Đạo sĩ ngẩng đầu nhìn Vương Nhai, đồng thời lộ ra khuôn mặt hiện tại của ông ta. Đôi mắt cá chết vô hồn cùng nụ cười nhếch mép ghê rợn, khuôn mặt đó xấu xí đến cực điểm, quỷ dị đến rợn người.
Vương Nhai cảm nhận rõ ràng một đôi mắt độc ác đang nhìn chằm chằm vào mình. Cô biết đôi mắt đó không phải của đạo sĩ, mà là của một kẻ khó dây vào đang ẩn náu bên trong cơ thể ông ta.
Vương Nhai chưa từng tận mắt chứng kiến lệ quỷ, chỉ cảm thấy một luồng hàn khí từ lòng bàn chân chạy thẳng lên sống lưng, khiến cô không kìm được mà rùng mình.
Chỉ một cái rùng mình nhỏ này, khí thế trên người Vương Nhai lập tức tiêu tan. Chiếc chuông và sợi dây đỏ cũng mất đi sức mạnh, "bịch" một tiếng rơi xuống đất, tạo ra một loạt âm thanh vang vọng, giúp Vương Nhai nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Cô đẩy người phụ nữ như người mù đang chắn trước mặt ra, đối mặt với đạo sĩ bị quỷ nhập.
"Tại sao lại nhiều chuyện?"
Giọng nói phát ra từ miệng đạo sĩ, nhưng giọng điệu lại là giọng nữ the thé chói tai, nghe còn có vẻ hơi già nua.
Vương Nhai "ơ" một tiếng, chỉ vào người phụ nữ có vẻ ngoài mù lòa bên cạnh, nói: "Tôi thiếu tiền."
Đạo sĩ gào lên: "Tôi thấy cố đúng là thiếu đầu óc!"
Nói xong, ông ta đột nhiên lao về phía Vương Nhai.
Vương Nhai biết rõ người bị quỷ nhập sức mạnh rất lớn. Thấy đạo sĩ kia hung hăng lao đến như muốn liều mạng với mình, cô sợ hãi vội vàng túm lấy chiếc vali, co giò bỏ chạy thục mạng.
Vừa chạy được vài bước, tay phải của cô đột nhiên bị siết chặt. Một lực mạnh kéo cô suýt ngã ngửa ra sau.
Đạo sĩ bị quỷ nhập lao hụt, ngã sấp xuống đất. Thấy cô chạy, phía sau còn kéo theo một sợi dây đồng treo chuông, hắn ta túm lấy chiếc chuông đang lắc lư trước mặt, giữ Vương Nhai lại.
Vương Nhai cố gắng gỡ chiếc chuông ra, đồng thời phát hiện hai vệ sĩ đang bảo vệ người phụ nữ mặc đồ Đường cổ chạy sang một bên. Cô lập tức quát lớn: "Hai người tránh cái gì, mau xông lên giữ hắn ta lại!"
Hai vệ sĩ nhanh chóng liếc nhìn Vương Nhai, rồi lại nhìn đạo sĩ bị quỷ nhập đang lồm cồm bò dậy lao về phía cô. Một vệ sĩ hét lớn: "Cao nhân cô gắng cầm cự!"
Sau đó, họ bảo vệ người phụ nữ mặc đồ Đường cổ chạy về phía xe.
Vệ sĩ còn lại hiểu ý, nhanh chóng chạy đến ghế lái, khởi động xe, đạp ga. Cánh cửa xe "ầm" một tiếng đóng lại, chiếc xe "vèo" một cái lao đi xa.