Giọng cô chậm rãi, từ tốn, kể lại câu chuyện của mình như một lời tự sự.
Sắc mặt Hàn Thiên Ỷ dần dịu xuống, trong lòng chua xót, không kìm được sinh ra đồng cảm với cô.
"…Sau đó, tôi trưởng thành, nhưng em gái tôi lại bất ngờ qua đời…"
Sơ Uyển thêu dệt một câu chuyện nửa thật nửa giả, nhưng khi nhắc đến em gái, cô vẫn không kìm được mắt đỏ hoe, cả người trở nên mong manh, dễ dàng khơi gợi bản năng bảo vệ của alpha.
Hàn Thiên Ỷ nhìn đặc biệt đau lòng, lập tức vươn tay an ủi: "Nếu khó chịu thì đừng nói nữa, đều là lỗi của tôi, tôi không nên nhắc đến chuyện đó."
"Tôi đã thề sẽ báo thù cho em ấy, nhưng lại bị một đám alpha lừa gạt…"
Một giọt nước mắt bất ngờ lăn dài.
Hàn Thiên Ỷ cảm giác trái tim mình như bị bóp nghẹt, vội vàng nhào đến dỗ dành: "Đừng khóc, tôi đau lòng chết mất thôi."
Hứa Hi xinh đẹp đến thế này, chắc chắn đã bị đám alpha khốn kiếp kia ức hϊếp sợ hãi, nên mới không dám yêu đương nữa.
Hàn Thiên Ỷ gom cả mình vào mắng: "Đều là lỗi của lũ alpha chết tiệt kia! Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, sau này chị sẽ giúp em đòi lại công bằng!"
Sơ Uyển lau nước mắt, chủ động ôm lấy cô ấy, tung ra quân bài tình cảm cuối cùng: "Thật ra ngay lần đầu gặp chị, em đã cảm thấy rất có duyên, nếu chị là chị ruột của em thì tốt biết bao…"
Hàn Thiên Ỷ chỉ cảm thấy một thân thể mềm mại thơm tho ôm chặt lấy mình, đầu óc nhất thời mụ mị, vô thức nói: "Sau này chị chính là chị ruột của em, chị hứa, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em."
"Một lời đã định!"
Sơ Uyển lập tức rút khỏi vòng tay cô ấy, nở nụ cười rạng rỡ.
Hàn Thiên Ỷ chợt nhận ra mình vừa nói gì, tức giận không khỏi bật cười: "Hay lắm, nhóc con, gọi một tiếng chị là muốn đá tôi ra ngoài luôn à?"
Sơ Uyển đã đứng cách cô ấy một khoảng, cười hì hì: "Chị đã nói thì phải giữ lời đấy."
Thấy không nói lại được cô, Hàn Thiên Ỷ đành tạm gác chuyện này, tiếp tục trò chuyện. Trong lúc đó, cô ấy nhắc đến việc mình đến đây để thu mua một lô vật liệu chế tạo cơ giáp cho gia tộc, rồi mời Sơ Uyển đi cùng.
Sơ Uyển không có lý do để từ chối, lập tức đồng ý.
Trên đường đến trạm trung chuyển liên hành tinh để thực hiện cú nhảy siêu tốc, một vị khách không mời mà đến lặng lẽ xuất hiện.
Phi thuyền của họ, cũng như những con tàu khác, bị chặn lại bên ngoài trạm trung chuyển.
Là trưởng nữ của gia tộc quý tộc, trừ hoàng cung ra, Hàn Thiên Ỷ chưa từng bị ai ngăn cản như thế này. Cô ấy lập tức nổi giận quát: “Chuyện gì đây?”
“Ai không có mắt dám chắn đường bà đây!”
Một màn hình ánh sáng chợt lóe lên trước bảng điều khiển, hiện ra hình ảnh của một Alpha nam tuấn tú trong bộ quân phục nghiêm trang. Trên vai anh ta là quân hàm Thượng Tướng ba sao.
Chính là người đã chạm vào mặt cô ở trạm kiểm soát... Tề Tử Mục.