Nhật Kí Sinh Tồn: Tất Sát! Tôi Cùng Gia Đình Thống Trị Mạt Thế

Chương 27: Kế Hoạch Táo Bạo, Lưỡi Dao Trong Bóng Đêm

Trở lại với đội quân "Bình Minh", Bảo Vy, ông Thành và nhóm trinh sát ngay lập tức triệu tập một cuộc họp. Tin tức về số lượng áp đảo của kẻ địch gây ra sự lo lắng rõ rệt trong ánh mắt của những người lính. Căm phẫn vì những tội ác đã chứng kiến ở khu định cư bị tàn phá, nhưng đối mặt với một lực lượng đông gấp mười lần mình khiến bất kỳ ai cũng phải đắn đo.

"Số lượng của chúng quá đông," một người lính nói, giọng anh ta trầm xuống. "Tấn công trực diện khác nào tự sát."

Ông Thành gật đầu, vẻ mặt ông nghiêm trọng. "Đúng vậy. Chúng ta không thể liều lĩnh đưa cả đội vào chỗ chết."

Bảo Vy nhìn khắp những khuôn mặt căng thẳng xung quanh. Cô hiểu được nỗi sợ hãi của họ, nhưng cô cũng nhìn thấy ngọn lửa công lý vẫn cháy trong ánh mắt họ. Cô biết rằng họ sẽ không bỏ cuộc.

"Chúng ta không tấn công trực diện," Bảo Vy nói, giọng cô kiên định, thu hút sự chú ý của mọi người. "Chúng ta sẽ tấn công bằng trí tuệ và sự bất ngờ."

Cô mở bản đồ khu vực trong Cửa Sổ Thế Giới và bắt đầu phân tích. Kỹ năng [Thị Giác Ư鹰] và [Cảm Quan Chiến Đấu] đã giúp cô ghi nhớ rất rõ bố cục căn cứ của kẻ địch, vị trí các lều trại, khu vực tuần tra và cả những điểm yếu tiềm năng.

"Căn cứ của chúng được dựng lên khá tạm bợ," Bảo Vy giải thích, chỉ vào bản đồ. "Chúng dựa vào số lượng đông đảo nên có vẻ khá chủ quan về an ninh. Vòng ngoài có lính canh, nhưng bên trong thì lơ là. Nguồn lương thực và nước uống của chúng được tập trung ở một khu vực gần khe suối."

Cô đưa ra một kế hoạch táo bạo: tấn công vào ban đêm, sử dụng yếu tố bất ngờ để gây hỗn loạn trong hàng ngũ kẻ địch, mục tiêu chính là phá hủy nguồn cung cấp lương thực và nước uống, đồng thời tiêu diệt những tên cầm đầu.

"Nếu chúng mất đi lương thực và nước uống, đồng thời những tên cầm đầu bị tiêu diệt, hàng ngũ của chúng sẽ hỗn loạn và chúng sẽ khó duy trì cuộc hành quân. Lúc đó, chúng ta có thể tấn công mạnh hơn hoặc buộc chúng phải rút lui," Bảo Vy phân tích.

Kế hoạch của Bảo Vy khiến mọi người không khỏi kinh ngạc. Đó là một kế hoạch đầy rủi ro, nhưng lại là khả thi nhất trong tình hình hiện tại.

"Ai sẽ tham gia vào đội đột kích chính?" ông Thành hỏi.

Bảo Vy giơ tay lên. "Em sẽ dẫn đầu. Tố Sang sẽ đi cùng em."

Nhiều người khác cũng tình nguyện tham gia vào đội đột kích, những người nhanh nhẹn, có kỹ năng chiến đấu tốt và sẵn sàng mạo hiểm. Đội đột kích được chọn ra gồm mười người, bao gồm Bảo Vy, Tố Sang và tám người lính dũng cảm khác của "Bình Minh".

Phần còn lại của đội quân sẽ đóng vai trò hỗ trợ, tạo ra sự phân tán chú ý ở vòng ngoài căn cứ và sẵn sàng chi viện khi cần thiết.

Việc chuẩn bị cho cuộc đột kích diễn ra một cách lặng lẽ và khẩn trương. Mọi người kiểm tra lại vũ khí, đảm bảo chúng được mài sắc và sẵn sàng hoạt động. Lương thực và nước uống cho chuyến đi được phân phát, chỉ vừa đủ cho một vài ngày.

Bảo Vy đeo chiếc vòng cổ ngọc bích trên cổ. Cô cảm nhận được nguồn năng lượng ấm áp từ nó, mang lại cho cô sự bình tĩnh và tự tin. Cô biết rằng nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, nhưng cô không hề nao núng. Cô đang chiến đấu cho những người vô tội, cho "Bình Minh", và cho một tương lai tốt đẹp hơn.

Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, đội đột kích mười người của "Bình Minh" lặng lẽ rời khỏi nơi đóng quân. Họ di chuyển như những bóng ma trong đêm tối, bước chân nhẹ nhàng trên nền đất, cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Bảo Vy đi đầu, kỹ năng [Thị Giác] giúp cô nhìn rõ đường đi và phát hiện những chướng ngại vật trong bóng tối. Kỹ năng [Cảm Quan Chiến Đấu] giúp cô nhận biết sớm những mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Họ tiếp cận căn cứ của kẻ địch từ phía rừng rậm, nơi có ít lính canh hơn. Không khí căng thẳng bao trùm lấy tất cả mọi người. Họ có thể nghe thấy tiếng nói chuyện lờ mờ và tiếng lửa trại tí tách từ bên trong căn cứ.

Khi đến gần hàng rào ngoài cùng, họ phát hiện một vài lính canh đang ngủ gật. Tố Sang và một vài người lính khác nhanh chóng vô hiệu hóa chúng một cách lặng lẽ và hiệu quả.

Họ tiếp tục tiến sâu hơn vào bên trong căn cứ. Mùi thức ăn và mùi thuốc lá thoang thoảng trong không khí. Họ nhìn thấy những tên lính đang ngủ say trong lều, vũ khí vứt bừa bãi. Sự chủ quan và lơ là của chúng khiến Bảo Vy cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Đội đột kích chia thành hai nhóm nhỏ. Một nhóm, do Tố Sang dẫn đầu, sẽ tiến về phía khu vực lương thực và nước uống để phá hủy chúng. Nhóm còn lại, do Bảo Vy dẫn đầu, sẽ tìm cách tiếp cận lều chỉ huy để tiêu diệt những tên cầm đầu.

Bảo Vy và nhóm của cô lặng lẽ di chuyển qua các lều trại, tránh né ánh lửa trại và những tên lính đang ngủ. Tim họ đập nhanh, nhưng họ vẫn giữ được sự bình tĩnh và tập trung.

Khi đến gần khu vực lều chỉ huy, họ nhìn thấy một vài tên lính đang ngồi canh gác bên ngoài. Bảo Vy ra hiệu cho nhóm của mình ẩn nấp. Cô và Tố Sang sẽ cùng nhau xử lý những tên lính canh này.

Với sự phối hợp ăn ý và kỹ năng chiến đấu của mình, Bảo Vy và Tố Sang nhanh chóng vô hiệu hóa những tên lính canh một cách lặng lẽ. Không để lãng phí thời gian, họ tiến về phía lều chỉ huy.

Bảo Vy từ từ vén tấm bạt lên và nhìn vào bên trong. Cô nhìn thấy ba tên đàn ông đang ngồi quanh một chiếc bàn, trên bàn bày biện bản đồ và giấy tờ. Một trong số chúng có vẻ là tên cầm đầu, với vẻ ngoài hung dữ và những vết sẹo chằng chịt trên mặt.

"Chúng ta làm gì đây?" Tố Sang thì thầm hỏi.

Bảo Vy siết chặt thanh kiếm Ánh Trăng. Cô biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định. Họ phải hành động nhanh chóng và dứt khoát.

Cô gật đầu với Tố Sang, rồi cả hai cùng lúc lao vào bên trong lều chỉ huy. Ánh sáng từ thanh kiếm Ánh Trăng lóe lên, xé tan màn đêm.

Cuộc chiến diễn ra chớp nhoáng và tàn khốc. Ba tên đàn ông trong lều không kịp phản ứng, chúng bị tấn công bất ngờ. Tên cầm đầu hét lên, cố gắng rút súng, nhưng đã quá muộn.

Bảo Vy và Tố Sang đã làm rất tốt. Chúng đã tiêu diệt những tên cầm đầu một cách nhanh chóng và hiệu quả, trước khi chúng có thể gây ra báo động.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở lều chỉ huy, Bảo Vy ra hiệu cho nhóm của mình rút lui một cách lặng lẽ. Họ cần phải nhanh chóng rời khỏi căn cứ của kẻ địch trước khi bị phát hiện.

Nhóm của Tố Sang cũng đã hoàn thành nhiệm vụ phá hủy nguồn cung cấp lương thực và nước uống của kẻ địch. Họ đã châm lửa đốt những kho lương thực và đổ thuốc độc vào nguồn nước.

Tuy nhiên, khi họ đang trên đường rút lui, một tên lính canh bất ngờ phát hiện ra sự bất thường và hô hoán lên. Báo động vang lên khắp căn cứ.

Cả căn cứ của kẻ địch trở nên hỗn loạn. Những tên lính ngủ say bị đánh thức, chúng chạy toán loạn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tiếng còi báo động vang lên inh ỏi, tiếng người la hét và tiếng súng nổ loạn xạ.

Đội đột kích của "Bình Minh" biết rằng họ đã bị phát hiện. Họ cần phải nhanh chóng rời khỏi căn cứ trước khi bị bao vây.

Bảo Vy ra lệnh cho đội của mình tập trung lại và cùng nhau rút lui về phía rừng rậm. Họ phải đối mặt với sự truy đuổi của những tên lính đang tức giận và hoảng loạn.

Tiếng súng nổ vang vọng trong đêm tối. Những viên đạn bay vèo vèo qua đầu họ. Bảo Vy và những người lính của "Bình Minh" chiến đấu dũng cảm, vừa rút lui vừa chống trả.

Chiếc vòng cổ ngọc bích trên cổ Bảo Vy phát sáng mạnh mẽ hơn bao giờ hết, mang lại cho cô sức mạnh và sự nhanh nhẹn phi thường. Cô như một cơn lốc xoáy, chém gục những tên lính truy đuổi.

Sau một cuộc rút lui đầy kịch tính, cuối cùng đội đột kích của "Bình Minh" cũng thoát khỏi căn cứ của kẻ địch và chạy sâu vào trong rừng. Những tên lính truy đuổi dần bị bỏ lại phía sau.

Họ dừng lại ở một nơi an toàn trong rừng, thở hổn hển. Trên người ai cũng lấm lem bùn đất và máu. Một vài người lính bị thương nhẹ, nhưng may mắn là không có ai bị thương nặng.

Họ đã thành công. Kế hoạch đột kích táo bạo đã thành công. Nguồn cung cấp của kẻ địch đã bị phá hủy, những tên cầm đầu đã bị tiêu diệt, và hàng ngũ của chúng đã trở nên hỗn loạn.

Bảo Vy nhìn những người lính của mình, ánh mắt cô đầy vẻ tự hào. Họ đã chiến đấu dũng cảm và vượt qua được một thử thách vô cùng khó khăn.

"Chúng ta đã làm được rồi," Bảo Vy nói, giọng cô khàn đi vì mệt mỏi.

Mọi người đều mỉm cười, dù rất mệt mỏi. Họ biết rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, nhưng họ đã giáng một đòn mạnh vào kẻ địch. Tương lai của rất nhiều người vô tội đã được bảo vệ, ít nhất là trong thời gian này.

Họ nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu hành trình trở về nơi đóng quân của đội quân "Bình Minh". Bình minh đã ló dạng, báo hiệu một ngày mới với những thử thách mới đang chờ đợi phía trước. Nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với tất cả, với niềm tin vào công lý và sức mạnh của sự đoàn kết.