các Thiếu Nữ" lộ chuyện tình cảm#
Trong bức ảnh đính kèm, cô gái mặc váy liền màu nhạt, bước xuống từ ghế phụ của chiếc Rolls-Royce mang biển số toàn số tám.
Người đàn ông trung niên mở cửa xe cho cô không ai khác chính là Trần Thế Song, một cái tên nổi tiếng trên bảng xếp hạng các hào môn.
Người này được cho là sở hữu khối tài sản lên đến hàng chục tỷ, với vô số công ty và tài sản dưới quyền.
Tiếc là khuôn mặt và dáng người của cô gái phần lớn bị cửa xe che khuất, lại thêm bối cảnh là ban đêm, nên không thể nhìn rõ đó là ai.