Diệp Bảo Văn nghẹn lại: "Ngươi và Diễm Vương trúng… thuốc, kết quả các ngươi lại không sao, nhưng người gặp rắc rối là chính ta và Tam hoàng tử, chuyện này còn không rõ ràng sao?"
Diệp Thanh Nghiên cười lạnh: "Trúng thuốc? Sao ta lại không biết chuyện này? Bảo Văn, làm sao ngươi biết? Hay là nói, ngươi và Tam hoàng tử cố ý hạ thuốc ta và Diễm Vương? Kết quả không biết vì sao hạ trên người ta, ngược lại chính mình bị cắn trả? Thế nào, chính mình không thành công nên đổ lên đầu ta?"
"Ta không có, là có người nhìn thấy. Sau đó ta mới biết được…" Diệp Bảo Văn ngụy biện.
"Phải không? Vậy ngươi nói ta biết là ai đi?" Diệp Thanh Nghiên từng bước ép sát hắn ta.
Diệp Bảo Văn choáng váng: "Phụ thân, chỉ cần cho thái y kiểm tra một chút sẽ biết, chuyện tối qua là do một tay đại ca gây ra. Hiện giờ Tam hoàng tử đã chịu tổn thất lớn, không có sự giúp đỡ của nhà họ Vân, sợ là ngày sau Tam hoàng tử cũng sẽ giận nhà họ Diệp chúng ta…"
Diệp Thanh Nghiên không hề sợ hãi, nhìn Diệp tướng quân đang cau mày: "Phụ thân tin hắn hay tin ta?"
Diệp tướng quân im lặng hồi lâu, nhìn hai ngườit hật sâu: "Để thái y xem một chút."
Diệp Thanh Nghiên cố ý làm mặt lạnh: "Cho nên phụ thân tin hắn?"
Diệp tướng quân: "Hiện giờ nhà họ Diệp chúng ta không bằng trước kia, nếu Tam hoàng tử kế thừa ngai vàng thống nhất đất nước, đối với nhà họ Diệp chúng ta rất có lợi." Nếu chuyện này thật sự do lão Đại làm, đây chính là quyết tâm tiêu diệt nhà họ Diệp.
Diệp Thanh Nghiên cười lạnh: "Liên quan gì tới ta? Nếu phụ thân muốn xem, vậy xem đi… Chính là khai cung cũng không quay đầu lại, hy vọng phụ thân không hối hận."
Không lâu sau, thái y đang đợi bên ngoài được gọi đến, Diệp Bảo Văn cắn răng nhìn Diệp Thanh Nghiên, chỉ cần Tam hoàng tử đối với hắn ta không thay đổi chủ ý, phụ thân cũng sẽ không trừng trị hắn ta.
Tam hoàng tử tình nguyện từ hôn chỉ vì muốn bảo vệ hắn ta, điều này cũng đủ để phụ thân cân nhắc xem cái nào quan trọng hơn.
Huống chi thứ hắn ta hạ chính là cổ tình khó giải nhất thế gian, chỉ cần bị phát hiện, chính là Diệp Thanh Nghiên âm mưu hãm hại bọn họ, đến lúc đó Tam hoàng tử nhất định sẽ không tha cho cậu!
Sau khi thái y kiểm tra xong, Diệp Bảo Văn nóng lòng hỏi: "Sao rồi?"
Diệp tướng quân cũng ngồi thẳng dậy nhìn sang.
Sắc mặt thái y có chút nghi hoặc: "Không biết tướng quân muốn thay tiểu tướng quân xem cái gì? Sức khỏe tiểu tướng quân vô cùng tốt, một chút cũng không có vấn đề gì." Người này thể chất cường tráng, so với ông ấy còn cường tráng hơn, vì sao lại cần xem bệnh?
Diệp Bảo Văn khó tin: "Không trúng độc?" Làm sao có thể? Cổ tình chính là chất độc mạnh nhất!
Thái y: "Trúng độc? Làm sao có thể? Tiểu tướng quân sức khỏe cực kỳ tốt."
Diệp tướng quân cũng thay đổi sắc mặt, không tin được, lúc đầu ông ấy nghe Diệp Bảo Văn nói như lời thề sắt son, nhưng ai biết được…
Diệp Thanh Nghiên đã xem đủ trò hay, cậu diễn cũng không khác biệt lắm: "Nếu không có chuyện gì, hai người… tự giải quyết cho tốt đi."
Cậu không để ý đến tiếng gọi của Diệp tướng quân đang gọi mình mà rời đi.
Lúc này Diệp Thanh Nghiên đã thành công tạo ra vết nứt đầu tiên giữa Diệp tướng quân và Diệp Bảo Văn, cậu còn chưa kịp bước về viện thì quản gia đã tới nói rằng Tam hoàng tử đang đến đây.
Diệp Bảo Văn nhướng mày: Thật tốt, đến nhanh lắm.
Diệp Thanh Nghiên trực tiếp đi tới đại sảnh gặp Tam hoàng tử, người sau khoanh tay đưa lưng về phía cậu, nghe thấy tiếng động, hắn ta quay người lại, sắc mặt đen như nước, xua tay để mọi người rời đi, sau đó hắn ta nâng bước hướng về phía Diệp Thanh Nghiên, ánh mắt đầy dò xét lạnh lùng: "Ngươi làm Bổn vương rất thất vọng."
Diệp Thanh Nghiên: Thất vọng ngươi đó.
Diệp Thanh Nghiên cười lạnh, cậu đã sớm nhận ra Tam hoàng tử không vui, cậu cũng không có ý định tiếp tục giả vờ làm đồ chơi của Tam hoàng tử nữa, mặc dù tạm thời cậu sẽ không vạch trần chuyện tối qua, nhưng dù sao thì cậu cũng sẽ để Tam hoàng tử biết chuyện cậu và Diễm Vương thực sự đã bị trúng thuốc vào tối qua.
Tam hoàng tử đoán chừng chuyện xảy ra giữa hắn ta và Diệp Bảo Văn đều là do bút tích của hai người họ.
Nhưng cậu không có ý định tiếp tục đóng vai tình nhân với Tam hoàng tử, lợi dụng chuyện riêng giữa Tam hoàng tử và Diệp Bảo Văn để hoàn toàn chia tay với Tam hoàng tử.
Kết quả là, cậu còn chưa kịp mở miệng, bên tai đã vang lên âm thanh của hệ thống.
【Kích hoạt nhiệm vụ trọng tâm [Giá trị tâm động], yêu cầu của nguyên thân đối với Tam hoàng tử trước khi chết là không bị lãng quên, nhớ rõ trong lòng, tâm tư kéo dài không thể giải, cho nên vật chủ cần thay nguyên thân thực hiện mong muốn, để Tam hoàng tử Duệ Vương đối với nguyên thân tâm động đạt giá trị 100 thì nhiệm vụ hoàn thành.】
Diệp Thanh Nghiên: ???
Cậu tưởng chính mình nghe nhầm? Ai? Để ai tâm động đạt giá trị 100?
【Phát hiện giá trị tâm động hiện tại của Duệ Vương đối với nguyên thân trước mắt là -20, đã vượt quá giới hạn âm, đếm ngược là một nén nhang, nếu không thể thay đổi tăng lên, nhiệm vụ của vật chủ sẽ bị phán đoán là thất bại.】
【Đếm ngược bắt đầu…】
Diệp Thanh Nghiên: "…" Bây giờ cậu có trăm lời thô tục muốn nói với hệ thống.