Kiếm Tu Sư Tỷ Không Muốn Tăng Ca

Chương 38

Tuy bọn họ là nô bộc, nhưng vào những thời khắc quan trọng cũng sẽ trở thành “thức ăn” của những ma tu lợi hại.

Nhưng ma tu vốn dĩ chính là như vậy, ai bảo bọn họ đã chọn con đường này chứ.

“Ta chỉ nói vậy thôi, nói vậy thôi mà.” Tên ma tu nói chuyện nhớ đến bài học trước đó, lảng tránh ánh mắt.

Sau đó, ánh mắt liền bất ngờ chạm phải một bóng người màu đen đỏ.

Vậy mà lại là một đại ma Kim Đan kỳ!

“Địa bàn của các ngươi không tệ.” Dịch Dư Huyền tùy tiện túm lấy một tên nô bộc ma tu, năm ngón tay bóp cổ đối phương, trên mặt lộ ra nụ cười hung ác: “Ta muốn gặp lão đại của các ngươi!”

Nói xong, Dịch Dư Huyền bóp nát cổ họng tên nô bộc ma tu trong tay, ném xác sang một bên.

Mấy tên nô bộc ma tu còn lại không hề đau buồn vì cái chết của đồng bọn, mà bình tĩnh nhìn Dịch Dư Huyền.

“Ma quân xin đợi một lát, chúng ta sẽ đi mời mấy vị đương gia đến.”

Nơi này của bọn họ cũng không phải chưa từng có tu sĩ khác đến.

Những ma tu biết điều thì ở lại, trở thành một phần sức mạnh của nơi này, từ đó có thể kiếm chác được một ít. Những ma tu hoặc tiên tu không biết điều, cơ bản đều bị ăn thịt.

Bọn họ làm nô bộc, chỉ cần yên lặng làm người liên lạc là được.

Dịch Dư Huyền khoanh tay, ra hiệu với tên nô bộc ma tu gần nhất: “Căn phòng kia không tệ, dẫn ta vào đó.”

Nàng chỉ vào căn phòng của một lô đỉnh.

Tên nô bộc do dự một lúc, cuối cùng vẫn lo lắng mình sẽ rơi vào kết cục giống như cái xác kia, lập tức dẫn Dịch Dư Huyền qua đó.

“Bên trong còn có một lô đỉnh, ta sẽ bảo nàng ra ngoài.”

“Không cần, ta biết bên trong có gì.” Dịch Dư Huyền xua tay, ra hiệu cho hắn dẫn đường là được.

Cửa phòng mở ra, người trên giường lập tức bị dọa sợ, cuộn tròn người trong chăn, run rẩy.

“Ma quân đại nhân đến thăm, ra ngoài!” Tên nô bộc lập tức tiến lên, mạnh mẽ nhưng thành thạo kéo tấm chăn ra, sau đó ném người bên trong xuống đất.

Đó là một cô nương trông mười sáu mười bảy tuổi, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trên người đầy vết thương, vẻ mặt sợ hãi.

“Đừng… đừng…” Cô nương ôm chặt lấy mình, chỉ nhìn Dịch Dư Huyền một cái đã nhanh chóng chạy đến góc phòng trốn, thậm chí không nói được một câu hoàn chỉnh.

Dịch Dư Huyền thấy cốt linh của nàng cũng không lớn, ở giới tu chân chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

“Ma quân, tư chất của người này bình thường, nên không được sủng ái lắm, nếu ngài thích, có thể mang đi ngay lập tức.” Tuy Dịch Dư Huyền là nữ, nhưng giữa nữ và nữ cũng có thuật pháp song tu.

Ma tu khi song tu ngay cả yêu tộc cũng có thể xuống tay, nam nữ còn quan trọng gì nữa?

Dịch Dư Huyền lặng lẽ nhìn cô nương ở góc phòng, nói với tên nô bộc ma tu bên cạnh: “Đi thôi.”

Nàng dường như hoàn toàn không có ý định ra tay.

Quy Nhất kiếm bên hông Dịch Dư Huyền run lên.

Dịch Dư Huyền nhẹ nhàng nắm lấy nó.

“Mời ngài đi bên này.” Tên nô bộc khom lưng dẫn đường phía trước: “Những lô đỉnh tốt hơn ở bên trong, cũng có một số thiếu niên yêu tộc, ngài có thể sẽ thích.”

Nhãn lực của hắn không tệ, nhìn ra được tu vi của vị ma quân này không thấp, nếu có thể ở lại, hắn chắc chắn sẽ được ban thưởng.

“Dẫn đường đi.”

“Vâng.”

Tên nô bộc quay người lại, định dẫn đường cho Dịch Dư Huyền.

Lộc cộc~~

Có thứ gì đó rơi xuống đất.

Hắn cảm thấy trời đất quay cuồng.

Ngay sau đó, hắn thấy cơ thể mình mất đi đầu, đang đổ sập xuống.

Và bản thân hắn cũng chìm vào bóng tối vĩnh hằng.

[Ngươi cứ như vậy mà ra tay? Ngươi sẽ bị bại lộ, chẳng phải ngươi không muốn nổi tiếng sao?]

“Không sao.” Dịch Dư Huyền chậm rãi rút Quy Nhất kiếm ra: “Chỉ cần bọn họ đều chết hết, tự nhiên sẽ không có ai biết là ta làm.”

****

“Đợi đã, ta phải bố trí một trận pháp để vây khốn nơi này, tránh để đám người này chạy thoát.” Dịch Dư Huyền lấy ra một trận bàn từ nhẫn trữ vật, trong nháy mắt nàng đã kết hơn một ngàn trận ấn, vô số trận kỳ theo thủ ấn xuất hiện trong không trung, bay đến bốn phương tám hướng theo chỉ dẫn của trận bàn.

Trận pháp này là trận pháp nội bộ, không cho người bên trong ra ngoài, mà trận nhãn lại nằm trên người Dịch Dư Huyền.

Trừ khi gϊếŧ nàng, nếu không ai cũng đừng hòng ra khỏi đây.

Chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo sau khi nàng gϊếŧ sạch người ở đây sẽ không có ai nhận ra nàng.