Nó vội vã gửi yêu cầu.
[Ký chủ mong muốn thực hiện nhiệm vụ, yêu cầu hủy bỏ lệnh hoàn trả.]
Vừa rồi nói chuyện với Doanh Chính quá nhập tâm, nó hoàn toàn quên mất việc nộp yêu cầu thực hiện nhiệm vụ.
Nhưng giờ hệ thống chủ đã bắt đầu vận hành, nếu như chưa kịp xét duyệt yêu cầu mà đã hoàn trả Doanh Chính, thì…
Hệ thống từng xử lý vô số nhiệm vụ, nhưng chưa bao giờ nó hồi hộp chờ đợi phản hồi từ hệ thống chủ đến vậy.
Thời gian trôi qua thật lâu, lâu đến mức hệ thống suýt nghĩ rằng hệ thống chủ đã bị treo.
Cuối cùng, giọng nói lạnh lẽo vô cảm ấy lại vang lên.
[Dữ liệu dị thường, hoàn trả thất bại, trước khi tìm ra phương án xử lý thì sẽ tuân theo ý nguyện của ký chủ, đưa vào hệ thống nhiệm vụ.]
Hệ thống: […]
Nó sững sờ nhìn người đàn ông giữa màn đêm được vô số hạt sáng vàng kim vây quanh.
Trải qua quá trình cưỡng chế hoàn trả, hắn chẳng những không hề hấn gì mà còn thản nhiên cúi đầu lướt ngón tay trên bảng điều khiển, bình tĩnh xem xét thông tin bên trong.
Hệ thống: [!!!]
Nó hận không thể có xúc giác để mà run rẩy!
Nhưng đồng thời, nó cũng không khỏi cảm thán... quả nhiên là bậc đế vương được trời đất ưu ái.
Chẳng trách bấy lâu nay hệ thống chưa từng trích xuất thông tin của vị hoàng đế nào.
Một nhân vật như vậy nếu thả vào hệ thống làm nhiệm vụ, chẳng khác nào một hacker lão làng, bug game có IQ.
Vận khí của hắn đủ để đè chết người khác trong nháy mắt, hơn nữa còn không thể xóa bỏ, không thể sửa chữa.
Huống hồ, Doanh Chính còn là vị hoàng đế đầu tiên trong lịch sử.
Cái gọi là đế vương, sức mạnh của hắn không có người đời sau nào có thể sánh được.
Lần đầu tiên, hệ thống thở phào nhẹ nhõm vì một ký chủ nào đó.
Dù rằng lỗi này do chính nó gây ra, nhưng nó lại cảm thấy vui mừng vì sai lầm ấy.
Nó lên tiếng.
[Đang đưa bệ hạ vào làm nhiệm vụ, thông tin nhiệm vụ và thông tin thế giới đã được truyền vào ý thức của bệ hạ.]
Doanh Chính cau mày.
Hắn dĩ nhiên đã nhìn thấy, nhưng biểu cảm vô cùng kỳ quái.
Hệ thống cũng nhận ra điều này, đơn giản nghĩ là lại xuất hiện lỗi gì đó, nó lập tức mở bảng nhiệm vụ ra kiểm tra.
Nhiệm vụ hệ thống [Ngẫu nhiên]: Diễn một mối tình khắc cốt ghi tâm.
Bối cảnh nhiệm vụ: Chiến Quốc – Thế giới song song.
Mục tiêu nhiệm vụ [Ngẫu nhiên]: Triệu Chính.
Chỉ số hảo cảm đôi bên: 100 điểm.
Chỉ số hiện tại của mục tiêu: 0.
Chỉ số hiện tại của ký chủ: 0.
Hệ thống: […]
Đậu má, nhiệm vụ này có nhầm không vậy?
Chẳng lẽ muốn Doanh Chính… yêu chính mình???
Hệ thống hoảng hốt.
[Ta sẽ xin đổi nhiệm vụ ngay!]
Nó vội vàng nộp đơn yêu cầu.
Rất nhanh, hệ thống chủ phản hồi.
Nó mở bảng nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ hệ thống [Ngẫu nhiên]: Diễn một mối tình khắc cốt ghi tâm.
Bối cảnh nhiệm vụ: Chiến Quốc – Thế giới song song.
Mục tiêu nhiệm vụ [Ngẫu nhiên]: Triệu Chính.
Chỉ số hảo cảm đôi bên: 100 điểm.
Chỉ số hiện tại của mục tiêu: 0.
Chỉ số hiện tại của ký chủ: 0.
Hệ thống: […]
Không thể nào trùng hợp đến vậy, đúng không?
Nó lại gửi đơn xin đổi nhiệm vụ.
Kết quả vẫn y hệt.
Ừm, nhìn thế nào cũng biết đây đếch phải “ngẫu nhiên”.
Doanh Chính đương nhiên cũng đã nhận được thông tin nhiệm vụ.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn đã hiểu hệ thống chủ không có ý tốt.
Hắn bình tĩnh hỏi.“Nhiệm vụ có thời hạn không?”
Hệ thống đáp.
[Thời hạn chính là tuổi thọ của thân phận mà ký chủ được giao, nếu đến lúc đó chưa hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ ghép ngài vào một thân phận khác, tiếp tục cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi.]
Rõ ràng, đây là một nhiệm vụ bất khả thi.
Doanh Chính là kẻ ngay thẳng như một thanh kiếm thép, dù cho Triệu Chính có thể yêu hắn, thì hắn cũng tuyệt đối không thể yêu Triệu Chính…
Điều này đồng nghĩa với việc nhiệm vụ sẽ cứ thế lặp đi lặp lại vô tận.
Hắn sẽ không ngừng đổi thân phận, tiếp tục một nhiệm vụ không bao giờ có kết quả.
Ý đồ của hệ thống chủ đã quá rõ ràng...
Doanh Chính là lỗi bug chưa thể xử lý.
Để tránh hắn làm rối loạn quá trình vận hành, hệ thống chỉ có thể vô hạn giam hắn vào một thế giới song song, cho đến khi hắn bị đào thải.
Doanh Chính đương nhiên nhận ra điều đó.
Nhưng hắn vẫn hết sức điềm tĩnh.
“Nếu hoàn thành nhiệm vụ thì sao?”
[Ký chủ có thể hoàn thành một tâm nguyện.]
Giọng Doanh Chính trầm xuống.
“… Cái này nghe có vẻ không công bằng.”
Hệ thống: […]
A…
Sao ngay cả khi tức giận cũng đẹp đến mức này vậy?!
Hắn thực sự không phải dùng nhan sắc để thống nhất thiên hạ sao?!
Nhưng khí thế của hắn thực sự quá mức cường đại…
Hệ thống nhỏ bé cúi đầu, vô cùng cung kính giải thích.
[Chúng tôi là hệ thống hoàn thành di nguyện, chỉ những người mang tâm nguyện mãnh liệt mới có thể được chọn.]
Doanh Chính không phủ nhận.
Hắn bình thản nói.
“Cho ta xem Đại Tần sau khi ta chết.”
Hệ thống vô thức dùng đôi tay không tồn tại của mình che chặt bảng điều khiển.
[Cái này…]
Nó thực sự không muốn làm tổn thương tâm can của bệ hạ.
“… Thôi vậy.”
Từ giọng điệu của hệ thống, Doanh Chính đã nhận ra điều gì đó chẳng lành.
Bản năng mách bảo hắn, kết cục hẳn là không mấy tốt đẹp.
Thay vì truy hỏi, hắn dứt khoát ra lệnh.
“Đưa ta vào làm nhiệm vụ.”
Hệ thống lập tức thi hành.