Lâm Song Ngữ giả vờ như bị thuốc và tin tức tố của Trương tổng khuất phục, vịn đầu quay lại, nhìn Trương tổng, đôi mắt quyến rũ ánh lên vẻ xuân tình, mềm mại nói: "Trương tổng, tôi... tôi thấy khó chịu, nóng..."
Trương tổng quả nhiên bị vẻ quyến rũ của cậu ta làm cho mắt thẳng đờ, vẻ nho nhã trên mặt biến mất, lộ ra vẻ thèm thuồng của một gã đàn ông trung niên.
"Không sao, anh giúp em cởϊ qυầи áo ra sẽ không khó chịu nữa."
Vừa nói, tay hắn ta đã đặt lên ngực đầy đặn của Lâm Song Ngữ.
Chính là lúc này!
Lâm Song Ngữ dồn hết sức lực, đột nhiên nâng chân, dùng đầu gối hung hăng đυ.ng vào hạ bộ của Trương tổng.
Trương tổng có lẽ không ngờ một Omega nhỏ bé cũng có thể chống lại tác dụng kép của thuốc và tin tức tố, hoàn toàn không phòng bị, lập tức ôm lấy hạ thân đau đớn ngồi xổm xuống.
Lâm Song Ngữ lại đạp thêm một cú, đá hắn ta lăn ra đất, mặc kệ tiếng thét chói tai của Ba Toa, cậu kéo cửa phòng ra rồi bỏ chạy.
Quản lý đã không còn ở cửa, số bảo vệ cũng ít đi một người, nhưng tên bảo vệ còn lại cao to lực lưỡng. Cậu vừa mới trúng thuốc, hai cú đá vào Trương tổng đã tiêu hao hết toàn bộ sức lực, bây giờ toàn thân mềm nhũn khó chịu, căn bản không phải là đối thủ của tên bảo vệ này.
Bảo vệ thấy cậu đi ra, lập tức đưa tay chặn lại.
Lâm Song Ngữ đảo mắt, nói: "Anh mau đi xem Trương tổng, Trương tổng bị thương rồi."
Bảo vệ quả nhiên nhìn thấy Trương tổng đang ôm bụng nằm quằn quại trên đất, lập tức hoảng hốt, vội vàng chạy đến xem tình hình của ông chủ, Lâm Song Ngữ thừa cơ bỏ chạy.
Trương tổng được bảo vệ đỡ dậy, đau đến toát mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi gằn ra một câu: "Nhìn tôi làm gì, còn không mau đi, đi đuổi theo con tiện nhân đó!"
"Vã ạ, ông chủ!"
Bảo vệ lập tức đứng dậy đuổi theo, Lâm Song Ngữ đi giày cao gót dài, lại trúng thuốc, căn bản không chạy nhanh được.
Khẩn cấp hơn là tầng lầu bọn họ đang ở, đều là phòng VIP sang trọng, được bố trí riêng ở tầng ba, bên này chỉ có ba phòng, hai phòng còn lại đều đóng kín cửa, không biết có người hay không.
Báo cảnh sát hoặc tìm người đến cứu, rõ ràng là không kịp nữa rồi.
Không biết đây là loại thuốc gì, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ tin tức tố Omega trong cơ thể cậu phát tán ra, bây giờ cậu giống như một cục hương Omega di động, cho dù người khác phát hiện cậu là Alpha nam, dưới sự thúc đẩy của tin tức tố nồng đậm như vậy, cũng rất khó kiềm chế mà không làm gì đó với cậu.
Chỉ có thể tự cứu.
Tuyệt vọng là bên ngoài hành lang không có một người phục vụ nào, Lâm Song Ngữ thậm chí nghi ngờ quản lý đã bị Trương tổng mua chuộc, mới cố ý điều tất cả mọi người đi chỗ khác.
Hành lang bên trái là hướng bọn họ đi tới, có thang máy và cầu thang thoát hiểm, phía bên phải không có đường nào, theo lẽ thường, cậu nên chạy sang bên trái.
Nhưng cậu không dám đánh cược quản lý có phản bội hay không, chạy qua đó có bị bắt ngay tại trận hay không, vì vậy Lâm Song Ngữ không chút do dự chạy sang bên phải.
Cậu nhớ không nhầm thì cuối đường rẽ phải, là phòng VIP riêng của một vị đại gia thần bí, căn phòng siêu sang trọng tên là "A-King" này quanh năm không có ai, cậu có thể trốn ở đó, đợi tin tức tố Omega trong máu tan hết rồi tính tiếp.
"Con khốn! Đứng lại cho tao! Mày chạy không thoát đâu!"