Siêu Mẫu Trọng Sinh

Chương 24

EDIT: HẠ

[Một người thẳng thắn lương thiện: Tôi có thể nhìn ra cậu thiếu niên này là Minh Dụ, người mẫu trực thuộc công ty Muse. Không cần cảm ơn, vì tôi là một người thẳng thắn lương thiện.]

[Quả bười ngọt ngào: Minh Dụ?! Vừa nghe như vậy hình như cũng hơi giống thật! Mấy năm trước tôi từng thấy cậu ấy trên tạp chí 《 Trầm Tư Đạo 》, mặc dù bây giờ đường nét gương mặt đã nảy nở hơn rất nhiều, nhưng hình như là cậu ấy thật đó! Mẹ nó chứ, cậu ấy ăn thuốc tiên gì thế, thay đổi hoàn toàn khí chất luôn, mau đưa cho tôi một cái bao tải!!!!]

Dần dần, càng ngày càng có nhiều người bắt đầu chú ý tới cái tên “Minh Dụ” này, không ít người thậm chí còn mò vào tận website chính thức của Muse để tìm kiếm thông tin về Minh Dụ. Càng tìm hiểu, bọn họ lại càng cảm thấy kinh ngạc ——

Khi đó cậu mới bao lớn, thế mà đã có thể lên bìa tạp chí 《 Trầm Tư Đạo 》và được xuất hiện ở trang trong của tạp chí 《 Lanca 》!

Tạm không nói tới chuyện này, hiện tại mọi người đều đang thắc mắc, vì sao ảnh chụp lần này của Minh Dụ lại bé xíu như thế? Còn bị đặt ở một góc hẻo lánh không ai thèm chú ý tới như vậy?

Chẳng mấy chốc, mọi người đã bắt đầu nghi ngờ về cách sắp xếp bố cục của 《 Thời Ngu Phong Thượng 》 lần này. Mặc dù nói weibo của chị Lâm chỉ có hơn ba mươi vạn fan, nhưng trên weibo của rất nhiều nhân vật trong giới cũng có không ít hình ảnh khác nhau về Minh Dụ. Lượng fans của những nhân viên hậu trường này gộp lại cũng không phải một con số nhỏ, cho dù không thể gây ra động tĩnh quá lớn, nhưng cũng có thể khiến rất nhiều người phải chú ý tới “Sự cố bố cục” lần này.

Nhưng ngay khi làn sóng thảo luận này vừa mới dâng lên, một số ngôn luận kỳ quái lại bắt đầu xuất hiện ——

[Yêu hạt dẻ: Từ trước tới nay tạp chí《 Thời Ngu Phong Thượng 》luôn có bố cục rất đẹp, lần này cũng rất có cảm giác thời thượng, hơn nữa tôi cảm thấy, người mẫu nhỏ này có chỗ nào đẹp mà mọi người phải bàn tán thế?]

[Hoa oải hương ưu sầu: Một bức ảnh bé xíu như thế, có thể nhìn ra được khí chất gì chứ…]

[Joke không thích nước: Tôi cảm thấy nhan sắc cũng bình thường thôi, so với những người khác cũng chỉ ở mức trung bình.]



Loại ngôn luận kiểu này càng lúc càng nhiều, cũng dần chiếm cứ toàn bộ chủ đề cuộc thảo luận. Ban đầu, những cư dân mạng đứng ra bênh vực Minh Dụ cũng chỉ là những fans người qua đường có một chút hảo cảm đối với cậu, sau khi xuất hiện nhóm người “Vạch trần chân tướng” này, các fans người qua đường cũng không tiện lên tiếng nữa, bọn họ không muốn đi ngược lại với số đông.

Mắt thấy hướng gió dư luận vốn đang nghiêng về phía mình đột nhiên đi chệch hướng, Triệu Duệ bắt đầu sốt ruột, hắn còn chưa kịp mở miệng, Minh Dụ ở bên cạnh đã bình thản cười trấn an: “Anh Triệu, không cần gấp, chờ thêm chút nữa đi.”

Giọng nói bình tĩnh của thiếu niên giống như có một loại lực lượng thần kỳ nào đó, khiến cảm xúc nóng nảy của Triệu Duệ nhanh chóng trở nên vững vàng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua, rõ ràng đã là đêm khuya, nhưng những ý kiến phản đối vẫn xuất hiện ùn ùn không dứt, thậm chí còn có một số bình luận mang theo ý công kích và mỉa mai.

Đến lúc này, Triệu Duệ đương nhiên cũng hiểu ra vấn đề: “Có người mua thủy quân?”

*Thủy quân: Những người hoạt động trên các trang web mua bán, diễn đàn và mạng xã hội, những nhóm này thường sử dụng tài khoản ảo để khống chế dư luận, định hướng dư luận theo hướng người thuê mong muốn.

Hiện tại đã hơn mười giờ tối, nhưng hôm nay Minh Dụ và Triệu Duệ vẫn ở lại công ty chưa rời đi. Ánh đèn sáng ngời đến lóa mắt chiếu sáng toàn bộ gian phòng nghỉ, thiếu niên ngồi trên sô pha nhẹ xoa huyệt thái dương, gật đầu nói: Ừ, chắc là có người mua thủy quân.”

Triệu Duệ nhíu mày tự hỏi một lát, nói: “Là Chu Ngụy sao?”

Minh Dụ ngước mắt nhìn người đại diện của mình, hơi gật đầu nói: “Có lẽ là hắn.”

Không khẳng định, cũng không phủ định, cho dù khả năng Chu Ngụy là người đứng sau đã vượt quá tám phần, nhưng Minh Dụ cũng không hề vội vàng đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Chu Ngụy.

Mắt thấy đã có một số trang tin chính thống cũng đã lên tiếng về “Sự cố bố cục” lần này, Triệu Duệ không kìm được nói: “Không được, chúng ta cần phải can thiệp vào chuyện lần này, công ty vốn không coi trọng cậu, cho nên bộ phận xã giao cũng sẽ không chủ động xử lý chuyện này cho cậu đâu. Chúng ta phải chủ động đi tìm bộ xã giao, phản ánh chuyện này lên cấp trên, như vậy bọn họ mới không thể mặc kệ!”

Nói xong, Triệu Duệ liền đứng dậy, định đi xuống lầu để tìm bộ xã giao nói cho ra nhẽ.

Nhưng Minh Dụ lại giơ tay ngăn cản hắn, cậu trấn định bình tĩnh nói: “Anh Triệu, chờ thêm một chút nữa, được không?”

Mặc dù trong lòng Triệu Duệ đã gấp đến dậm chân, nhưng khi nhìn nụ cười bình thản tự tin trên khuôn mặt thiếu niên, hắn lại giống như một quả bóng bị chọc thủng, tức giận trong lòng cũng dần biến mất. Hắn không thèm quan tâm nữa mà ngồi xuống sô pha, Triệu Duệ tức giận nói: “Được được được, tôi nghe cậu, chờ một lát thì chờ một lát!”

Thấy thế, Minh Dụ cười khẽ, chủ động rót cho Triệu Duệ một cốc trà để nhận lỗi.

Triệu Duệ không tài nào hiểu nổi vì sao đến tận bây giờ Minh Dụ vẫn còn muốn nhường nhịn, để mặc cho đám người trên mạng không ngừng hắt nước bẩn lên người cậu!

*Hắt nước bẩn: Hành động đổ tội cho người khác, hủy hoại thanh danh của người khác.

Chẳng lẽ người mẫu nhỏ nhà hắn không nhìn thấy những người kia đang nói cái gì sao? Thật sự là quá ghê tởm, quá xấu xa! Có những lời nói ngay cả hắn cũng xấu hổ không muốn nhìn!

Càng nghĩ càng uất ức, càng nghĩ càng phẫn nộ, chờ nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Triệu Duệ nhìn chằm chằm vào mấy bài đăng trên weibo đã bắt đầu chửi đổng, hai mắt tức giận bốc hỏa, hắn lập tức đứng lên, nhìn về phía Minh Dụ nói: “Lần này cho dù cậu cản tôi, tôi cũng phải đi tìm đám ăn không ngồi rồi của bộ xã giao để nói chuyện! Triệu Duệ tôi mặc dù bây giờ sống cũng không tốt lắm, đi chỗ nào cũng bị người ta khinh thường, nhưng cậu là người mẫu của tôi, cậu là người mẫu do tôi quản lý! Cậu bị người ta mua thủy quân hắt nước bẩn, cậu không tức giận nhưng tôi tức giận!”

Vừa nói, Triệu Duệ vừa nhấc chân đi ra cửa. Nhưng còn chưa đi được vài bước, hắn đã cảm thấy có người đang kéo mình lại. Triệu Duệ nóng nảy quay đầu, gắt lên nói: “Minh Dụ, cậu đừng ngăn cản tôi! Từ trước tới nay người mẫu của công ty chúng ta chưa từng bị bắt nạt như thế này đâu, cho dù cậu có địa vị thấp ở trong công ty, nhưng cũng không đến mức bị đối xử như vậy!”

Ánh đèn dịu dàng trong phòng phủ lên khuôn mặt thiếu niên một tầng ánh sáng yếu ớt, chỉ thấy Minh Dụ khẽ nhướng mày, bình tĩnh nói: “Triệu ca, em không ngăn cản anh, nhưng anh biết lúc đến bộ xã giao… Anh phải nói gì không?”

Triệu Duệ sửng sốt, sau đó đáp theo bản năng: “Còn nói gì nữa? Tất nhiên là trình bày sự việc với bọn họ, để bọn họ điều tra cẩn thận, sau đó đưa ra biện pháp xử lý tương ứng.”

Chỉ thấy Minh Dụ khẽ lắc đầu, cười nhạt nói: “Không, anh Triệu, anh phải nói thế này…”