Sau Khi Mối Tình Đầu Cá Mặn Làm Biếng

Chương 2: Chúc mừng ảnh đế lên chức ba

Là một nữ chính “bông hoa trắng” trong tiểu thuyết lãng mạn, cô chắc chắn phải có một thân thế bi thảm, ba mẹ của Khương Tiểu Viên đều mất sớm, trong thế giới này cô được nhà cậu nuôi dưỡng. Tuy nhà cậu có biệt thự rộng lớn, nhưng lại có một tật xấu đó là keo kiệt.

Vì vậy, mặc dù mợ rất quan tâm đến sức khỏe thể chất và tinh thần của cô, nhưng kế hoạch mua điện thoại mới của cô vẫn bị bác bỏ. Mợ an ủi cô vài câu, rồi đưa Khương Tiểu Viên đến cửa hàng điện thoại đối diện khu nhà để sửa điện thoại.

Cái APP này vô cùng xảo quyệt, khi thợ đến sửa thì nó lại giống một APP điện thoại bình thường.

Khương Tiểu Viên cố gắng để thợ hỗ trợ gỡ cái APP này khỏi điện thoại, khi thấy APP được xóa thành công ở trong cửa hàng sửa chữa, trong lòng Khương Tiểu Viên thấy rất thoải mái: Tạm biệt “bàn tay vàng”. Cô có thể tiếp tục làm một nữ sinh trung học bình thường không có gì kỳ lạ, tiếp tục vui vẻ lướt mạng.

Nhưng tiếc rằng, Khương Tiểu Viên chưa vui vẻ được bao lâu, khi cô đi cùng mợ về nhà, mở điện thoại lên nhìn thì trong góc lại xuất hiện biểu tượng quen thuộc, đúng là âm hồn không tan.

Khương Tiểu Viên đã nhìn chằm chằm vào cái APP này cả một buổi sáng. Một người và một APP nhìn nhau giống như không nói gì, nhưng họ đã mắng nhau cả buổi.

Khương Tiểu Viên đe dọa trợ lý nhỏ của APP rằng sẽ báo cáo nó với Cơ quan quản lý không gian mạng nếu nó vẫn tiếp tục cho cô xem hình ảnh người đàn ông khoả thân đang tắm. Trợ lý nhỏ khịt mũi, lạnh lùng nói: [Ở thế giới đó cậu thích sạch sẽ nên tắm ba lần một ngày, cái này trách tôi được chắc?]

Khương Tiểu Viên tạm thời không còn cách nào với cái APP này, cô quyết định không chơi điện thoại nữa, đổi sang chơi máy tính.

Khương Tiểu Viên suy nghĩ nếu bản thân không nạp tiền thì sẽ không kích hoạt “bàn tay vàng”, cuộc sống của cô có thể tiếp tục mà không gặp rắc rối gì.

Nghĩ như vậy, tâm trạng của Khương Tiểu Viên cũng thả lỏng không ít.

Sáng sớm hôm sau, Khương Tiểu Viên tỉnh lại, vừa mới định bắt đầu một ngày mới bình thường, nhưng vừa mở mắt ra, cô phát hiện mình không còn ở trong ổ nhỏ đáng yêu nữa…

Căn phòng được trang trí rất xa hoa, đồng thời cũng toát lên sự gọn gàng và tinh xảo, nơi kỳ lạ này có vẻ là một khách sạn.

Khương Tiểu Viên: ?!

Khi đứng dậy, phản ứng đầu tiên của cô là sờ vào quần áo ở trên người, sau khi thấy quần áo vẫn ngay ngắn, Khương Tiểu Viên mới dần tỉnh táo lại. Đây có lẽ không phải là tên biếи ŧɦái đột nhập cướp sắc, mà đây là do cái APP lừa đảo kia giở trò.

Khương Tiểu Viên lấy điện thoại ra, quả nhiên cái APP lừa đảo kia lại sáng lên, như thể đang cười nhạo cô.

Trợ lý nhỏ cười khẩy: [Không phải cậu không tin sao? Vậy thì tôi dẫn cậu tới đây mở mang kiến thức, đây là thế giới của Giang Tiêu Viễn. Cậu nhanh chóng đi tìm Giang Tiêu Viễn nhận người thân đi, phòng tôi thuê cho cậu sắp hết giờ rồi. Nếu cậu không đi tìm thì sẽ phải ngủ ngoài đường đấy.]

Giang Tiêu Viễn… Khương Tiểu Viên nhớ rõ cái tên này đã được viết trên mặt trên của thẻ chơi mặt trời ngày hôm qua, thế nên trợ lý nhỏ đã đưa cô đến thế giới của vị ảnh đế kia sao?

Thật ra trong lòng Khương Tiểu Viên đã tin một nửa, nhưng sau khi tiêu hoá câu nói này, cô cảm thấy vô cùng khó chịu, cái APP rác rưởi này! Không chào hàng câu nào mà đã ném cô vào thế giới song song rồi ư?

Cô xuống giường, mặc bồ đồ ngủ hình vịt con, đi dép của khách sạn định ra ngoài, trước khi ra ngoài, cô sao chép tài khoản Alipay của mình rồi gửi cho trợ lý nhỏ.

Trợ lý nhỏ hoảng sợ khi nhìn thấy dãy số mà cô gửi: [Gì thế?]

Khương Tiểu Viên: [Vay tiền đó, đi nhận người thân.]

Nó ném cô vào thế giới song song này mà không thèm nói gì, còn không cho cô một đồng nào, muốn cô chết đói à?

Trợ lý nhỏ: [? 648 tệ cũng không muốn bỏ ra mà bây giờ còn đòi vay tiền, sao cậu không lên trời luôn đi?]

***

Phim trường của đoàn làm phim.

“Cậu chủ, phòng tổng thống mà ngài đặt trước đó quả thật đã có người vào ở, là một cô gái. Xin mạo muội hỏi, ngài và cô ấy có quan hệ thế nào? Nếu là kiểu quan hệ đó, tôi có thể giúp ngài sắp xếp kế hoạch quan hệ công chúng, nếu như bị lộ…”

Giang Tiêu Viễn vừa mới quay xong buổi sáng, trên người anh ấy vẫn mặc một bộ âu phục chỉnh tề, mái tóc rủ xuống khiến sắc mặt của anh ấy càng tệ hơn, nghe thấy vậy, anh ấy hỏi ngược lại trợ lý Tống: “Cậu nghĩ là quan hệ gì?”

Một tháng trước, Giang Tiêu Viễn cũng có cái APP thần bí đó. Từ lúc đấy, anh ấy biết về thế giới song song khác và thấy thế giới của Khương Tiểu Viên thông qua livestream, nghĩ đến những hình ảnh trong livestream nhìn thấy trước đó… Sắc mặt anh ấy trầm xuống ba phần: “Tôi là ba của cô ấy.”

Tính tình của cậu chủ càng ngày càng khó nắm bắt, đúng là người thừa kế của nhà họ Giang, trợ lý Tống im lặng đưa thẻ phòng cho Giang Tiêu Viễn: “Ngài không thể sinh ra một đứa con gái lớn như vậy được.”

Trợ lý Tống vừa dứt lời, người đại diện của Giang Tiêu Viễn vội vàng đi tới, vẻ mặt hoảng sợ: “Cậu chủ, bên ngoài có người tìm, tìm ngài… Cô ấy nói là con gái của ngài…”

Trợ lý Tống: ???

Giang Tiêu Viễn hơi dừng lại, hỏi người đại diện: “Mặt tròn, vóc dáng thấp bé?”

Trợ lý Tống càng thêm sợ hãi, anh ấy biết rõ ràng như vậy, đứa nhỏ này được sinh ra từ khi nào? Sao cậu ấy mỗi ngày đều đi theo anh ấy mà lại không biết gì!

Người đại diện nghe vậy gật đầu, bây giờ vẫn còn chưa hoàn hồn lại, thì đã nghe thấy ảnh đế Giang bình tĩnh nói: “Tôi không biết, cứ mặc kệ đi.”

Người đại diện càng nghĩ càng lo lắng, nhưng ảnh đế Giang đã bước nhanh về phía gara, dường như không hề có ý định đi tìm đứa nhỏ tới tìm kia, người đại diện vội vàng đuổi theo: “Ảnh đế Giang, nhưng cô gái đó trông giống hệt anh! Cho dù anh không biết cô ấy thì chúng ta cũng phải xử lý. Nếu chuyện này lọt ra ngoài…”

Nếu có người truyền ra ngoài với ý đồ xấu, vậy thì chắc chắn sẽ sập trời!

Ảnh đế Giang mắt điếc tai ngơ, trợ lý Tống theo sát, trong lòng hơi cảm thấy bất an, đây là… Đứa con riêng nào của nhà họ Giang tìm tới sao? Chẳng qua khi nghĩ đến kết cục của đứa con riêng tìm tới cửa của nhà họ Giang, trợ lý Tống cảm thấy ớn lạnh trong lòng, nhưng nếu đó là con riêng…

Cậu chủ đâu cần không nhận chứ?

Người đến nhận người thân này chính là Khương Tiểu Viên. Cô dựa vào sự chỉ dẫn của trợ lý nhỏ tìm đến phim trường, nhưng bị ngăn lại, vốn nghe được người đại diện mập mạp kia nói đi tìm Giang Tiêu Viễn, cô còn ngoan ngoãn ngồi trong phòng bảo vệ định chờ anh ấy tới.

Nhưng Khương Tiểu Viên vừa mở livestream ra nhìn, vậy mà Giang Tiêu Viễn không hề có phản ứng như dự định của cô, dứt khoát phờ lờ “con gái” tìm tới tận cửa…

Khương Tiểu Viên cũng không muốn nói là con gái, nhưng cô không nhìn rõ diện mạo trong livestream, ngẫm nghĩ thì đã làm ảnh đế hẳn cũng phải hơn ba mươi nồi bánh chưng rồi nhỉ? Dù sao thì cô gọi là ba cũng sẽ không thiệt, kệ đi.

Khương Tiểu Viên gật đầu, cô không hiểu rốt cuộc thái độ này của anh ấy là đã biết rồi hay là chưa biết đây? Khương Tiểu Viên vừa cân nhắc nếu anh ấy thật sự không biết thì lát nữa sẽ phải giải thích với anh ấy như thế nào, vừa đi theo sau anh ấy lên một chiếc xe khác.

Vừa mới thắt dây an toàn, thì thấy anh ấy ấn công tắc, toàn bộ cửa sổ xe bên cạnh được nâng lên, cửa xe khóa lại, anh ấy quay đầu lại bình tĩnh hỏi:

“Ăn vạ có vui không?”

“Làm con gái của tôi vui nhỉ?”

Vốn dĩ Khương Tiểu Viên còn tưởng rằng anh không biết, nghe xong cũng bất ngờ: “Không phải vì anh không để ý đến tôi, tôi mới phải làm như vậy sao. Tôi không nhìn thấy chính diện nên cho rằng anh cũng đã hơn ba mươi rồi, không ngờ anh vẫn còn trẻ thế này…”

“Thật ra nếu anh không vui, tôi làm ba của anh cũng còn… Được.”

Đương nhiên, từ cuối cùng nho nhỏ kia bị im bặt ngay khi ánh mắt của anh ấy liếc qua.

Hiện tại trong lòng cô đang có vô vàn cảm xúc đan xen, lòng tò mò bao trùm, cô đưa tay lấy điện thoại của mình cho anh ấy xem, cũng vô cùng nghi ngờ: “Anh cũng có cái APP kia, sao vừa rồi lại…”

“Vừa rồi ở bên ngoài, tôi đã sắp xếp phòng cho em rồi, sao em lại tới đây?”

Khương Tiểu Viên: ?

“Nhưng trợ lý nhỏ nói nó thuê phòng, sắp hết giờ rồi. Nếu tôi không đi tìm anh, tôi sẽ phải ngủ ngoài đường…”

“Tôi không nói vậy. Tôi bảo nó để em ở đó đợi tôi.”

Ánh mắt của hai người đồng thời chuyển sang điện thoại, Giang Tiêu Viễn cúi đầu xuống, lập tức mở điện thoại ra hỏi trợ lý nhỏ, nhưng bây giờ trợ lý nhỏ đã học được cách giả vờ chết, nó bất động và không trả lời.

Khương Tiểu Viên lắc lắc điện thoại: “Tôi nghe trợ lý nhỏ nói rằng anh có APP này sớm hơn tôi?”

Giang Tiêu Viễn gật đầu, kể lại mọi chuyện cho Khương Tiểu Viên, quả thực anh ấy đã có APP này từ một tháng trước.

Sau khi Khương Tiểu Viên nghe Giang Tiêu Viễn kể lại, cô đột nhiên nhớ tới cái gì đó, đôi mắt to tròn càng to hơn: “Anh nhìn trộm tôi đi tắm à?”

Sắc mặt Giang Tiêu Viễn không thay đổi: “APP có chế độ làm mờ.”

Khương Tiểu Viên gật đầu khi nghe thấy lời này, đúng vậy.

Giang Tiêu Viễn bắt được sơ hở trong lời nói của cô, nhíu máy hỏi: “Vậy là em mới chỉ có APP này một ngày mà còn nhìn trộm tôi đi tắm sao?”

Khương Tiểu Viên sững sờ một lúc, sau đó lại nghe anh ấy hắng giọng hỏi tiếp: “Vậy em có, cảm thấy hài lòng không?”

Phản ứng đầu tiên của Khương Tiểu Viên là: Hài lòng, rất hài lòng, siêu hài lòng luôn ấy chứ! Chân dài và cái cơ bụng đấy, mãn nguyện!

Tuy nhiên, sau khi độc thoại nội tâm kết thúc, Khương Tiểu Viên ngơ người, ôm gối lùi lại hai mét, ánh mắt sợ hãi:

Người anh em, anh có khẩu vị mạnh như vậy cơ, anh còn tự mình xuống tay được à? Chẳng lẽ đây chính là sự tự luyến trong truyền thuyết sao, tự làm tự chịu?

Anh rất tốt, nhưng chúng ta không hợp đâu!