Cô quấn vải bông, ngồi trên đá ngầm, nhìn ra xa rơi vào trầm tư, chẳng lẽ đêm nay cứ phải chịu đựng như vậy sao?
Bỗng nhiên, tầm mắt cô dừng trên số vỏ sò vừa mới vớt.
Đúng rồi! Vỏ sò!
Sau khi lấy được ngọc trai, vỏ sò không hề biến mất, có phải vỏ sò cũng có thể coi là rác thải tái chế không?!
Cô có tận ba cái vỏ sò mà!
Vân Lạc Hòa nhanh nhẹn ném thử một cái vỏ sò vào trong thùng rác.
Kết quả thành công!
[Tái chế thành công, nhận được đá biển x3.]
Lợi hại, vậy mà một cái vỏ sò có thể biến thành ba viên đá biển, nhiều tới vậy!
Xem ra vỏ sò là đồ tốt đây!
Vân Lạc Hòa tiếp tục ném vỏ sò.
[Tái chế thành công, nhận được đá biển x3.]
[Tái chế thành công, nhận được đá biển x3.]
Xem ra một cái vỏ sò tái chế sẽ nhận được cố định ba viên đá biển.
Kết quả vượt ngoài mong đợi của cô!
Nguyên liệu vốn dĩ còn thiếu rất nhiều để thăng cấp, bây giờ cô lập tức bùng lên hy vọng.
Đá biển đã đủ rồi, chỉ còn 7 mảnh gỗ nữa là có thể thăng cấp đá ngầm.
Tinh thần Vân Lạc Hòa lập tức phấn chấn đến trăm phần trăm, cô lại mở kênh trò chuyện một lần nữa.
Làm thế nào mới có thể đổi 7 mảnh gỗ đây.
Dùng nước khoáng thử xem.
Có lẽ người chơi không có nước uống sẽ đồng ý trao đổi.
Vân Lạc Hòa: “Một chai nước khoáng đổi 8 mảnh gỗ, có người nào đồng ý đổi không?”
Cô muốn thêm một cái, lỡ như người khác cò kè mặc cả, giảm xuống một chút, thì đổi 7 mảnh cũng được.
“Một chai nước mà đổi tận tám mảnh gỗ, cũng nhiều quá rồi!”
“Năm mảnh gỗ đổi một chai nước thì sao? Tám nhiều quá.”
“Gỗ giữ lại để dùng cho thăng cấp đi, tốt nhất là đừng đổi.”
“Không có nước uống thì cũng khát chết, thăng cấp có ích lợi gì, tôi thấy vẫn nên giữ mạng thì hơn.”
“Nhịn một chút, lỡ như ngày mai mở khóa ra nước thì sao?”
“Lỡ như ngày mai cũng không có nước, có khi ngày mai mọi người đều thiếu nước, tám mảnh gỗ có khi sẽ không đổi được nữa đâu.”
Vân Lạc Hòa còn chưa kịp nói gì, những người chơi trong kênh trò chuyện đã bắt đầu tranh cãi.
Nước quan trọng hơn hay là nguyên liệu thăng cấp quan trọng hơn, chuyện này không thể nói rõ được.
Suy cho cùng, không ai biết ngày mai sẽ thế nào.
Vân Lạc Hòa chỉ có thể nhìn chằm chằm tin nhắn, xem có ai đồng ý làm giao dịch với cô hay không.
Người kết bạn rất nhiều, nhưng người muốn trao đổi thật thì không nhiều lắm.
Vân Lạc Hòa nhớ rất dai, nên không kết bạn tùy tiện, ai ghi chú rõ ràng mới có thể chấp nhận.
Cuối cùng, cô nhìn thấy một tin nhắn.
“Đổi gỗ lấy nước, đổi 7 mảnh gỗ lấy một bình nước, ok không?”
“Đổi!”
Đây chẳng phải vừa đẹp sao!
Sau khi giao dịch thành công, nguyên liệu thăng cấp đã đạt mức, Vân Lạc Hòa lập tức nhấn thăng cấp.
Chỉ thấy đá ngầm đã bị một làn sương trắng bao phủ.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: [Đếm ngược thăng cấp, nửa tiếng.]
Xem ra chỉ cần ngồi chờ thêm nửa tiếng nữa là đá ngầm có thể thăng cấp thành công.
Không ngờ rằng đêm nay lại có thể thăng cấp, tâm trạng Vân Lạc Hòa rất tốt, cô vui mừng ôm lấy thùng rác.
“Thùng bảo bối, sau này tao dựa hết vào mày đó! Thăng cấp kiếm tiền, bước lên cuộc đời đỉnh cao!”
Nhưng mà, bụng cô rất đói.
Từ khi bước vào trò chơi đến bây giờ cô mới chỉ uống nửa chai nước, không ăn uống gì, bụng đã đói xẹp lép.
Nhưng ba lô thì chẳng có một chút đồ ăn nào, rong biển và bột mì cũng đâu thể ăn sống được.
Đói quá, đói không ngủ được.