Rất nhanh sau đó, cô đã thu hút sự ghen ghét của nữ phụ ác độc Hàn Ức Thanh.
Hàn Ức Thanh cho rằng hai nhà họ Hàn và họ Hứa vốn dĩ có ý định liên hôn, nhưng vì sự xuất hiện của nguyên chủ, khiến cô ta không thể ở bên nam chính được nữa. Vì vậy, cô ta tìm đủ mọi cách nhằm vào, hãm hại nguyên chủ.
Nguyên chủ và nam chính dần dần nảy sinh tình cảm trong lúc chung sống, nhưng lại liên tục bị Hàn Ức Thanh phá hoại, chia chia hợp hợp không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần như vậy, người bị tổn thương luôn là nguyên chủ.
Nhưng may là, sau khi bị ngược gần hết cả một cuốn sách, cuối cùng nguyên chủ cũng có thể hạnh phúc kết hôn với nam chính vào lúc kết truyện. Còn nữ phụ ác độc Hàn Ức Thanh thì tự nhận lấy hậu quả, chính thức bị loại bỏ khỏi câu chuyện.
Bây giờ nhiệm vụ của Gia Ảnh chính là thoát khỏi số phận bị ngược, yêu đương với nam chính một cách ngọt ngào từ đầu đến cuối.
Lúc này, Gia Ảnh sau khi tiếp nhận xong cốt truyện, đã ngồi ở phòng ăn.
Ngồi đối diện cô chính là tổng tài nam chính.
À không, phải nói là nam chính Hứa Ly Chu, vị tổng tài được nhắc đến trong tên truyện.
Gia Ảnh len lén liếc nhìn anh một cái, chờ anh động đũa trước.
Người đàn ông này có vẻ ngoài anh tuấn, khí chất sang trọng, lạnh lùng thanh quý. Giống như nam chính trong tất cả các tiểu thuyết, dù là diện mạo hay gia thế, anh đều đủ sức khiến mọi cô gái phải si mê phát cuồng.
Ngay cả Gia Ảnh khi lần đầu gặp anh cũng bất giác nhìn thêm mấy lần. Có thể nói đây là người đàn ông đẹp nhất mà cô từng gặp.
“Món ăn hôm nay, vị hơi khác so với trước đây một chút.”
Sau khi ăn được vài phút, người đàn ông đột nhiên lên tiếng.
Giọng nói bình thản, không có chút cảm xúc nào, chẳng thể nghe ra là vui hay không vui.
Trong lòng Gia Ảnh chợt giật thót, bàn tay đang chuẩn bị gắp thức ăn hơi khựng lại, có chút chột dạ ngẩng mắt hỏi: “Sao vậy, Hứa tổng, món ăn không hợp khẩu vị sao?”
Trời ơi, người đàn ông này đáng sợ thật đấy, đổi người làm cơm thôi mà anh lại nhận ra ngay được rồi!
Người đàn ông nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt sắc bén tựa như diều hâu, từ tốn mở miệng: “Món hôm nay… đều hơi mặn.”
“Ồ…”
Gia Ảnh ăn thử một miếng thức ăn, nhưng cô chẳng cảm thấy mặn chút nào cả, còn thấy hương vị vừa vặn, rất ngon miệng.
Có lẽ là do món ăn trước kia nguyên chủ nấu đều quá nhạt, nếu không có sự so sánh thì đâu thể nhìn ra sơ hở!
Tuy nhiên, cô chẳng lo lắng chút nào về việc thân phận mình sẽ bị phát hiện. Đến hôm nay, chẳng qua mới chỉ là tháng đầu tiên kể từ khi hai người ký hợp đồng mà thôi.
Nguyên chủ tuy rằng mỗi ngày đều đến nhà nam chính, nhưng nam chính đâu phải lúc nào cũng có thời gian ở nhà, tính tổng thời gian hai người gặp gỡ, tiếp xúc lại cũng chưa tới mười ngày.
Gia Ảnh tự tin rằng, Hứa Ly Chu nhất định không thể hoàn toàn rõ về tính cách của nguyên chủ, dù thế nào đi nữa cô cũng sẽ không bị nghi ngờ.