Đoạn Thanh Ngâm thực sự đã nổi tiếng, chỉ sau một đêm, số lượng fan hâm mộ trên Weibo đã tăng thêm năm triệu, và con số này vẫn đang tăng lên, Hứa tỷ xứng đáng là đại diện kim bài, cô ấy yêu cầu đội ngũ quan hệ xã hội của bên mình tiết lộ một số thông tin về hành vi nổi loạn của Đoạn Thanh Ngâm. Các bài báo tuyên truyền công khai nhiều mặt tích cực, theo kịp sự nổi tiếng.
Buổi chiều hôm sau, Đoạn Thanh Ngâm đi đến công ty, vừa mới đến cửa đã có một đám phóng viên chờ sẵn.
“Đoạn tiểu thư, cô và đạo diễn Mai có quan hệ thế nào? Tại sao đạo diễn Mai lại chỉ ra mặt vì một mình cô?”
“Đoạn tiểu thư, cô nghĩ như thế nào về chuyện bị thay thế lần trước?”
“Đoan tiểu thư, nghe nói cô cùng đoàn làm phim ≤Cửu Chương≥ có quan hệ không tốt, có phải vậy không?”
.....
Trợ lý ôm Đoạn Thanh Ngâm vào lòng, “Xin lỗi, Đoạn tỷ hiện tại đang bận, xin hãy để chúng tôi đi.”
“Ngại quá, xin hãy nhường đường.”
Đoạn Thanh Ngâm cúi đầu dùng tay chặn camera và micro, phóng viên quá nhiều, đường đi gần như tắc nghẽn, may mắn là vào thời điểm quan trọng, Hứa tỷ cùng bảo vệ công ty tới.
“Thật xin lỗi, xin hãy nhường đường. Nghệ sĩ của tôi không rõ về tình hình hiện tại. Đoàn làm phim ≤Cửu Chương≥ sẽ tổ chức một buổi họp báo và chúng tôi sẽ trả lời câu hỏi của các bạn vào thời điểm đó.”
Các nhân viên bảo vệ lao tới, bao vây Đoạn Thanh Ngâm và hộ tống cô vào công ty.
Hứa tỷ và trợ lý của cô đứng phía sau, thấy phóng viên không ngăn được Đoạn Thanh Ngâm, phóng viên vội vàng đưa micro cho người đại diện, “Đại diện Hứa, cô có thể cho tôi biết tại sao cô lại muốn dẫn dắt Đoạn tiểu thư không?”
“Điều gì ở Đoạn tiểu thư thu hút cô vậy?”
“Nghe nói bạn trai của Đoạn tiểu thư có lai lịch khác thường, đây có phải là nguyên nhân?”
“Đại diện Hứa, cô có thể trả lời câu hỏi này được không?”
Đoạn Thanh Ngâm nghe không rõ những lời còn lại, vội vàng đi vào thang máy, lúc này mới dám ngẩng đầu, vuốt tóc, từ trong túi xách lấy ra một chiếc gương nhỏ nhìn. Thấy mình vẫn xinh đẹp, tâm trạng cũng rất tốt.
Cô than thở rằng đây là cách đối xử mà khi trở nên nổi tiếng và cô cũng cảm thấy khá tốt.
Đoạn Thanh Ngâm trực tiếp đi đến văn phòng của người đại diện, dọc đường gặp tất cả mọi người ai cũng đều rất lễ phép chào đón cô, Đoạn Thanh Ngâm cũng mỉm cười vẫy tay.
Cô đợi trên ghế sofa gần mười phút thì người đại diện và trợ lý quay lại.
Vẻ mặt hai người tương đối thoải mái, có vẻ rất vui khi thấy tình huống lúc này, trợ lý rót cho họ một cốc nước, Hứa tỷ lấy một ít tài liệu trên bàn đưa cho cô, bắt chéo chân ngồi xuống đối diện cô.
Uống xong một ngụm nước, vẻ mặt cô ấy ôn nhu khác thường, nói, “Kịch bản ≤Long Tâm≥ đã được gửi đến, gần đây cô nên ở nhà chăm chỉ học tập, lần này cô là nữ chính của một bộ phim. Nên yêu cầu về kỹ năng diễn xuất cao hơn, cô cần phải đột phá. Đạo diễn Trần không phải là người hay nói nhiều, nếu không đáp ứng được yêu cầu của ông ấy, cô cũng có thể bị thay thế giữa chừng.”
“Bộ phim này có một số yếu tố thần thoại, yêu cầu chắc chắn sẽ cao hơn. Phim được lên kế hoạch phát hành vào mùa hè năm sau. Hai tháng nữa sẽ bắt đầu quay. Tôi e là cô sẽ phải ở lại phim trường trong dịp Tết Nguyên Đán. Mấy ngay gần đây cô có thể dành chút thời gian để về nhà.”
Đoạn Thanh Ngâm nghe xong gật đầu, mở kịch bản ra xem sơ qua, sau đó phát hiện nội dung của bộ phim này rất thú vị.
Bộ phim này kể về một cô gái bình thường tên Tô Thiền, sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ, dù cô đã học xong đại học nhưng bố mẹ cô chỉ muốn làm như vậy để cô có giá trị hơn và kết hôn được với người đàn ông giàu có trong tương lai, sau đó phải làm trâu làm ngựa cho em trai mình. Nhưng Tô Thiền lại là người không bao giờ thừa nhận thất bại, ít nói, cô độc và lạc lõng với các bạn trong lớp, tuy nhiên, cô học tập rất chăm chỉ, luôn đứng thứ hai trong lớp, đứng đầu là con gái của một lãnh đạo địa phương nào đó. Cô nhìn mọi bất công trong gia đình và trường học bằng ánh mắt lạnh lùng, luôn vâng lời nhưng vẫn âm thầm cố gắng chống cự nhưng ông trời dường như đang đùa giỡn với cô, sau khi tốt nghiệp, cô được nhận vào làm công chức như cô mong muốn, ngỡ tưởng như cuối cùng mình cũng đã thành công rồi thì đúng lúc đó cô đã bị người khác thay thế. Tô Thiền vốn luôn ngoan cường, mạnh mẽ nay đã suy sụp, khi nhận được điện thoại của bố mẹ liên tục vòi tiền, cuối cùng cô cũng khóc vì tủi nhục. Điều này sẽ tạo nên sự tương phản mạnh mẽ cho diện mạo của nam chính sau này. Tô Thiền không từ bỏ cuộc sống, dù tạm thời không tìm được việc làm nhưng cô cũng không muốn về nhà, khi nhìn thấy tờ quảng cáo tuyển dụng, cô đã chần chừ không dám gọi điện. Điều cô không ngờ tới là cuộc điện thoại này đã thay đổi quỹ đạo cuộc đời cô, khiến cuộc sống nhàm chán và thờ ơ của cô trở nên thú vị hơn.
Cô đã bị lừa, đây không phải là quảng cáo tuyển dụng mà là buôn bán người, cô bị bán đến một phòng thí nghiệm trên đảo biệt lập, nơi cô gặp nam chính Thương Lâm. Thương Lâm là một con rồng, một con rồng thực sự, tuy không thể hô mưa gọi gió nhưng vẫn có thể bay lên mây cưỡi sương mù, tuy nhiên hiện tại lại bị giam cầm, trở thành thịt trên thớt của loài người. Hai người vốn không hề có quan hệ gì gặp nhau tại đây, Tô Thiền học đại học chuyên ngành sinh học, vô tình trở thành trợ lý giáo sư trong phòng thí nghiệm, cô chỉ muốn sống sót, nhưng đáng tiếc. Cô đã chứng kiến trợ lý cũ của mình bởi vì sai lầm nhỏ mà bị ném vào hang rắn, cô tưởng mình chắc chắn cũng sẽ chết, nhưng không ngờ, Thương Lâm vào thời điểm quan trọng lại cố ý làm vỡ thiết bị thí nghiệm và cứu cô.
Điều này càng làm cho cô cảm kích anh. Thương Lâm luôn muốn trốn thoát, đồng thời cũng tìm được cơ hội, vào giây phút cuối cùng khi bị phát hiện, Tô Thiền đã gϊếŧ chết người, đang muốn báo cảnh sát, điều này khiến Thương Lâm hiểu lầm, cho rằng cô cũng muốn bỏ anh mà đi, liền trực tiếp sử dụng đuôi của mình cuộn tròn cô và bay đi. Kết quả là cả hai bắt đầu sống ẩn náu, trên đường đi thì bị truy lùng, hai người từ lạnh lùng xa cách nay đã dần dần mở lòng yêu nhau, trên đường họ gặp không ít thử thách, tuy đoạn kết Tô Thiền suýt chết, nhưng may mắn thay, Thương Lâm sẵn sàng cắt đi một nửa trái tim của mình để cứu cô, sau đó hai người tự do rong ruổi khắp thế gian, không gì ràng buộc.
Long Tâm không chỉ là manh mối xuyên suốt bộ phim mà còn là ẩn dụ, là sự khao khát tinh yêu giản dị đồng thời phê phán sự thờ ơ và ích kỷ trong xã hội hiện đại.
Nó có vẻ giống như một bộ phim tình yêu giả tưởng, nhưng nó thực sự có thể khơi dậy rất nhiều suy nghĩ trong con người.
Đoạn Thanh Ngâm sau khi đọc xong cốt truyện cảm thấy khá xúc động, không hiểu vì sao, cô đột nhiên có cảm giác mình hơi giống nữ chính Tô Thiền.
Cô cảm thấy mình có thể diễn tốt.
Hứa tỷ cũng không làm phiền cô, lặng lẽ đợi cô đọc xong, nhìn cô đóng kịch bản lại thản nhiên nói, “Mấy kịch bản tiếp theo là kịch bản mới, tôi đã chọn ra một số khá hay, cô xem thử đi. “
“Hôm nay có mấy chương trình tạp kỹ mời cô, nhưng tôi chỉ nhận cho cô hai cái, hơn nữa đều là khách mời, nhiều như vậy cũng không tốt, dễ dàng làm tiêu hao cảm giác thần bí của nghệ sĩ. Cô là một diễn viên, nếu cô muốn nhanh chóng phát triển, tôi khuyên cô không nên đem cuộc sống riêng tư của mình ra bàn luận. Tất nhiên, tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô. Nếu cô muốn nhân cơ hội này để kiếm tiền, tôi cũng có thể tìm thêm vài cái nữa.”
Đoạn Thanh Ngâm tức giận ngẩng đầu nhìn người đại diện, “Quên đi, em không có thiển cận như vậy.”
Tuy khá khó tính nhưng cô cũng hiểu điều gì quan trọng hơn, điều gì không, cô biết lời Hứa tỷ nói rất đúng, các chương trình tạp kỹ rất dễ bộc lộ tính cách của một nghệ sĩ, nếu nhân cách kém sẽ ảnh hưởng đến khán giả, nếu nhân cách tốt sẽ dễ dàng xuất hiện bình thường, không, bình thường cũng không tốt, sau này sẽ khó nhập vai diễn.
Hứa tỷ nghe lời cô, gật đầu hài lòng, “Đoàn làm phim ≤Cửu Chương≥ sáng nay đã liên lạc với tôi và hỏi cô có tham gia ≤Thứ Bảy Mặt Đối Mặt≥ không? Vốn là mời Tống Hàn Ngạn và Dụ Vi, nhưng lần này cô gây được sự chú ý nên tổ chương trình cố ý mời cô đi.”“Dụ Vi cũng sẽ ở đó, đi thì phải cư xử ôn hòa, ít nhất không thể để khán giả nhìn thấy, nếu không sẽ đắc tội với đạo diễn Trương và Kênh Đào.”
Lúc này vẻ mặt của người đại diện có chút lo lắng, đi thì cũng tốt, sau khi thiết lập quan hệ tốt với Kênh Đào sẽ dễ dàng giải quyết hơn, nhưng cô ấy cũng sợ tính tình của Đoạn Thanh Ngâm sẽ đắc tội người khác.
Đoạn Thanh Ngâm định từ chối, nhưng đột nhiên cô chợt nghĩ ra điều gì đó, nếu cô nhớ không nhầm thì hình như lúc này Trang Bạch Yến đã nhận thức Dụ Vi.
Cô cũng không thể hiểu nổi thiết lập bối cảnh của tác giả, đã năm bao nhiêu rồi còn vật định ước tình yêu, kịch bản cẩu huyết, cũng không tính là tín vật định ước vì Trang Bạch Yến và Dụ Vi khi còn nhỏ đã gặp qua. Cha mẹ Dụ Vi đã ly hôn, khi họ ly hôn, cha cô ta đã bí mật giấu mẹ cô ta với bà ngoại ở quê để giúp cô ta rời khỏi nhà. Tại đây, cô ta đã gặp Trang Bạch Yến. Trước khi Dụ Vi rời đi, cô ta còn đưa một trong hai hạt đậu vàng anh đeo trên tay cho Trang Bạch Yến.
Tất nhiên, Trang Bạch Yến đã vứt nó đi từ lâu, Dụ Vi cũng gần như đã quên mất người bạn thuở nhỏ này, nhưng có lẽ vì mối quan hệ này mà Trang Bạch Yến mới thực sự chú ý đến Dụ Vi.
Đoạn Thanh Ngâm làm sao có thể cho bọn họ cơ hội nhận ra nhau này?
Đậu vàng và đậu bạc nào đều biến hết đi?
“Đi chứ, sao lại không đi? Nếu em không đi, Dụ Vi chẳng phải sẽ chiếm hết ánh đèn sân khấu sao?”
Nói đến đây cô nhếch môi, “Còn có Tống Hàn Ngạn, lỗ mũi hếch lên trời chỉ vì đóng vài bộ phim truyền hình. Em nhớ rất rõ lúc trước anh ta cùng Dụ Vi kéo bè cô lập em.” Vừa nói cô vừa trợn tròn mắt.
Nhìn thấy cô như vậy, người đại diện lại càng lo lắng hơn, quyết định dành chút thời gian để ở bên cô trong mấy ngày quay chương trình.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi vào ngày ghi hình ≤Thứ Bảy Mặt Đối Mặt≥, Dụ Vi thực sự đã đeo một sợi dây màu đỏ trên tay với một hạt đậu vàng nhỏ trên đó.
Dụ Vi ăn mặc rất đơn giản, cô ta chỉ mặc một chiếc váy trắng, cùng với mái tóc đen dài buông xõa, khoe trọn ưu điểm khí chất, so sánh thì Đoạn Thanh Ngâm lại có phong cách hoàn toàn khác, cô có dáng người đẹp, ngực to, vòng eo thon thả, làn da lại trắng nõn, cô mặc một chiếc váy đen bó sát, cổ cao, phần dưới được cắt hở ở đùi, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn. Một chiếc thắt lưng xiên, một sợi dây chuyền kim cương bạc mỏng dùng làm thắt lưng.
Mái tóc được buộc cao, làn da trắng như tuyết, trang điểm đậm nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác thích thú hoàn toàn khác.
Đoạn mở đầu của Đoạn Thanh Ngâm không xuất hiện cùng đám người Dụ Vi mà một lát sau hát solo, vừa xuất hiện đã khiến khán giả chấn động.
Cô không chọn bài hát nào nhẹ nhàng, tươi mới mà chọn cách có phần gợi cảm, tay cầm gậy, động tác uyển chuyển, biểu cảm ngổ ngáo, lạnh lùng. Nhưng phải nói rằng so với những cảnh ngọt ngào của Tống Hàn Ngạn và Dụ Vi ở phần trước, ngay lập tức đã tăng thêm phần náo nhiệt cho toàn bộ khán giả.
Kết thúc màn biểu diễn là những tràng pháo tay nồng nhiệt.
“Chào mừng Đoạn Thanh Ngâm.“. Người dẫn chương trình nói.
Phía dưới lại có một tràng pháo tay vang lên, có người hưng phấn nói “Húuuuuu."
“Kim Mạn Châu. Húuuuu.“
Đoạn Thanh Ngâm hai tay chắp lại, lễ phép cúi chào khán giả, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, “Xin chào mọi người, tôi tên là Đoạn Thanh Ngâm. Tôi đóng vai Kim Mạn Châu trong ≤Cửu Chương≥, rất vui được gặp các bạn.”
Sau đó, cô lịch sự cúi chào những người dẫn chương trình, “Xin chào mọi người."
Một số người dẫn chương trình tiến về phía trước, sau đó trực tiếp bao vây Đoạn Thanh Ngâm ở giữa, so sánh với Tống Hàn Ngạn và Dụ Vi đứng bên cạnh.
“Ngâm Ngâm thật lễ phép. Nói thật là vừa rồi tôi không thể tin được. Điệu nhảy này quá hay. Trước khi bắt đầu, ấn tượng của tôi về bạn vẫn là nhân vật Kim Mạn Châu. Thật khó để tách bạn ra khỏi nhân vật này, không ngờ cú nhảy của bạn, tôi lập tức cảm thấy Kim Mạn Châu là Kim Mạn Châu, còn bạn là bạn." Người dẫn chương trình mỉm cười khen ngợi.
Vừa nói vừa đứng dậy giải thích trước ống kính, “Để tôi giới thiệu với các bạn. Thanh Thanh thực sự là một người rất đáng yêu. Trưa hôm nay cô ấy đến, trợ lý của cô ấy nói với tôi rằng sau khi học nhảy cô ấy phát hiện ra mình là một người không mấy dẻo dai. Nhưng bây giờ các bạn không thể nhìn thấy, bởi vì cô ấy không nghỉ ngơi sau, cô ấy đã âm thầm luyện tập ở phía sau. Đây là điệu nhảy đầu tiên của cô ấy và cô ấy chỉ học nó trong hai ngày. Cô ấy thực sự sẽ không đạt được trình độ này nếu không nỗ lực.”
“Ha ha ha cảm ơn, cảm ơn!”
Đoạn Thanh Ngâm hơi cúi đầu chào người dẫn chương trình và khán giả.