Các Lão Đại Đáng Thương Đều Bị Tôi Đùa Giỡn

Chương 29

Ba ngày sau là buổi thử vai nữ chính MV mà Ôn Ngu đã nhắc đến với cô.

Hôm nay hiếm khi Khương Phù Chi không thấy cáu gắt khi bị đồng hồ báo thức gọi dậy. Trên thư mời phỏng vấn mà Ôn Ngu gửi cho cô có ghi chú, khuyến khích người tham dự mặc trang phục theo phong cách chị đại.

Vì vậy, cô trang điểm kiểu Trung Hoa mới, vừa rực rỡ vừa quý phái, lại tìm một bộ sườn xám màu đen ôm sát thêu hoa văn vàng, được đặt may riêng nhưng trước giờ chưa từng mặc.

Mái tóc dài được cô vấn lên bằng một cây trâm ngọc, để lộ chiếc cổ thon nhỏ.

Trong ấn tượng của mọi người, sườn xám luôn gắn liền với hình ảnh các cô gái Giang Nam dịu dàng tao nhã, nhưng khi bộ trang phục này khoác lên người Khương Phù Chi, lại vô tình toát ra khí chất cao quý lạnh lùng của một chị đại.

Dáng người uyển chuyển yêu kiều, ánh mắt mê hoặc đa tình, dường như chỉ cần một ánh nhìn cũng đủ khiến người ta đắm chìm dưới váy cô không muốn rời xa.

Khi Khương Phù Chi đến địa điểm phỏng vấn, cô mới phát hiện không chỉ có mình cô tham dự, đảo mắt nhìn quanh, có tới hơn mười người cùng đến.

Nhìn gương mặt ai cũng lạ lẫm, chưa từng thấy qua trên mạng, xem ra Ôn Ngu nói đúng, yêu cầu hàng đầu của nữ chính MV lần này phải là người mới.

Khương Phù Chi rời ánh mắt, tìm một chỗ trống ngồi xuống, các thí sinh khác vẫn không ngừng nhìn cô từ trên xuống dưới.

Trước khi cô xuất hiện, mọi người đều tự tin rằng mình có cơ hội trở thành người được chọn cuối cùng.

Nhưng khi cô vừa đến, trong lòng tất cả mọi người đều đồng loạt dâng lên nỗi lo lắng mơ hồ.

Con gái đẹp ở đâu cũng có, nhưng giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, nếu xuất hiện một người còn rực rỡ và chói mắt hơn, thì đó lại hoàn toàn khác.

"Trần Viện, lúc nãy cô nói chị cô là Trần Mộng à? Chị cô là minh tinh đó, vậy chắc chắn cô biết nhiều tin nội bộ lắm nhỉ? Cô có biết chủ đề phỏng vấn lần này là gì không?"

Cô gái được gọi là Trần Viện cười nhẹ, "Cạnh tranh công bằng mà, cho dù chị tôi có biết cũng sẽ không tiết lộ cho tôi đâu."

Khương Phù Chi không quay đầu lại nhìn, nhưng đối với cái tên Trần Mộng thì cô rất quen thuộc.

Trần Mộng là tiểu hoa đán nổi tiếng, là đối thủ không đội trời chung của Ôn Ngu.

Em gái ruột của Trần Mộng cũng đến dự phỏng vấn.

Trần Viện vừa trả lời các câu hỏi xung quanh, vừa đánh giá bóng lưng của Khương Phù Chi.

Chị cô ta từng nói, chỉ cần có thể thành công được chọn, với một cơ hội ra mắt đình đám như vậy, tương lai bước vào giới giải trí chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.

Dù sao tác phẩm đầu tiên khi vào nghề là quay MV cùng ảnh đế đỉnh lưu Phó Hàn, ca sĩ thể hiện bài hát còn là Tiêu Nhan, đây quả thực là vầng hào quang quý giá khó mà có được.

Trần Viện bất ngờ ngồi xuống chỗ trống cạnh Khương Phù Chi, cười tươi bắt chuyện, "Chào cô, tôi là Trần Viện. Cô tên gì?"

"Chào cô, Khương Phù Chi."

Trần Viện mỉm cười dịu dàng, "Tên rất hay, à đúng rồi, dây kéo váy cô bị tụt rồi, để tôi kéo giúp cô nhé."

Khương Phù Chi vừa định từ chối, thì thấy Trần Viện nhanh tay chộp lấy dây kéo bên hông mình. Ngay giây tiếp theo, cô ta dùng sức mạnh, kéo một phát khiến dây khóa kéo bung luôn, lộ ra làn da trắng nõn bên trong.

Một loạt tiếng hít khí lạnh vang lên trong đám đông, dường như không ai ngờ có người vì muốn trúng tuyển mà ra tay ác độc đến vậy.

Trực tiếp làm hỏng khóa váy của người ta, như vậy thì còn phỏng vấn cái gì nữa?

Khương Phù Chi phản ứng rất bình thản, Trần Viện che miệng giả vờ kêu "á" một tiếng, "Xin lỗi nhé, tôi không cố ý, tôi chỉ muốn giúp cô kéo dây lên thôi, ai ngờ dây kéo không chắc chắn lại bị tôi kéo bung ra mất."

Cô ta dừng một chút, lại giả vờ thương cảm nói, "Giờ phải làm sao đây, cả áo ngực màu đen bên trong cũng bị lộ ra rồi, thế này làm sao mà phỏng vấn được nữa?"

Khương Phù Chi đứng dậy, nhìn ánh mắt đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Trần Viện, giây tiếp theo, giơ tay tát một cái thật mạnh.

Tiếng tát vang dội khiến tất cả thí sinh có mặt đều im bặt.

Trần Viện còn chưa kịp phản ứng, Khương Phù Chi đã túm lấy cúc áo sơ mi trước ngực cô ta, mạnh tay giật một cái, trực tiếp xé rách hàng cúc.

Trần Viện hoảng hốt kêu lên, lập tức ôm chặt lấy áo tránh để lộ cảnh xuân bên trong.

Khóe môi Khương Phù Chi cong lên một đường cong xinh đẹp, dịu dàng nói, "Không sao đâu, tôi tha thứ cho cô."