Lúc này, bỗng nhiên truyền đến một tiếng mắng tức giận: "Cậu hiện tại nói với muốn đổi vị trí chính?"
Sàn quay chụp chợt yên tĩnh, ở trung tâm, Hạo ca bị mắng đến máu chó phun đầu, nhược nhược trả lời: "Chủ biên, đó chỉ là một quần thể nội trang bình thường, đổi vai chính có lẽ cũng không sao......"
"Tôi là dành riêng, chỉ đơn độc cho một mình cô ta! Cô ta chết hay hủy dung gì cũng phải bò tới đây chụp cho xong!"
"Này......" Hạo ca nhìn thấy Lý Thanh, vội vàng kéo cô lại gần: "Chủ biên nhìn xem, tôi cảm thấy cô ấy cũng rất không tồi, cố gắng cũng được chính vị, nếu không chúng tôi thử xem?"
Chủ biên tức muốn hộc máu, châm chọc cười nói: "Có mù không? Cô ta như vậy mà kêu cố gắng cũng được? Mắt không xài được thì có thể cho người khác!"
Lý Thanh sắc mặt trắng bệch.
Chủ biên nhìn chung quanh một vòng: "Xem cái gì mà xem!"
Người chung quanh đồng thời quay đầu đi, ai nấy mắt nhìn thẳng ra vẻ nghiêm túc, nhϊếp ảnh gia nói thầm: "Danh khí không lớn, tính tình lại không nhỏ..."
Người bên cạnh nhỏ giọng trả lời: "Tân quan tiền nhiệm ba đốm lửa, cái gì đều phải có một tay."
Nhϊếp ảnh gia không thích những người khác nhúng tay vào việc quay chụp, nghệ thuật đối với họ mà nói là sáng tạo, nhưng mà, ảnh chụp có thể đưa lên tạp chí hay không còn quyết định bởi ý tưởng của chủ biên.
"Cô gái kia cũng thật thảm, nhìn cũng không kém, thế mà bị chủ biên nói như thế."
"Người kia phỏng chừng là thần tiên mới có thể làm cô ta kích động đến như vậy..."
"Có thể là con gái một nhà đầu tư nào đó..."
"Nghệ thuật chính là như vậy mà bị phá hư!"
Nhϊếp ảnh gia căm giận, đang muốn lại oán hận thêm vài câu, liền nghe một hồi thanh âm đảo hút khí lạnh.
Chỉ thấy đám người tách ra, từ bên trong đi ra một nữ sinh da trắng trẻo.
Nhϊếp ảnh gia chợt im tiếng, trong đầu chỉ còn một ý niệm: Nghệ thuật Muse!
* "Nàng thơ" hay "Muse" là danh từ mỹ miều dùng để chỉ những cô gái được các nhà thiết kế yêu thích và xem như nguồn cảm hứng sáng tạo.
Thích Miên đầu tóc cột lại một cách hờ hững, một bên mái buông xuống, thoáng che lấp khuôn mặt tinh xảo như tác phẩm nghệ thuật, da thịt trong sáng, chiếc váy nhung màu đen dưới ánh đèn trắng lại lấp lánh sáng rọi, một đôi chân dài thẳng tắp trong đôi giày bó đen, khí chất xuất chúng làm người muốn hít thở không thông.
"Xin lỗi, vừa mới trang điểm xong."
Cặp mắt đen nhánh như đêm khuya, khi nhìn thẳng làm người đối diện cảm giác sâu không thấy đáy: "Có lẽ là không ăn buổi sáng nên tuột huyết áp, có chút không thoải mái. Hiện tại đã không có việc gì, bắt đầu quay lúc nào cũng được."
Chủ biên bắt bẻ đánh giá, nhìn đến Thích Miên xác thật như trong dự đoán của mình xuất sắc như thế, tức giận lập tức tan hơn phân nửa, lời nói lạnh nhạt: "Thật không có việc gì?"
"Không có việc gì." Thích Miên cong môi cười.
Hạo ca thấy không khí hòa hoãn, vội thu xếp bắt đầu quay chụp. Thích Miên thuận theo đứng dưới đèn nhϊếp ảnh, Lý Thanh bị vừa rồi chủ biên nói châm chọc mà hốc mắt đỏ bừng, cố nén nước mắt nâng lên gương mặt tươi cười, đứng ở bên cạnh Thích Miên.
Thích Miên nhìn Lý Thanh, bỗng nhiên cúi người, cười, thì thầm: "Thanh Thanh, thuốc ngủ hương vị thật đắng."
Lý Thanh đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
"Ngượng ngùng, chuyện cậu làm tôi đều đã ghi lại, nếu không muốn tôi báo nguy thì ngoan ngoãn chờ tôi chụp cho xong."
Thích Miên sờ sờ đầu Lý Thanh, đứng thẳng người lên nhìn về phía chủ biên mỉm cười: "Trạng thái cô ấy giống như không tốt lắm, rất ảnh hưởng tới việc tôi tìm cảm giác."
Chủ biên đánh giá một chút, xua tay: "Vậy thay đổi người."
Lý Thanh đại não trống rỗng, cho đến bị kéo xuống mới đột nhiên tỉnh lại, cả người run rẩy, ánh mắt kinh sợ.
Cô ta đã biết!
Thích Miên nhìn Lý Thanh cười như không cười, nghe theo nhϊếp ảnh gia xoay người qua bên khác, dưới ánh đèn chụp chói mắt lộ ra bên mặt thanh lãnh.
Phong cách chụp lần này là lạnh lùng, ở giữa xen kẽ một tia hắc ám. Nếu là đời trước Thích Miên còn có khả năng cần chút thời gian tìm cảm giác, nhưng hôm nay cô chỉ cần tùy tiện đứng trước màn ảnh, khí tràng lạnh lẽo liền toát ra làm người hít thở không thông.
Trong đầu nhϊếp ảnh gia nhanh chóng tràn ngập linh cảm, anh điên cuồng mà ấn máy, chụp đến thật kích động. Chụp xong đến lúc xem lại hình ảnh sơ lược, thật là vừa lòng không cần nói gì hơn!
Bất chợt trong một giây, anh ta bỗng nhiên ngơ ngẩn, nhắm nhắm mắt, nhéo nhéo mũi.
Người bên cạnh nhận thấy được: "Sao?"
Nhϊếp ảnh gia nhìn những ảnh chụp đó, sờ sờ đầu: "Cảm giác xem cô ấy giống như đang xem nữ chính trong phim X nguy cơ sinh hóa."
"Cái phim nổi tiếng về thây ma zombie kia?" Người bên cạnh vừa hỏi đi đến gần nhìn nhìn, "a" một tiếng, "Thật đúng nha!"
......
Thích Miên chụp hình xong, Hạo ca đi đến tìm cô, Thích Miên hơi hơi mỉm cười, rốt cuộc đã chờ đến đồ mình muốn.
Cố ý để Lý Thanh thấy, Thích Miên lấy ra áo khoác, đặt phía dưới bình giữ ấm. Lý Thanh vừa rồi muốn tìm bình giữ ấm lại không tìm được, đến lúc này cái gì cũng đã minh bạch, đứng một bên run rẩy, không dám nói câu nào.
Hạo ca nhìn biểu tình của hai cô gái, không rõ ràng nhưng cũng không hỏi gì, nói với Thích Miên: "Cô chụp hình biểu hiện rất tốt, chúng tôi rất thưởng thức phong cách của cô. Tôi muốn hỏi cô có ý định ký hợp đồng làm người mẫu cho tạp chí của chúng tôi không?"