Chuyển Sinh Thành Nữ Vương Vong Linh Ở Dị Giới

Chương 20: Ma ký sinh - Douglas

Ta là Douglas, sinh sống ở trong vực sâu Minh giới, mà có thể có được tên ở đây, ta cảm thấy vô cùng tự hào, bởi vì ta là sinh vật cao cấp số lượng không nhiều ở đây.

Có trí tuệ, sẽ tự chủ hành động, những Thâm Tiềm Ngư Nhân, Lucia Đọa Lạc, hoàn toàn không thể so sánh với ta.

Cái gì?

Ngươi hỏi ta vì sao cũng là một Lucia Đọa Lạc à?

Hừ, ma ký sinh cao quý - Douglas khinh thường trả lời câu hỏi ngu xuẩn này của ngươi!

Ai có thể ngờ được là ma ký sinh nhất tộc cao quý từ trước đến nay lại trầm luân đến ký sinh trong một cơ thể Lucia Đọa Lạc, hơn nữa còn phải giống như bọn chúng, vì sống sót mà đi tìm kiếm năng lượng xung quanh.

Về phần năng lượng là cái gì…

Nhìn thấy trên mặt đất hoang vu lại rơi xuống một khối thịt thối, ta khống chế thân thể của Lucia Đọa Lạc nhanh chóng vọt qua, đồng thời chộp vào trong tay.

Chịu đựng sự đói khát trong bụng, ta nuốt nước miếng nóng hổi và thịt thối vào, sau khi đạt được năng lượng, ta kích động muốn khóc.

Thế là, một màn tiếp theo lại xảy ra…



“Muốn ta đường đường là một con ma ký sinh cao quý, lại phải trầm luân đến nỗi ăn thịt thối còn lại của người khác, hừ, đẹp cho ngươi.”

Một con Lucia Đọa Lạc đang gặm thịt thối, bộ dáng này giống như là đang ăn đặc sản của sơn hào hải vị gì đó.

Mà đồng thời trong lúc ăn, Douglas nhớ lại những chuyện mình đã trải qua.

Hắn vốn là một con ma ký sinh, không nên rơi vào hoàn cảnh trầm luân như thế, bởi vì ma ký sinh bậc cha chú đã sớm ký sinh một số sinh vật cường đại, bọn chúng sẽ khống chế những sinh vật kia để bảo vệ hậu đại của mình, cũng vì bọn chúng mà tìm thân thể thích hợp.

Nhưng chuyện như vậy lại không xảy ra trên người Douglas, bởi cả đời của nó không có quần thể bảo vệ.

Trong lúc đó, Douglas từng không ngừng được triệu hoán tiến vào dị giới, nhưng bởi vì không có bậc cha chú trợ giúp nên hắn chỉ có thể dựa vào thân thể bò sát của mình để ký sinh những ma vật yếu ớt kia.

Vì vậy hắn đã ký sinh qua vô số nhân loại như đầu bếp, thợ rèn, giáo sư, người làm văn nghệ, cùng với các loại ma vật nhỏ yếu như chuột hai đuôi, giáp trùng, giáp xác.

Chỉ có điều là bởi vì thân thể của nó quá yếu nên đã bị mạo hiểm giả gϊếŧ chết, cho nên nó mới trở lại Minh giới thật đáng buồn, vì sống còn, bất đắc dĩ ký sinh một con Lucia Đọa Lạc.

Mà trong cuộc sống dài lâu đó, nó nhận thức được một hiện thực kinh khủng, đó chính là.

Cũng không phải là tộc đàn và bậc cha chú vứt bỏ nó, mà là ma ký sinh nhất tộc chỉ còn lại một mình nó.

Đây là ký ức kế thừa tốt nhất, ma ký sinh diệt vong sẽ vĩnh viễn diệt vong, nó - Douglas, là cá thể sống sót duy nhất chiến đấu với diệt vong.

Nhưng Douglas không muốn tin tưởng sự thật là các bậc cha chú đã diệt vong, vì vậy nó chấp nhất đổi lấy một thân thể yếu ớt, lại đi tìm các bậc cha chú.

Nhưng không biết đã trải qua bao nhiêu năm, các bậc cha chú vẫn không có tung tích như cũ, mà Douglas cũng chỉ có thể đổi lấy một đòn cảnh cáo.

Vì sinh tồn, Douglas ký sinh trên người một con Lucia Đọa Lạc nhỏ yếu, mà không có ai ngu xuẩn đến mức lợi dụng những tế phẩm mê người kia để triệu hoán một con Lucia Đọa Lạc.

Hiện tại nó chính là một con Lucia Đọa Lạc ngu xuẩn!

Mất đi quyền lợi triệu hoán, Douglas cứ như vậy tự bộc lộ không có chí tiến thủ mà sống tạm ở trong vực sâu, sống hèn mọn giống như một con Lucia Đọa Lạc.

Cuộc sống này trải qua thời gian thật dài, mang theo tự tôn còn sót lại, Douglas nuốt xuống một miếng thịt thối cuối cùng.

“Được cứu rồi, nhưng bữa cơm tiếp theo nên đi đâu tìm đây?”

Nhìn ánh mắt chết lặng của Douglas ở Minh giới hoang vu, nó đã không muốn sống vì một miếng đồ ăn mà chạy vội đi ngàn dặm nữa.

Mà ngay khi Douglas đang đờ đẫn nhìn về phương xa thì một cánh cửa bị sương mù màu tím xuất hiện sau lưng nó.

“Ừm?”

Quay đầu lại, Douglas nhìn thấy cánh cửa màu tím kia.

“Vực sâu triệu hoán!”

Nhìn cánh cửa lớn triệu hoán thông với thế giới khác, Douglas kích động kêu to đi ra.

“Các bậc cha chú, ta có thể đi tìm các ngươi, chờ ta!”

Mà đổi thành vừa rồi, vẻ mặt của Serea ngưng trọng nhìn về phía trong cánh cửa không gian.

Xuyên thấu qua cánh cửa không gian, Douglas nhìn thấy bộ dáng chủ nhân tương lai của mình, mà chỉ trong một ánh mắt đã làm hắn mê mẩn.

Ký sinh qua rất nhiều nhân loại, Douglas khó tránh khỏi lưu lại một chút thiên tính nhân loại, ví dụ như hướng tới đối với sự vật tốt đẹp.

Mà thiếu nữ trước mắt này lấy thẩm mỹ của nhân loại mà xem, quả thực là vô cùng xinh đẹp.

Đắm chìm ở trong đó hồi lâu, mãi đến khi không gian dần dần co nhỏ lại Douglas mới phản ứng lại.

Hiện tại không phải là lúc suy nghĩ những điều kia, vì đến dị thế giới tìm kiếm tung tích của bậc cha chú, mình nhất định phải nắm lấy cơ hội triệu hoán lần này.

Thế là, Douglas lựa chọn đáp lại.

Mà đã nhận qua giáo huấn trước đó là Lucia Đọa Lạc bị từ chối triệu hoán, Douglas đồng thời không có thời gian lộ mặt lần thứ nhất.

Đồng thời, nó còn phải giả bộ mình rất cường đại, cường đại đến mức người triệu hoán không thể không triệu hoán mình!

Tuy nói lừa gạt người triệu hoán sau này có thể sẽ gặp phải người triệu hoán đối đãi không tốt, nhưng lúc này mình nhất định phải đi ra ngoài, nhất định phải đi ra khỏi Minh giới.

Vì thế, Douglas dựa vào ký ức của một diễn viên kịch từ cơ thể trước nữa, bắt đầu màn trình diễn vụng về.

“Là kẻ nào quấy nhiễu giấc ngủ của ta!”

Dùng tới khí thế mười phần kia, trong giọng nói của Douglas tràn ngập uy nghiêm.

Mà sau khi nhìn thấy biểu tình kích động của thiếu nữ ngoài cửa thời không đối diện, Douglas biết, nó đã thành công một nửa.

Triệu hoán ta, triệu hoán ta, triệu hoán ta đi!

Trong lòng Douglas đang hò hét.

Mà ở giữa không trung của một đầu khác của cánh cửa, trong lòng Serea có chút kích động nói với hệ thống.

“Ta đã nói mà, bằng vào vận khí của ta, triệu hoán ra sinh vật vực sâu chắc chắn là một loại tồn tại cường đại nào đó.”

Nói xong, Serea đứng ở trước cửa không gian, mà không biết có phải hệ thống không quen với thái độ tự đắc phong phú của nàng, nó nhắc nhở nói.

Hệ thống: Căn cứ theo hình thể phán đoán, sinh vật triệu hoán là Lucia Đọa Lạc, là tồn tại đứng cuối cùng trong vực sâu, đẳng cấp cá thể của nó cao nhất sẽ không vượt qua cấp 10.

“Lucia Đọa Lạc?”

Vẻ mặt Serea xem thường nhìn về phía cánh cửa không gian, tuy không biết Lucia Đọa Lạc là sinh vật gì, nhưng cao nhất cũng chỉ là một con gà mờ mà thôi.

Mà ở một bên khác của cửa không gian, nhìn thấy Serea đã khám phá ra thân phận của mình, Douglas kinh hãi thất sắc.

“Làm sao ngươi biết được!”

“Ôi? Thật sự là Lucia Đọa Lạc.”

“Không, ta không phải, ta không có, ngươi nghe ta giải thích!”

Douglas mất đi uy nghiêm trước đó, đồng thời liều mạng giữ lại lấy Serea.

“Không phải? Khả nghi như vậy còn nói không phải?”

“Này… Lucia Đọa Lạc này chỉ là một tầng ngụy trang của ta, thật ra bản thân ta là một nhân vật hết sức mạnh mẽ!”

“Là nhân vật hết sức mạnh mẽ?”

Serea bị một câu của đối phương chọc cười, vì vậy nàng mới trêu chọc.

“Ha ha, có thể cường đại bao nhiêu?”

“E hèm.”

Douglas suy nghĩ một hồi, không biết nên hình dung như thế nào. Nó điều khiển thân thể của Lucia Đọa Lạc mở hai tay ra, sau đó ngữ khí kéo dài nói.

"Có mạnh mẽ đến… đến… cực kỳ mạnh mẽ!"