Đệ tử mặc thanh y vỗ tay cười lớn: “Ý kiến hay! Nếu nàng đã ở Thiên Châu Phong vậy thì nàng phải kế thừa khí phách của Tiên Tôn để lại. Nếu không, một người xinh đẹp đào hoa thế này, mà tư chất lại không bằng lô đỉnh thì thật đáng tiếc. Chúng ta cứ làm vậy đi!”
Tất Lam nghe vậy thì không kìm được, nàng bật ra một tiếng kinh hô.
Nước Thiên Châu Phong nổi tiếng lạnh buốt. Thời tiết hiện nay đã vào cuối thu, người không có tu vi luyện thể cảnh trở lên, dù không chết cũng sẽ bệnh nặng một trận.
Đệ tử mặc thanh y quay đầu lại: “Ai ở đó?!”
Tất Lam giật mình, nàng định lùi lại. Nhưng một bóng trắng lướt qua trước mắt, một sư huynh nội môn chỉ trong nháy mắt đã đứng trước mặt nàng. Hắn không đợi nàng phản ứng, đã dễ dàng khống chế nàng, kéo nàng đến bên bờ sông.
Đệ tử mặc thanh y chăm chú quan sát nàng, hắn lạnh giọng quát hỏi: “Ngươi là ai? Ngươi xuất hiện ở Thiên Châu Phong làm gì?”
Tất Lam hoảng sợ, nàng giơ phù bài lên bằng hai tay, nàng cúi người hành lễ: “Ta là Tất Lam, là đệ tử mới vào nội môn. Ta lần đầu đến sau núi do không quen đường nên vô tình gặp được các sư huynh. Xin các sư huynh thứ lỗi!”
“Thì ra là sư muội mới đến.” Đệ tử mặc thanh y kiểm tra phù bài của nàng, sắc mặt hắn dịu đi: “Thôi được dù sao ngươi cũng vô ý mới phạm lỗi, chúng ta không so đo.”
Tất Lam thoáng yên lòng, nhưng đối phương lại đổi giọng: “Nhưng ngươi muốn vào nội môn thì phải vượt qua khảo hạch của các sư huynh trước. Chúng ta cần thử xem tâm tính của ngươi thế nào.”
Tất Lam run rẩy hỏi: “Khảo hạch… làm thế nào ạ?”
“Đơn giản thôi.” Đệ tử mặc thanh y dùng quạt nâng cằm Tất Lam, hắn ép nàng nhìn về phía nữ tử đang hấp hối phía sau: “Ngươi thấy không? Đẩy nàng xuống đi!”
Tất Lam kinh hãi, nàng phản bác: “Ta không có oán thù với vị sư tỷ này, ta tuyệt đối không thể làm vậy!”
Đệ tử mặc thanh y nhướng mày: “Ồ?”
Mấy sư huynh bên cạnh ồn ào lên: “Ngươi là sư muội mới vào nội môn, sao lại không hiểu quy củ thế? Nếu ngươi không nghe lời Lạc sư huynh nói thì đập nát phù bài quay về ngoại môn đi!”
“Ngươi không qua được khảo hạch, không có cái gật đầu của Lạc sư huynh thì cầm phù bài cũng không vào nổi nội môn.”
“Chúng ta muốn đuổi ngươi về ngoại môn, chẳng phải chỉ cần Lạc sư huynh nói một câu là xong sao.”
Tất Lam trợn tròn mắt, ánh nhìn nàng lộ vẻ hoang mang: “Lạc sư huynh? Ngươi là Lạc Kỳ, đệ tử thân truyền của đại trưởng lão sao?”
Lạc Kỳ nhếch môi cười: “Ngươi biết ta à?”