Beta Thành Thật Được Đám Alpha Yêu Thương

Chương 4

Dươиɠ ѵậŧ của Yến Kiều An vô cùng thô to chạm vào hoa huyệt mềm mại của Giản Hòa lại trở nên vô cùng có tinh thần, phần thân dươиɠ ѵậŧ nổi đầy gân xanh.

Tục ngữ nói đúng lắm, dươиɠ ѵậŧ của Alpha tuổi trung học còn cứng hơn cả kim cương.

Yến Kiều An cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình. Đầu tiên cậu ta tách hai bên môi âʍ ɦộ béo mập như bánh bao của Giản Hòa sang hai bên để lộ ra mép thịt hô bé. Tiếp đó bắt đầu dùng đầu khấc tàn nhẫn đâm chọc hộŧ ɭε của Giản Hòa.

Trong giấc ngủ, Giản Hòa chỉ biết cả người mình tê mỏi, không hề biết chuyện gì đang thật sự xảy ra. Nhưng bản năng sâu bên trong cơ thể vẫn không nhịn được mà muốn đuổi theo kɧoáı ©ảʍ.

Bướm da^ʍ sưng to như bánh bao chảy nước da^ʍ róc rách. Cái eo nhỏ cũng không nhịn được mà nhếch lên thật cao, đuổi theo kɧoáı ©ảʍ mà dươиɠ ѵậŧ to lớn kia mang tới.

Căn phòng bé xinh ngập trong hương bưởi - Mùi pheromone đặc trưng của Yến Kiều An. Nếu là Omega thì đã chẳng thể chịu được mà bị khơi lên du͙© vọиɠ. Nhưng đáng tiếc, Giản Hòa lại là Beta mà Beta thì không cảm nhận được pheromone cũng không nứиɠ vì pheromone.

Yến Kiều An nổi giận đánh hoa huyệt của Giản Hòa mấy cái, chẳng mấy chốc hoa huyệt của cậu đã bị cậu ta đã bị đánh cho đỏ bừng, môi âʍ ɦộ lớn cũng bị đánh tách sang hai bên.

“Á.”

Giản Hòa lẩm bẩm rêи ɾỉ.

Giản Hòa vẫn mặc nguyên bộ quần áo ngủ đơn giản mà bảo thủ mua hết hai mươi tệ ở ngoài siêu thị. Bộ đồ ngủ màu xanh này còn xù bông lên vì đã giặt đi giặt lại quá nhiều lần. Nhưng nó lại làm cho làn da của Giản Hòa càng thêm trắng nõn, mang tới cảm giác ngây thơ không rành thế sự.

Yến Kiều An lại tiếp tục tát bướm da^ʍ của Giản Hòa bằng dươиɠ ѵậŧ của mình nên chẳng mấy chốc mà cái bướm béo mập như bánh bao của Giản Hòa bị đánh đến mức lêи đỉиɦ, phun ra cả đống nước da^ʍ.

Yến Kiều An thấy thế thì kích động như một bé cún mà tiến tới gần miệng huyệt của Giản Hòa, vươn lưỡi tỉ mỉ liếʍ láp bướm da^ʍ. Đầu lưỡi chui vào trong miệng âʍ đa͙σ của Giản Hòa. Cái mũi cao ngất chọc đúng vào hộŧ ɭε của Giản Hòa làm cho cậu nhũn hết cả chân, vô ý thức mà ngồi luôn lên mặt Yến Kiều An.

Yến Kiều An bụng đói kêu vang, cậu ta quỳ xuống như chó, tàn nhẫn mυ'ŧ mát lấy hoa huyệt của Giản Hòa như hạn hán gặp mưa, chẳng mấy chốc làm cho môi âʍ ɦộ bị đánh tới mức sưng đỏ của Giản Hòa càng thêm sưng đỏ.

Dươиɠ ѵậŧ vô dụng của Giản Hòa cũng không yếu thế mà đứng thẳng dậy. Yến Kiều An liếʍ láp lấy phần thân màu hồng nhạt, chẳng mấy chốc mà nó đã nộp vũ khí đầu hàng.

“Đáng yêu thật đấy.” Yến Kiều An nuốt hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Giản Hòa bắn vào trong miệng mình, hôn nhẹ lên đầu khấc của Giản Hòa.

“Anh này, anh mυ'ŧ của em được không nào?”

Nhưng mà Giản Hòa đang mê man nào có trả lời được.

Thế là Yến Kiều An tự chủ trương đặt dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng nổi đầy gân xanh của mình bên môi Giản Hòa.

Màu môi của Giản Hòa khá đậm. Sau khi Yến Kiều An bôi hết đống chất nhầy lên môi cậu thì màu môi lại càng trở nên đậm hơn, diễm lệ hơn hẳn.

Yến Kiều An thử chọc đầu khấc vào trong miệng Giản Hòa.

“Anh ơi, há miệng ra và ngậm vào nào.”

Yến Kiều An lại bắt đầu làm nũng, vừa làm nũng vừa chọc vào miệng Giản Hòa.

“Đừng có cắn em đấy nhé.”

Giản Hòa đang ngủ mê man chẳng thể nào biết được mình đang ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng như lửa của Yến Kiều An, vẻ mặt cậu yên bình trông không khác gì thiên sứ rơi vào trong địa ngục sắc tình.

Yến Kiều An nhìn thấy vẻ mặt đó của cậu thì khó mà nhịn được, dươиɠ ѵậŧ lại cương cứng hơn chút nữa căng khuôn miệng và mặt của Giản Hòa tới mức suýt nữa là thay hình đổi dạng.

“Tách tách.” Yến Kiều An chụp lại ảnh làm kỷ niệm, tấm ảnh Giản Hòa ngậm dươиɠ ѵậŧ đi ngủ đầy dâʍ đãиɠ đã được lưu vào trong điện thoại của cậu ta.