Lên cấp ba, dưới đề nghị của cô, gia đình mới chuyển sang trồng cây ăn quả.
Nhãn, vải, mận, quýt... trồng đầy mấy quả đồi.
Mãi đến năm ba đại học, cả nhà mới chuyển lên thành phố, mua nhà ở một vị trí gần khu tái định cư.
Vườn cây ăn quả ở nhà đành phải bán lại cho người trong thôn. Vì thế mà ông bà nội vẫn thường xuyên nhắc mãi, rằng ở nông thôn vẫn tốt hơn.
Thế hệ trước, ai cũng có một tình cảm đặc biệt với đất đai.
Đang lúc cô chuẩn bị đặt đất xuống, trong đầu vang lên giọng nói kích động của 069.
Ôn Minh Nguyệt cũng phát hiện giọng nói của hệ thống sau khi nâng cấp dường như có tình cảm hơn, không còn là giọng máy móc ban đầu nữa.
[Ký chủ thân ái, phát hiện 1 rương báu ở đuôi thuyền!]
Nghe vậy, cô bỏ dở việc đang làm, lao nhanh ra khỏi phòng điều khiển, trong không khí mơ hồ có thể thấy dấu vết tàn ảnh còn sót lại.
Đến đuôi thuyền, hai tay chống lên mạn thuyền, chỉ thấy một chiếc rương gỗ đang trôi nổi trên mặt biển xanh biếc, phẳng lặng.
Cô lấy cần câu từ ba lô ra. Trên cần câu có một cái móc sắc bén chuyên dùng để câu rương báu, hơi không cẩn thận là có thể móc vào người mình.
Đời trước, cánh tay cô từng bị lưỡi câu làm bị thương, thiếu chút nữa nhiễm trùng mà toi đời.
Thấy rương gỗ đã trôi vào phạm vi có thể quăng cần câu tới, cô liền vung cần về phía cái rương. Câu hai lần, cuối cùng cũng kéo được rương gỗ lên.
Cần câu trung cấp rất chắc chắn, không có giới hạn sử dụng. Đối với Ôn Minh Nguyệt có sức mạnh 17 thì hoàn toàn không tốn sức.
Ngồi trên sàn thuyền mở rương báu ra, vật tư nhận được như sau:
[Mồi câu ×4]
Vừa đúng lúc cần cho lưới đánh cá.
Rương gỗ sau khi phân tách thu được 4 khối gỗ, 8 cái đinh sắt.
Tiếp theo, cô dùng Khối sắt và Nhựa chế tạo một cái lưới đánh cá. Cộng thêm cái có sẵn trong trò chơi, hiện tại cô có tổng cộng 2 cái lưới.
Học [Bản thiết kế công cụ vớt], các công cụ bên trong cực kỳ đầy đủ, thấp nhất đều là cấp trung.
Cô bỏ 2 phần mồi câu vào 2 cái lưới, đặt một cái ở đầu thuyền, một cái ở đuôi thuyền.
Lưới đánh cá cao cấp có sẵn dây dài 30 mét, về sau còn có thể tự nối dài thêm.
Móc đầu dây vào mạn thuyền, cô phủi tay rồi tiếp tục đi làm việc khác.
Sau đó, cô mất nửa tiếng để đặt đất và hoàn thành việc gieo trồng.
Đất thường cũng có ghi chú, có thể đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng và thu hoạch. Rau củ thường mất khoảng 7-10 ngày để trưởng thành, thêm dung dịch tăng trưởng sẽ còn nhanh hơn.
7 khối đất được đặt dọc thân thuyền, gần vị trí giữa thuyền về phía đầu. Một bên 3 khối, bên kia 4 khối, ở giữa chừa ra một lối đi.
Bên 4 khối đất trồng cây quýt, hạt giống rau củ và gia vị ngẫu nhiên dùng hết 4 phần.
Cây quýt cao khoảng 1.6 mét, tán cây rất lớn, chiếm hết 2 khối đất, gốc cây đường kính ít nhất 20 cm.
Cành cây trĩu quả, trong đó một phần năm đã chín. Quả chín có màu đỏ tươi, còn to hơn một chút so với loại quýt Ôn Minh Nguyệt từng ăn.
Đây đúng là thứ tốt để bổ sung vitamin C. Ôn Minh Nguyệt không nhịn được hái một quả bỏ vào miệng.
Rất ngọt, vỏ mỏng thịt dày, nhiều nước, lại còn không hạt.
Vỏ quýt được Ôn Minh Nguyệt thu lại, tích tiểu thành đại rồi phơi khô, chính là trần bì tự làm, cũng là một loại gia vị khử tanh rất tốt.
Ở thành phố phía nam nào đó trong thế giới cũ của Ôn Minh Nguyệt, chính là nổi tiếng vì sản xuất trần bì chất lượng cao.
Bên 3 khối đất lần lượt trồng Chanh hương thủy + Giàn nho + Chanh hương thủy.
Cây chanh hương thủy có hình dáng như cây kẹo mυ'ŧ tươi tốt, cao khoảng 1.5 mét, thân cây đường kính chừng 5 cm, cành nở đầy hoa màu tím nhạt, rất thơm.
Gia đình cô ở quê cũng từng trồng chanh, hiệu quả kinh tế của cây chanh cực kỳ cao.
Đặc biệt là chanh hương thủy, hệ thống còn cho loại không hạt.
Nó có thể ra hoa kết quả bốn mùa. Quả có thể pha nước uống, cũng có thể dùng làm gia vị, khử tanh tăng hương vị.
Ngoài quả ra, lá cũng rất thơm, chỉ cần xé nhẹ là tỏa ra mùi hương giống hệt quả.
Lá cũng có thể pha trà, ai thích uống bia cũng có thể thả vào hai lát. Nấu canh hải sản, cơm chiên hải sản cũng dùng được, quả thực là vật phẩm thiết yếu để sinh tồn trên biển.
Để phòng cây bị gió thổi gãy, Ôn Minh Nguyệt dùng gỗ phân tách thêm một bước làm thành giá đỡ tam giác, sau đó dùng Khối sắt làm thành dây thép buộc chặt lại.
Dây thép này là cô tìm thấy cách chế tạo trong [Bách khoa toàn thư về bản thiết kế công cụ vớt].
Tiện thể tưới nước luôn, cô cũng dựng một cái giàn đơn giản cho giàn nho không có gì ở giữa.
Cây dừa hiện tại không đủ chỗ, cũng không phải nhu cầu cấp thiết nên vẫn để trong không gian máy ảnh giữ tươi.
Sau đó, cô lại nghĩ ra điều gì đó, lấy một lọ dung dịch tăng trưởng từ ba lô ra tưới cho một trong hai cây chanh. Lập tức, cây chanh vốn đầy nụ hoa bắt đầu kết quả trong nháy mắt.
Có mấy chục quả. Sản phẩm của hệ thống, đều không cần thụ phấn.
Quả lớn đến cỡ quả trám bằng quả trứng gà thì bắt đầu ngừng tăng trưởng điên cuồng, sau đó hiện thông báo còn 8 ngày nữa mới hoàn toàn trưởng thành.
“Không tệ, không tệ.”
Lẩm bẩm xong, cô tiếp tục thử nghiệm với đám hạt giống rau củ và gia vị bên cạnh.
Đổ một lọ dung dịch tăng trưởng vào, hạt giống nhanh chóng nảy mầm ra lá, chẳng mấy chốc đã ở trạng thái trưởng thành.
Tỷ lệ nảy mầm của hạt giống do hệ thống cung cấp là 100%, không có bất kỳ hao hụt nào, sản lượng lớn, chất lượng tốt.
Cô ngồi xổm trên đất nhìn đám hành lá, cần tây và rau diếp xanh mơn mởn trước mặt, còn có nửa mét vuông củ cải trắng lớn, một cảm giác thỏa mãn chưa từng có chợt dâng lên.