Lạc Minh Thù cùng Tạ Trường Minh sau khi đã lãng phí rất nhiều tài nguyên của Thủy Kính Tông ở Tứ Phương Thủy Kính, rốt cuộc cũng thêm lại bạn tốt.
Đối mắng vô nghĩa mấy lần nữa cuối cùng lấy sự thất bại của Lạc Minh Thù chấm dứt, cái danh hiệu "Đầu cá nấu đậu hũ" làm cho nàng tức giận đến đấm giường, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì.
Tuy nhiên cũng may, trong quá trình Lạc Minh Thù cùng đối phương giao đấu, cũng rèn luyện được thần niệm của mình, lúc này giao đấu so với mấy lần trước thời gian cũng dài hơn một chút.
Đây là một cái khởi đầu tốt, không khéo đối phương là một lão già đã tu luyện mấy vạn năm, nàng hiện tại mới 300 tuổi đánh không lại hắn cũng là chuyện bình thường, Lạc Minh Thù không nhịn được thầm nghĩ.
Lạc Minh Thù nghĩ ngày mai lại ra ngoài tìm manh mối, mà ở trong một phòng khác Lục Dao Dao lúc này đang nôn nóng mà đi tới đi lui, nàng cắn môi dưới, bộ dáng gấp gáp.
"Ngươi không có cảm ứng được hơi thở của sư huynh ở Phong Sa Độ?" Lục Dao Dao đem vòng tay giơ lên, nhẹ giọng hỏi.
"Đúng vậy, ta không cảm ứng được hơi thở của hắn." Hệ thống nghiêm túc trả lời nàng.
"Nhưng không phải là Lac sư tỷ dùng Hoán Hồn Linh định vị ở nơi này sao?" Lục Dao Dao cau mày.
"Ký chủ, ta đã sớm nói nàng không phải người tốt, nàng là chính mình muốn đi Yêu vực, lại lừa gạt ngươi cũng không chừng." Thanh âm hệ thống vui sướиɠ khi người khác gặp họa.
"Nhưng chính mắt ta nhìn thấy nàng thi pháp, nàng hẳn là không có cơ hội để gian lận." Lục Dao Dao lắc lắc đầu, nàng không tin rằng Lạc Minh Thù sẽ lừa nàng.
"Ký chủ, ngươi muốn tin tưởng nàng thì tin, bất quá ta phải nhắc nhở ngươi một câu, hiện tại tích phân của ngươi là số âm, nếu không đạt được hảo cảm của Ngụy Thanh, ngươi liền vô pháp mở ra bàn tay bàn để tu luyện, tốc độ đột phá Kim Đan sẽ chậm hơn rất nhiều." Hệ thống nhắc nhở.
"Bất quá, ký chủ, ở Phong Sa Độ chúng ta kiểm tra đo lường ra một cái nhiệm vụ mới." Hệ thống cho Lục Dao Dao một cơ hội.
"Là ai, muốn ta đạt được hảo cảm của người đó sao?" Lục Dao Dao hỏi, nàng am hiểu nhất là dỗ người khác vui vẻ.
"Không phải, yêu cầu đạt được giá trị chán ghét, bởi vì trong nguyên tác nàng ta là nữ phụ độc ác số một, giá trị chán ghét có thể đổi thành tích phân."
"Ta đã biết." Lục Dao Dao rũ mắt,nàng gật đầu vuốt ve vòng ngọc trên cổ tay.
Cùng một viện đều có hai người mang tâm sự, nhưng Lạc Minh Thù nhẹ nhàng hơn chút. Bởi vì ở Phong Sa Độ giới hạn khắt khe về pháp khí phi hành, không tiện sử dụng các pháp thuật phi hành cao cấp cho nên nàng ở Linh Võng thuê một chiếc xe ngựa để ngày mai ra ngoài, gọi là xe ngựa, kỳ thật là một tọa giá xa hoa dùng máy móc điều khiển cung cấp động lực.
Bên trong xe ngựa có thể ngồi được bốn người, còn có thể căn cứ vào con đường lớn nhỏ phía trước mà tùy thời có thể thu nhỏ lại, bất luận gặp được đường phố như nào đều có thể đi qua. Mấu chốt chính là, xe ngựa này màu hồng phấn, bên ngoài nạm đầy đá quý nhiều màu sắc, lung linh rực rỡ, mang nó đi ra ngoài đường rất là thu hút sự chú ý.
Lạc Minh Thù vô pháp chống cự sức dụ hoặc của xe ngựa màu hồng phấn, thậm chí trên cổ người gỗ điều khiển xe ngựa có cột một cái nơ con bướm, như này ai có thể nhịn được chứ? Mặc dù tiền thuê một ngày rất đắt, Lạc Minh Thù dứt khoát ra một cái giá.
Nhưng thật là đáng giận, ở đây thuê phương tiện giao thông mà cũng yêu cầu đấu giá, Lạc Minh Thù ra giá không lâu sau, không biết từ nơi nào tới một đối thủ canh tranh, tăng giá thuê xe ngựa hồng phấn.
Lạc Minh Thù am hiểu nhất là bí quyết trả giá, sau khi cùng đối phương nâng giá hai lần, phát hiện đối phương không có ý định từ bỏ, nàng bắt đầu chờ đợi, sau đó canh thời gian một khắc trước khi kết thúc, nàng đảm bảo có thể thuê với giá cao, liền tính là đối phương còn tiền cũng không có cách để ra giá, quyền sử dụng chiếc xe ngựa hồng phấn này trong một tháng tới thuộc về Lạc Minh Thù.
"Cùng ta chơi đấu giá, ngươi còn chưa đủ tuổi." Lạc Minh Thù đắc ý dào dạt mà huýt sáo, ở Linh Võng để lại địa chỉ dịch quán của mình, nhắn người ta ngày mai đem xe ngựa mang lại đây, "Ta tiêu linh thạch so với ngươi ăn cơm còn muốn nhiều."
Bên này Lạc Minh Thù do lấy được đồ vât mà âm thầm vui mừng, bên kia trong phủ Thành chủ Phong Sa Độ, có người "Bang" đem ly thủy tinh trên bàn ném ra ngoài.
"Các ngươi đang làm cái gì, vì sao lại đem xe ngựa ta chuẩn bị dùng cho thuê ở Linh Võng?" Ngồi ở vị trí chủ thượng là một cô nương trẻ đang ngẩng cao đầu, bộ dáng nàng xinh đẹp, tiếng nói thanh thúy.
"Vương nữ, ngài đã không ở Phong Sa Độ một thời gian, chúng ta đương nhiên là muốn đem những đồ vật không dùng đến cho thuê để kiếm chút tiền tài." Thành chủ Phong Sa Độ là diều hâu tu thành yêu, trong đôi mắt có nhàn nhạt kim quang, quanh thân hơi thở cường đại, đã ở tu vị Độ Kiếp kỳ.
Mặc dù là tu vị cao thâm nhưng hắn vẫn phải cúi đầu với cô nương trẻ tuổi trước mặt: "Vương nữ, chúng thần cũng muốn kiếm chút tiền mà."
"Linh thạch linh thạch....Há mồm ngậm miệng đều là linh thạch, chẳng lẽ Phụ quân ta mấy năm nay không cho các ngươi linh thạch để xây dựng thành thị sao?" Thủy Tình Tư lớn tiếng hỏi, "Liền tính là ta ở Linh Võng cùng người ta đấu giá, đem xe ngựa cướp về, nhưng đối phương thật là...thật là quá giảo hoạt, nàng cự nhiên chọn một khắc cuối cùng để ra giá."