Tôi Thật Sự Không Muốn Giành Lấy Nam Chính

Quyển 3 - Chương 9: Đem tiểu hút máu về nhà

Edit : Hannah

Dù trong lòng đã có suy đoán, nhưng giờ phút này thật sự chính tai nghe được câu trả lời, vẫn là làm Arlos hô hấp cứng lại, thậm chí quên mất ngăn cản người nào đó cọ cọ ở cổ mình.

Anh nghe được giọng nói của mình hỏi "Trên thế giới thật sự có quỷ hút máu?"

"Đương nhiên là có a." Mục Tinh Thần đã đem mặt vùi vào cổ Arlos , cách cổ áo cọ cọ, liền gấp không chờ nổi dùng hàm răng nhai nhai cổ áo, môi gấp không chờ nổi dán lên làn da ấm áp , phát ra một đạo thở dài thỏa mãn .

Rốt cuộc tiêu hóa xong lượng lớn tin tức Arlos giơ tay nắm sau cổ Mục Tinh Thần , kéo tiểu quỷ hút máu này ra, cũng nghiêng đầu tránh đi đầu lưỡi trên cổ mình thân thân liếʍ liếʍ , lý trí gần như bị câu dẫn đi mất Mục Tinh Thần, nơi nào chịu cùng anh tách ra.

Một nhận thấy được Arlos muốn đem mình kéo ra, Mục Tinh Thần liền sốt ruột từ ghế phụ chui qua tới, hai chân tách ra ngồi trên đùi mặt đối mặt với anh , như chó con nhỏ dùng sức liếʍ hút làn da bị ngậm ở trong miệng , tiểu răng nanh cũng ngo ngoe rục rịch nhẹ nhàng ma.

"Ngô...... Thơm quá a...... Anh thật sự thơm quá a ~"

Arlos bị gắt gao cuốn lấy, mũi thanh hương xông vào làm anh đầu óc có chút ngất đi, chống bàn tay trên trán Mục Tinh Thần tựa hồ cũng có chút vô lực.

Mục Tinh Thần mấy ngày nay chỉ ăn một chút máu trong ngón tay , khó nhịn ghé vào trên người Arlos ngậm lấy khối thịt dùng sức liếʍ ʍúŧ, một đôi xinh đẹp nhẫn hơi nước sương mù, nức nở, "Arlos...... Cho tôi cắn một ngụm đi...... Cầu xin anh, ô ô ô."

Mục Tinh Thần mềm như bông nức nở làm động tác kháng cự của Arlos đình trệ vài giây, cảm giác được cậu trong lòng ngực mềm nhẹ liếʍ cổ lấy lòng , khuôn mặt tuấn mỹ nháy mắt hiện lên một tầng tầng mồ hôi mỏng,ƈôи ŧɦịŧ bị đè ở mông mềm mại cũng dần dần ngẩng đầu.

Bị tiểu kẻ điên trêu chọc cương rồi.

Arlos bàn tay vẫn cứ để ở trên trán Mục Tinh Thần , lại rõ ràng không có lực đạo, đôi mắt lam thâm thúy chảy xuôi cảm xúc cực kỳ phức tạp .

Cùng du͙ƈ vọиɠ giao chiến nửa phút, chung quy lý trí vẫn chiếm thượng phong, Arlos dùng sức đem Mục Tinh Thần đẩy ra, hô hấp không xong cau mày, "Không được."

Cự tuyệt kiên định tức khắc nghênh đón ánh mắt bất mãn lại ủy khuất lên án của người trong lòng ngực , Arlos bị ánh mắt tiểu động vật xem mềm lòng, bất đắc dĩ bổ sung, "Ngón tay có thể cắn, không thể cắn cổ."

Mục Tinh Thần bị cảm xúc mất mát bao vây lấy cuối cùng có điểm tinh thần, hai mắt sáng lấp lánh đem bàn tay to chống trên trán bắt lấy tới, lễ phép dò hỏi, "Hiện tại có thể cắn sao?"

Hiện tại......

Arlos nghĩ đến vừa rồi ở tiệm cà phê bị cắn trong nháy mắt kia len lỏi đến tứ chi tê dại, cảm thụ ƈôи ŧɦịŧ bị mông đè đã cương có chút khó chịu , quyết đoán cự tuyệt, "Hiện tại không được."

Mục Tinh Thần ủy khuất rũ xuống đôi mắt, mang theo một tia không cam lòng đem ngón tay nam nhân tiến trong miệng, trước khi anh rút ra ngón tay giành trước giải thích, "Tôi không cắn, tôi liền liếʍ liếʍ." Nói xong liền nâng lên đôi mắt nhìn Arlos liếc mắt một cái.

Cứ việc cậu cái gì cũng chưa nói, nhưng Arlos lại dễ dàng từ cái liếc mắt hiểu rõ ý tứ tiểu kẻ điên tuyệt đối là muốn nói không cho cắn, liếʍ liếʍ một chút hẳn là có thể đi?

Xuất phát từ tâm tư nào đó nan kham , Arlos không có ngăn cản Mục Tinh Thần liếʍ ngón tay, nhưng thân thể lạnh lẽo trong lòng hoàn toàn dựa lên, mông đầy đặn mềm mại cũng theo động tác mà côn ŧᏂịŧ cũng hoàn toàn cương, anh bắt đầu hối hận đem người đưa tới trong xe rồi.

Mục Tinh Thần bị mỹ vị ngọt ngào vây quanh , không có tâm tư đi quản anh giờ phút này tâm tình có bao nhiêu phức tạp, cậu chỉ biết khi cậu kiên trì không ngừng lễ phép hỏi vài ngày , Arlos rốt cuộc mềm lòng!

Tuy rằng hiện tại chỉ chịu cắn ngón tay, nhưng nói không chừng quá hai ngày là có thể cho cắn cổ nha?!

Nghĩ đến tương lai tốt đẹp , trong miệng còn ngậm ngón tay liềm liếʍ Mục Tinh Thần nội tâm cũng nảy lên một cổ thỏa mãn cảm, liếʍ càng thêm ra sức.

Thành âm mυ'ŧ mυ'ŧ liếʍ ʍúŧ ở trong xe vô cùng vang rội, Arlos ý chí nhanh chóng tan rã, nhận thấy được mình không tự chủ động tác thẳng lưng đỉnh lộng , anh đột nhiên đem ngón tay từ miệng không tính là ấm áp rút ra, cũng bóp eo nhỏ trong lòng ngực người mềm mại , dùng sức đem ném đến ghế phụ.

Buồn bực phát động xe, "Muốn cắn ngón tay tôi liền thành thật ngồi xuống."

Mục Tinh Thần còn muốn bò qua đi ngồi trên đùi Arlos ngoan ngoãn ngồi xuống, mắt trông mong nhìn anh nắm tay lái xe, "Anh có thể một bàn tay lái xe không?"

Một bàn tay lái xe? Tay còn lại để cho cậu liếʍ sao ?

Nghĩ hay nhỉ!

"Cài dây an toàn vào."

Từ tiệm cà phê về đến nhà ngắn ngủn nửa giờ , có thể nói là quãng thời gian gian nan nhất, chính anh ƈôи ŧɦịŧ còn cương không nói, mỗi khi gặp được đèn xanh đèn đỏ, bên người tiểu kẻ điên ánh mắt trông mong nhìn anh liền gấp không chờ nổi cầm ngón tay anh liếʍ liếʍ.

Phàm là toát ra một tia ý tứ cự tuyệt , tiểu kẻ điên liền không quan tâm hướng trên cổ anh ngửi ngửi, rốt cuộc Arlos chỉ có thể bất đắc dĩ cống hiến ra ngón tay anh, sau đó bị liếʍ càng cương......