Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 56

Chương 56

Edit : YuTuyTien

Rhodes đang đắc ý, vốn dĩ định đánh một đòn chí mạng về phía Lăng Sơ Nam, bất thình lình lại nghe Lăng Sơ Nam nói, biểu tình lập tức cứng đờ, sau đó một cảm giác bị khinh thường nháy mắt lan tràn trong ngực hắn.

Mà tất cả những người mang ý định xem Lăng Sơ Nam bị bẻ mặt vừa rồi cũng đột nhiên có chút ngây ngẩn.

"Mọi người có nghe thấy không? Vừa nãy Tam hoàng tử nói muốn phản kích?"

"Ồ? Thì ra nhường ba chiêu à sự thật! Vừa nãy ta còn cho rằng Tam hoàng tử là không thể phản kích lại."

"Có điều, ta cảm thấy Tam hoàng tử vẫn không thể chiến thắng, thực lực ủa Rhodes đã rất rõ ràng, Tam hoàng tử muốn phản kích lại có chút khó khăn."

"........"

Nghe được nghị luận của mọi người, phẫn nộ trong mắt của Rhodes hạ xuống một chút. Đúng vậy, cho dù cậu ta đang giấu thực lực thì sao? Hiện tại hắn đa là ma kiếm sĩ cấp bảy, cho dù Lăng Sơ Nam có là ma pháp sư cấp tám đi nữa thì hắn cũng không sợ.

Nghĩ đến đây, lòng tin của Rhodes lại tăng gấp bội, chiêu thức vốn dĩ chỉ mang mười phần sức lực hiện tại biến thành hai mươi phần. Ma pháp kết hợp với kiếm chiêu che trời lấp đất tấn công về phía Lăng Sơ Nam.

Năng lượng cường đại khiến cho kết giới vây quanh sàn thi đấu trở nên chấn động dữ dội.

Những học viên bên kia kết giới đều kinh ngạc, có người nhát gan lập tức chạy trốn, nhóm giáo viên nhanh chóng gia tăng kết giới, mới có thể ngăn chặn khủng hoảng.

Lúc này, chiêu thức của Rhodes đã hình thành, thấy Lăng Sơ Nam vẫn không có động tác gì, có lẽ đã bị hắn dọa đến choáng váng, ánh mắt hắn liền hiện lên một tia sát ý.

"Ký chủ cẩn thận!"

098 nhịn không được kêu ra tiếng.

Tất cả mọi người, bao gồm cả giáo viên cũng bị chiêu thức của Rhodes khiến cho hoảng hốt. Bọn họ chưa từng nghĩ rằng, ma kiếm sĩ lại có thể cường đại đến như vậy!

Vừa rồi Đại hoàng tử còn có thể nhàn nhã ngồi nói vài câu chuyện phiếm với người khác dưới khàn đài, hiện tại cũng đã nín thở, ánh mắt không hề chớp lấy một cái chăm chăm nhìn lên sàn đấu.

Rhodes là ma pháp sư hệ hỏa, cho dù mọi người không ở trên lôi đài cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ kinh người từ ngọn lửa, không khí trong nháy mắt bị rút cạn, lôi đài hoàn toàn đã bị ngọn lửa đỏ rực bao phủ. Lăng Sơ Nam ở đó giống như một chiếc thuyền nhỏ đứng giữa giông bão rung trời, nhỏ bé đến nỗi tùy thời đều có thể bị lật úp, khiến người khác không khỏi đổ mồ hôi cho cậu.

Trước khi lên sàn đấu, Lăng Sơ Nam đã sớm nghiêm cấm cự long không được nhúng tay vào trận đấu của cậu, cho nên cự long đương nhiên không dám vi phạm. Có điều mặc dù biết Lăng Sơ Nam có tính toán của riêng mình, nhưng cự long vẫn nhịn không được tiến về phía trước một bước. Con kiến hôi hám này, dám đối xử với bảo bối nhà y như vậy sao!

Đại hoàng tử theo bản năng nhìn về phía nam nhân nọ, nhịn không được có chút run rẩy. Mặc dù lúc trước hắn đã biết nam nhân này không thể nào đơn giản, có điều chưa từng nhìn thấy qua năng lực chân chính của y bao giờ. Cho dù đứng xa như vậy, nhưng hắn thiếu chút nữa đã không thể thở nổi.

Ngay khi mọi người đã cho rằng Lăng Sơ Nam nhất định sẽ chết, lúc này cậu đột nhiên lại phản ứng.

"Rầm!"

Một tiếng động lớn vang lên khắp sân, sau đó tầm mắt của mọi người hoàn toàn bị đám sương trắng bao phủ.

Lại im lặng vài giây, tất cả học viên vây xem đều sôi nổi bàn luận.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Vừa nãy Rhodes học trưởng có đánh trúng Tam hoàng tử không? Hình như lúc nãy tôi nhìn thấy Tam hoàng tử phản công lại thì phải."

"Tôi không thấy được gì cả, có ai biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì hay không?"

"Ai thắng vậy?"

"......"

Bên trong màn sương trắng, một chân Lăng Sơ Nam đạp trên lưng nam chính, uy áp của ma pháp sư cấp mười một đè trên người hắn, chênh lệch cấp bậc quá lớn khiến hắn không thể động đậy.

Chiêu thức mạnh nhất của mình bị phá, đến giờ Rhodes vẫn chưa thể hồi thần lại.

Hơn nửa ngày, Rhodes mới phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hắn tràn ngập vẻ không tin tưởng, giọng nói khàn khàn đến đáng sợ.

"Chuyện này không thể nào xảy ra! Làm sao có thể? Tại sao ngươi lại lợi hại được như vậy?"

Không ngờ hắn còn chưa thấy rõ động tác của Lăng Sơ Nam, thậm chí đối phương ngay cả động cũng không động, đã có thể phá giải được chiêu thức của hắn.

"Tại sao ta lại không thể lợi hại như vậy?"

Lăng Sơ Nam hỏi ngược lại.

Rhodes tức giận đến nỗi lại phun ra một ngụm máu.

Lăng Sơ Nam có hảo tâm lấy chân mình ra, từ trên cao nhìn xuống Rhodes, giọng nói xem như là hòa ái thân thiện.

"Thật ra ta cũng chỉ là ăn may thôi, khi nãy ngươi tấn công đến, không cẩn thận lộ ra sơ hở. Ta cũng không lợi hại như ngươi nói đâu, không tin ngươi đánh lại lần nữa đi."

098 : Ký chủ, ngài ra vẻ như vậy sẽ bị đánh đó!

Đương nhiên, 098 cũng không dám nói ra, nó nhìn một mảnh sương trắng đang vây xung quanh, có chút tiếc nuối. Ngoại trừ nó và nam chính, không còn có ai khác nhìn thấy tư thế oai hùng của ký chủ nhà nó, nếu không sẽ có rất nhiều người muốn đánh ký chủ một trận.

Nhưng điều khiến 098 cảm thấy không thể tưởng tượng được là, dường như Rhodes thật sự tin vào lời nói dối của Lăng Sơ Nam, giãy giụa muốn đứng lên, chuẩn bị đánh với cậu thêm một trận nữa.

Chênh lệch giữa cấp mười một và cấp bảy, cho dù có mạnh đến đâu cũng không có khả năng vượt qua được. Nhìn nam chính lại bị Lăng Sơ Nam đánh ngã trên mặt đất lần nữa, 098 nhịn không được muốn che lại hai mắt. Quá thảm rồi! Ký chủ rõ ràng đang đơn phương ngược đãi động vật, nam chính thật đáng thương.

Đến cuối cùng, Rhodes đã không thể đứng dậy nổi nữa. Cho đến tận bây giờ hắn vẫn không tin, rõ ràng hắn mới là vai chính, tại sao còn có tồn tại nào khác lợi hại hơn cả hắn?

"Rốt cuộc là ngươi đã làm thế nào?"

Lúc này Rhodes mới đột nhiên nhớ đến suy đoán mà hắn từng nghĩ, lập tức mở to hai mắt.

"Ngươi cũng là người xuyên không?"

"Hửm?"

Biểu tình cảu Lăng Sơ Nam có chút nghi hoặc.

Lúc này Rhodes đã xác thực suy đoán của bản thân, vừa nãy lúc lăng Sơ Nam ra tay, rõ ràng đã dùng thủ pháp giống như điểm huyệt. Nếu không hắn không thể nào lại thua thảm như vậy được! Mà tất cả những chuyện này đều bắt đầu từ lần gặp mặt ở trấn nhỏ sau Rừng Ma Thú lúc trước. Rhodes càng nghĩ càng thêm chắc chắn, lập tức nói.

"Ngươi xuyên đến lúc đang ở Rừng Ma Thú, hơn nữa còn là người đến từ thế giới võ hiệp."

"Ngươi đang nói gì vậy? Cái gì là võ hiệp?"

'Người bản địa' Lăng Sơ Nam vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"Nếu như ngươi muốn nhận thua thì có thể trực tiếp nói với trọng tài, hà tất phải nói mấy thứ khó hiểu với ta làm chi."

Dựa vào vào nhãn lực của Rhodes làm sao có thể nhìn thấu diễn xuất của Lăng Sơ Nam được. Gương mặt của hắn dính đầy máu, trông vô cùng đáng sợ, dường như đã bị vây trong suy nghĩ hỗn độn, trong miệng không ngừng lặp đi lặp lại một câu.

"Không thể nào! Nếu ngươi là Tam hoàng tử thật sự, làm sao có thể đánh thắng được ta?"

Lúc này, sương trắng trên sàn đấu đã dần dần tan đi, mọi người bên ngoài cuối cùng cũng có thể nhìn rõ tình hình phía trên.

Tầm mắt của mọi người nhìn thấy đầu tiên chính là Lăng Sơ Nam một thân thoải mái đứng giữa sàn đấu, sau đó mới nhìn đến Rhodes gần như đã không còn nhìn rõ dáng vẻ vốn có, nằm gục dưới chân của cậu.

Là nam chính trong truyện ngựa giống, vẻ ngoài của Rhodes mặc dù không thể xem là vô cùng anh tuấn, nhưng tốt xấu gì cũng coi như soái khí, hiện tại bị Lăng Sơ Nam ngược đãi, nếu không phải đã biết trên sàn đấu vốn dĩ chỉ có hai người bọn họ, chỉ sợ những người phía dưới đều không thể tin người mang gương mặt bầm dập đó chính là Rhodes.

Những người vốn dĩ chắc chắn Lăng Sơ Nam sẽ thua cuộc lúc này không khỏi có chút nghẹn họng, cái này cũng khác biệt quá lớn rồi a.

"Có ai nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì không?"

Mãi một lúc lâu mới có người ấp úng lên tiếng.

"Hình như tôi đang thấy Rhodes học trưởng thất bại?"

"Hình như tôi cũng sinh ra ảo giác như vậy."

Có người nói tiếp.

"Rhodes học trưởng từ trước đến nay không ai có thể đánh bại lại bị thua dưới tay của Tam hoàng tử sao? Tôi nhớ mấy tháng trước, có người nói với tôi, Rhodes học trưởng đánh Tam hoàng tử đến nỗi không thể phản kháng lại, chẳng lẽ lần đó chỉ là lời đồn vớ vẩn?"

"Có lẽ thật sự chỉ là lời đồn. Lúc trước tôi cũng chỉ nghe Rhodes học trưởng lợi hại thế này thế nọ, cho nên lần này tôi mới dành chút thời gian đến đây xem hắn thi đấu, muốn thử xem ma kiếm sĩ suy nhất trên đế quốc lợi hại như thế nào. Không ngờ dễ dàng như thế đã bị người khác đánh bại rồi, cũng đủ khiến người ta thất vọng mà. Vẫn là Tam hoàng tử lợi hại, mặc dù bình thường ngài ấy không tiếp xúc với ai, nhưng thiên tài cao ngạo một chút vẫn có thể hiểu được."

Âm thanh của người nọ một chút cũng không có đè nén, cho nên Rhodes và Lăng Sơ Nam trên sân đấu đều nghe rõ ràng, những người khác nghe vậy cũng sôi nổi phụ họa. Lần này xem như toàn bộ uy danh mà Rhodes xây dựng bấy lâu nay ở học viện đều biến mất trong gang tấc. Nghĩ đến đây, hắn lại tức giận đến nỗi phun ra một ngụm máu, sau đó hôn mê bất tỉnh.

"Giá trị nghịch tập +20%, hiện tại giá trị nghịch tập là 70%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Giong nói của 098 có chút hưng phấn. Ký chủ trâu bò!

---

Khi Rhodes tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau. Hắn vừa mới mở mắt, đã nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hai chị em kia.

"Rhodes, chàng tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào?"

Người chị kê một chiếc gối sau người hắn, để hắn ngồi thoải mái hơn một chút.

Người em bưng một chén nước đi đến.

"Rhodes, có khát không? Uống miếng nước đi."

Rhodes trầm mặc một chút, dưới tầm mắt lo lắng của hai chị, há miệng muốn nói cái gì đó, có điều do giọng nói của hắn quá nhỏ, cho nên hai người không nghe được gì cả.

"Rhodes, chàng nói cái gì?"

Người chị hỏi.

Rhodes lại lần nữa mở miệng, lần này hai người đã có thể nghe được lời hắn nói, có điều sau khi nghe rõ, vẻ mặt của hai người đều là không thể tin.

"Cút! Mau cút đi!"

Thấy hai người vẫn đứng yên, Rhodes cầm lấy chén nước mà người em mang đến ném đến.

Chỉ nghe 'xoảng' một tiếng, chén nước rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh nhỏ.

"Tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài trước đi."

Người em lôi kéo người chị còn muốn đến khuyên nhủ ra ngoài.

"Chúng ta ở bên ngoài, Rhodes, nếu chàng có cần gì thì cứ kêu."

Người chị nhìn nét ủy khuất trong ánh mắt của em mình, cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa, cùng em mình đi ra khỏi phòng.

Mới bước ra không được bao lâu, trong phòng đã vang lên tiếng kêu thảm thiết của Rhodes.

"Sao có thể như thế? Hắn sao có thể thắng được ta? Ta mới là vai chính!"

"Tỷ tỷ, Rhodes đang nói gì vậy?"

"Không biết nữa. Chắc là đang nói về Tam hoàng tử."

Bên kia Rhodes nổi giận đùng đùng, bên này Lăng Sơ Nam lại cùng Đại hoàng tử hòa thuận vui vẻ ăn cơm. Đương nhiên, nói hòa thuận vui vẻ cũng chỉ có mỗi Đại hoàng tử, hắn mặt dày mày dạn đi theo Lăng Sơ Nam và cự long đến biệt viện nhỏ mà hai người ở trong học viện, hơn nữa còn muốn cọ cơm.

Lăng Sơ Nam khó có khi thấy được một người không sợ cự long đen mặt, thật sự cảm thấy rất là thú vị.

Cự long vốn dĩ muốn chúc mừng thắng lợi một phen với bảo bối nhà mình, hiện tại tâm tình không hề có chút vui vẻ nào, thấy Đại hoàng tử vừa buông chén cơm xuống, đã nói.

"Thời gian không còn sớm, Đại hoàng tử vẫn nên trở về. Thứ cho bọn ta không tiễn ngươi được."

Đại hoàng tử nhìn sắc trời vẫn còn sáng trưng, ho khan một tiếng, thanh giọng nói.

"Vậy được rồi, ta xin phép cáo từ trước. Tam đệ, nếu có thời gian hãy hồi cung thăm ta, ta sẽ nhớ đệ."

Lăng Sơ Nam đang muốn trả lời, đã thấy cự long xách Đại hoàng tử ném ra ngoài cửa. :)))