Xuyên Nhanh Làm Nữ Vương Tình Trường

Quyển 1 - Chương 17

Để giúp khán giả có cái nhìn trực quan hơn về phản ứng của quan sát viên đối với khách mời, chương trình sử dụng hiệu ứng "họa trung họa".

Cụ thể, khi quan sát viên xuất hiện, màn hình sẽ chia thành hai phần:

Hình ảnh lớn: Hiển thị quan sát viên.

Hình ảnh nhỏ: Hiển thị tình huống thực tế của khách mời.

Như thế thì khán giả có thể vừa lắng nghe quan sát viên phân tích, vừa theo dõi diễn biến giữa các khách mời.

Diệp Văn Thiến lên tiếng đầu tiên:

“Cả tám khách mời đều đã xuất hiện rồi. Nói sao nhỉ, tôi cảm thấy khá hứng thú với cặp Thịnh Quyết và Đặng Hân Nhu. Không biết liệu hai người họ có thể nảy sinh tình cảm ở đây không. Lâm Sở, anh thấy sao?”

Lâm Sở là người thân thiết nhất với Thịnh Quyết, nên anh cũng chú ý đến cậu ta nhiều hơn.

Tuy nhiên, vì quá hiểu tính cách của Thịnh Quyết, anh biết rõ Thịnh Quyết và Đặng Hân Nhu thực chất chỉ là bạn bè bình thường.

Hơn nữa, suốt những năm qua, Thịnh Quyết chưa từng có quan hệ thân thiết với bất kỳ cô gái nào.

“Tôi cảm thấy muốn xem sau này hai người họ có cơ hội phát triển hay không, tất cả đều có khả năng.”

Lâm Sở nói một câu chẳng khác nào không nói.

Dù sao cũng là chuyện của bạn thân, hắn không tiện tiết lộ quá nhiều.

Diệp Văn Thiến chuyển ánh mắt sang màn hình, nhìn một người khác.

“Nhưng mà ta lại rất tò mò về thân phận của hai vị khách ngoài nghành này. Lần này tổ chương trình mời đến hai người không phải người nổi tiếng, chắc hẳn cũng phải có chút địa vị nhất định. Bằng không, đừng nói chúng ta, ngay cả khán giả cũng sẽ không chấp nhận.”

“Thân phận có lẽ cũng không quan trọng lắm. Dù gì show hẹn hò vẫn là để tìm kiếm tình yêu, thích nhau mới là điều quan trọng nhất.” Lâm Sở cười nói.

Hàn Mẫn Mẫn cũng đồng tình: “Tôi cũng nghĩ vậy. Những khách mời tham gia chương trình hẳn là đều đến đây vì tình yêu. Dù sao họ cũng không cần dựa vào chương trình này để gây chú ý.”

“Điều đó chỉ đúng với khách mời là người nổi tiếng. Còn với ‘người thường’ thì chưa chắc.” Diệp Văn Thiến cười đầy ẩn ý, sau đó tiếp tục: “Nhưng mà nữ khách mời người thường kia có vẻ rất có ý thức chống nắng. Tôi đoán cô ấy chắc phải đợi đến tối mới chịu tháo khẩu trang ra.”

Lời nhận xét đầy hài hước của Diệp Văn Thiến khiến khán giả sôi nổi hưởng ứng.

“Không đến mức đó đâu ha ha ha ha.” Lâm Sở bật cười, “Con gái mà, sợ đen là chuyện bình thường.”

“Chỉ sợ là cố tình làm màu, muốn thu hút sự chú ý thôi.” Diệp Văn Thiến cười khẽ.

---

“Chỗ này thật thoải mái, trang trí cũng rất đẹp.” Lục Thanh Thanh vừa bước vào biệt thự đã lập tức thích thú.

Lăng Dữ chú ý đến tám đôi dép lê đặt ngay ngắn trước cửa, màu sắc mỗi đôi đều khác nhau: “Chúng ta thay giày trước đi.”

Thấy Lăng Dữ chọn đôi dép màu xanh lam, Kiều Vận cũng liền chọn một đôi màu xanh lam đi theo.

Ngu Tích là người vào sau cùng, lúc này chỉ còn lại một đôi dép trắng.

Cô cũng không biết những người khác đã chọn màu gì, liền thay dép rồi bước vào trong.

Lúc này, Đặng Hân Nhu nhìn thấy rất nhiều vali hành lý đặt trong phòng khách, liền thốt lên: “A, hành lý của chúng ta cũng ở đây rồi.”

Lục Thanh Thanh nhíu mày, nhìn lên cầu thang cao vυ't: “Xem ra phải tự mình xách lên rồi.”

Tần Tư Minh chủ động đề nghị: “Không sao đâu, hành lý của các bạn nữ để bọn tôi giúp mang lên là được.”

“Vậy thì tốt quá, cảm ơn anh nhé!” Lục Thanh Thanh cười nói, không chút khách sáo đẩy ngay vali của mình về phía Tần Tư Minh.

Tần Tư Minh hơi sững người một chút, nhưng vẫn nhận lấy.

Sau đó, ánh mắt hắn vô thức nhìn về phía Ngu Tích.

Hành lý của Ngu Tích cũng không ít, có một cái vali 28 inch và một cái vali nhỏ 20 inch. Đồ đạc của con gái nhiều là chuyện bình thường, nếu không phải vì cô mới đến thế giới này chưa bao lâu, chỉ mới mua đồ vài ngày, thì chắc chắn còn nhiều hơn nữa.

Người mang theo nhiều hành lý nhất chính là Kiều Vận, ước chừng có ba cái vali lớn, không biết cô ấy đã mang theo những gì.