"Đừng có gấp, từ từ sẽ đến. . . . . ." Tần Phong chơi đùa với cô, đùa giỡn thân thể cô, nhìn nụ hoa nhỏ hẹp trong tay anh chậm rãi nở ra.
Lòng bàn tay to lớn của anh từ vυ' lần một đường xuống phía dưới, sờ đến chỗ giữa hai chân cô, anh vừa vặn thấy được, chỗ đó của cô sạch sẽ không có lông, màu hồng nhạt.
Bàn tay to lớn của anh đặt trên âʍ ɦộ, xoa nhẹ, môi kề vào sát bên tai cô, thổi vào lỗ tai: “Rất xinh đẹp, hoa huyệt không có lông, cửa vào lại nhỏ như vậy, hồng hồng xinh đẹp, thật đúng như tên gọi.”
“Cái gì? A….” Tống Diên Diên nghiêng đầu, muốn hiểu ý những lời anh vừa nói, lại bị anh dùng ngón tay mạnh mẽ nhét vào trong âʍ ɦộ.
Cả người cô căng ra, cảm nhận được ngón tay anh cử động qua lại trong âʍ ɦộ nhỏ hẹp, rất sướиɠ…rất thoải mái. Cảm giác nóng ngứa cuối cùng cũng bị khống chế, cô thoải mái thở ra một tiếng.
“Sao vậy? Chỉ một ngón tay đút vào mà đã thỏa mãn rồi?” Tần Phong cố ý đùa giỡn nói. Ngón tay không nhanh không chậm thọc vào rút ra trong âʍ ɦộ cô, rất chặt, bên trong hoa huyệt vừa nóng vừa mềm, chặt chẽ siết lấy ngón tay của anh, da đầu anh tê dại, anh chỉ ước bây giờ có thể đút cây gậy lớn trongquần vào hoa huyệt của cô.
Nhưng cô sẽ không chịu nổi, hoa huyệt của cô nhỏ như vậy, hơn nữa, nhìn quần áo của cô có thể biết được cô không phải là con cái của gia đình bình thường, thiên kim tiểu thư nếu bị mất đi lần đầu tiên, sau này làm sao làm người?
Tần Phong muốn có được cô, nhưng không đến mức vô liêm sỉ cướp đi sự trong trắng của một cô gái.
Anh một tay ở trong âʍ ɦộ thọc vào rút ra, tay còn lại mò tìm vật được cất giấu giữa hai môi âʍ đa͙σ, nhẹ nhàng gảy.
“Aha…ừm….” Âʍ ɦộ bị chơi đùa, âm hạch bị khảy. Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hai chỗ, cả người Tống Diên Diên run lên: “Thật sướиɠ…A….A…. Cô không thể chịu được vặn vẹo cơ thể trong vòng tay của anh.
“Mới như vậy đã không chịu nổi sao? Đây chỉ là dạo đầu thôi, đợi lát nữa sẽ cho cô sướиɠ tận mây xanh” Tần Phong phối hợp hai tay, bắt đầu tăng tốc trêu chọc hoa huyệt, đầu ngón tay dùng sức cọ sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế của cô, ngón tay trong âʍ ɦộ liên tục thọc vào rút ra.
“A a a….” Một lúc sau, Tống Diên Diên run rẩy cả người, đạt đến cao trào. Cô dùng hai tay nắm lấy cánh tay Tần Phong, cơ thể run lên, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt từ dưới hoa huyệt trào ra.
Tần Phong đem ngón tay từ âʍ ɦộ rút ra, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt dính đầy tay anh, anh thè lưỡi, hướng về trước mặt cô, liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên ngón tay, giễu cợt nói “Cái l*n nhỏ của cô vừa mới siết chặt lấy tay tôi, không cho nó rời đi”
Tống Diên Diên đỏ mặt, bầu ngực nhấp nhô, cô vẫn chưa thoát khỏi cảm giác sung sướиɠ vừa rồi, đầu óc cô trống rỗng, chỉ nhớ được lúc lên cao trào có bao nhiêu sảng khoái.
Loại sảng khoái này từ nhỏ đến lớn cô chưa từng trải qua.
Khiến cho người ta mê muội không thể thoát khỏi.
“Cái gì? Thoải mái như thế sao?” Tần Phong nâng cằm cô lên, đầu lưỡi liếʍ bờ môi khô khốc của cô, đôi mắt trở nên đỏ tươi làm cho người ta sợ hãi: “Yên tâm, thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó rất mạnh, một lần không thể làm thỏa mãn được ngươi”
Đúng như dự đoán, anh vừa mới nói xong, lửa nóng trên người Tống Diên Diên vừa mới rút đi lại một lần nữa kéo tới. Lần này còn mạnh mẽ hơn trước, vừa nóng vừa ngứa quét khắp cả người cô, khiến cô không biết làm sao.
Cô chỉ có thể chớp đôi mắt to tròn vô tội cầu xin anh: “Làm ơn… giúp tôi với…”
Cổ họng Tần Phong căng thẳng, nhìn bộ dáng tiểu yêu tinh của cô giống như bị tra tấn, cơ bắp cả người đau nhức, cổ họng như muốn phun ra máu, anh khàn giọng nói: “Được, tôi tới giúp cô.”