Thập Niên 80: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Phất Lên Dựa Vào Livestream Bán Hàng

Chương 10

Lời vừa dứt, Diệp Lị Lị nhất thời không thể chấp nhận được cú sốc lớn, hai mắt trợn ngược ngất xỉu.

Lục Vân Châu thúc giục Phương Viên Viên nhanh chóng đưa người đi, Phương Viên Viên nào có sức lực để lay động Diệp Lị Lị có vóc dáng tương đương với cô ta, chỉ có thể vừa lôi vừa kéo người ra ngoài trước.

Nhìn bộ quần áo mới mà Diệp Lị Lị đã đặc biệt thay để gặp Lục Vân Châu hôm nay, Phương Viên Viên: "..."

Trong sân lập tức yên tĩnh, Lục Vân Châu xoay người, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Tô Hòa, đánh giá dáng vẻ ngây ngốc của cô vợ nhỏ, lại cảm thấy có chút đáng yêu? Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên: "Ăn cơm."

"..."

Trên bàn ăn, Tô Hòa nhai bánh bao trong tay mà như nuốt phải sạn, chẳng trách cảm thấy người đàn ông này có chút quen mắt, đây chẳng phải là người đàn ông trong bức ảnh di vật của ba cô sao?! Bức ảnh đã ố vàng, cộng thêm độ phân giải không tốt, thậm chí còn không chụp được một phần năm vẻ đẹp trai của người đàn ông.

Á, tối hôm qua cô đã nói những lời kinh thiên động địa gì vậy!!

"Ăn cháo."

Lục Vân Châu thấy cô chỉ biết ăn bánh bao mà không uống cháo, nhẹ giọng nhắc nhở.

Tô Hòa hồ đồ "ừ" một tiếng, vốn dĩ hào hứng đến ly hôn, nhưng giờ nhìn thấy khuôn mặt này, chậc, không nói nên lời.

Ly hôn với người đẹp trai thế này, sau này có thắp đèn cũng không tìm được.

Bữa sáng kết thúc trong bầu không khí vô cùng "kỳ dị", Lục Vân Châu không có ý định rời đi, dường như còn có chuyện muốn nói.

Tô Hòa hắng giọng: "Chuyện của chúng ta…"

"Em chuẩn bị ly hôn với anh?"

Lục Vân Châu hỏi trước, giọng nói lạnh băng, không hề có chút cảm xúc nào.

"Cuộc hôn nhân của tôi là do ba tôi định đoạt, trước đó, chúng ta còn chưa từng gặp mặt."

Tô Hòa do dự nói: "Ý tôi là, nếu anh có người trong lòng, tôi có thể phối hợp ly hôn, chúng ta đường ai nấy đi."

"Trước đó chưa từng gặp mặt là vì quân khu có nhiều công việc, anh không rảnh bận tâm đến em."

"Thứ hai, anh không có người trong lòng."

Không biết có phải Tô Hòa ảo giác không, người đàn ông khi nói câu này dường như đang nghiến răng nghiến lợi?

"Anh biết mình là người đã có vợ, sẽ không bao giờ có quan hệ quá mức với người phụ nữ khác."

"Ngược lại là em.” Lục Vân Châu kéo dài giọng nói, ánh mắt lóe lên: "Khi chưa biết anh là ai, đã nghĩ đến việc ly hôn với Lục Vân Châu, tranh thủ cho anh một danh phận..."

"Ha ha." Tô Hòa ngượng ngùng cười trừ, vì giờ ngoài cười, cô không biết nên nói gì.

Nói đi nói lại, ý của người đàn ông này là không có ý định ly hôn với cô?

Đoàn trưởng Lục? Xem ra thân phận của người đàn ông này trong quân khu không hề đơn giản.

"Em cứ ở đây trước đi, chuyện ly hôn tính sau."

Lục Vân Châu dọn dẹp sạch sẽ bát đũa trên bàn, trực tiếp xoay người đi vào bếp.

Ăn sáng xong, Lục Vân Châu phải đến đơn vị huấn luyện, trước khi đi nói, buổi trưa sẽ mang cơm từ nhà ăn về.

"Sau này em cứ ngủ phòng này, đồ đạc trong nhà cứ tùy ý sử dụng."

Tô Hòa tuy chưa tham quan những phòng khác, nhưng căn phòng cô ngủ tối qua là căn phòng có ánh sáng tốt nhất.

Trước đây Lục Vân Châu vẫn ngủ ở căn phòng này, cái sân nhỏ này hẳn là khu nhà ở gia đình mà đơn vị chia cho anh.

Tô Hòa nhớ là tối hôm qua khi đến đây, còn có không ít những cái sân nhỏ như thế này, đây hẳn là quân khu nhỉ?

Lục Vân Châu là người yêu sạch sẽ, không chỉ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, mà ngay cả sân cũng được dọn dẹp sạch sẽ.

Người đàn ông yêu sạch sẽ, trong lòng Tô Hòa điểm cộng liên tục!

Dù sao cũng không có gì làm, Tô Hòa bắt đầu nghiên cứu hệ thống.