Trong lòng Kiều Kiều Kiều rất tiếc hận.
【Hoàng hậu nương nương nhìn phong quang vô hạn, nhưng thật ra tình cảm với Hoàng thượng cũng không tốt. Chỉ là Hoàng hậu đã sớm không ngóng trông ân sủng của Hoàng thượng, trong lòng bà chỉ có hai nhi tử.】
【Nhưng dù là như vậy, ông trời vẫn liên tiếp cướp đi ký thác nhân sinh của bà, Hoàng hậu nương nương không chịu nổi đả kích, từ tâm bệnh chuyển thành bệnh tâm thần, cuối cùng bị phế hậu nhốt vào lãnh cung.】
Kiều phu nhân nghe đến đó, trong lòng căng thẳng.
Bà làm sao cũng không nghĩ tới, Hoàng hậu nương nương dịu dàng dễ gần như vậy lại rơi vào kết cục thê thảm như vậy.
Bà cũng là người có hài tử, chỉ cần vừa nghĩ tới kết cục của lão đại, lão nhị và Kiều Kiều, trái tim bà cũng như bị xé rách theo.
Có lẽ là trái tim cảm động lây của mẫu thân, khiến ánh mắt Kiều phu nhân dịu dàng hơn rất nhiều, cả người cũng dần dần thả lỏng.
Tứ hoàng tử ra sức tiến lại gần, miệng vui vẻ nói: "Mẫu hậu, con đã sớm nói với người, tiểu muội Kiều gia là đáng yêu nhất!"
Hoàng hậu nhẹ gật đầu với Tứ hoàng tử, cưng chiều cười nói: "Con đó, không được dọa muội muội.”
Hoàng hậu ôm Kiều Kiều Kiều ngồi xuống, để Kiều Kiều Kiều thoải mái nằm trong lòng bà ấy, cười ban ghế cho Kiều phu nhân.
Đã nói là nói chuyện phiếm, cũng chỉ đông một câu tây một câu, một hồi lâu mới nhắc tới chuyện muốn chọn Thái tử phi.
“Kiều phu nhân, đại lang nhà bà cũng đã đến tuổi thành hôn rồi phải không? Có nữ nhi nào vừa ý không?”
Kiều phu nhân cũng không giấu diếm, chuyện này bà và phu quân đã thương lượng xong, đang chuẩn bị đi thăm dò khẩu phong Hàn gia đây.
“Không giấu diếm Hoàng hậu nương nương, thần phụ rất vui mừng Hàn gia tiểu thư, đã bắt tay chuẩn bị.”
“Hàn gia?”
Hoàng hậu nương nương nghe vậy có hơi giật mình, dù sao lấy cạnh cửa Kiều gia, tất cả đích tiểu thư quốc công gia kinh thành này đều có thể chọn.
Kiều phu nhân nhẹ nhàng gật đầu, "Thần phụ ở tiệc trăng tròn Kiều Kiều đã gặp Hàn cô nương, nhã nhặn xinh đẹp, có tri thức lễ độ, nhìn vô cùng tốt.”
Kiều Kiều Kiều nghe vậy lập tức phụ họa.
【Không sai không sai, ta cũng rất thích đại tẩu, quan trọng nhất là nàng và đại ca lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa cho dù Kiều gia chúng ta khuynh đảo, nàng vẫn không rời không bỏ đại ca.】
【Đại tiểu thư Tiêu gia Tiêu Thiên Lan cũng là nữ tử tốt như vậy, đáng tiếc Hoàng hậu nương nương không biết, cuối cùng chọn Thịnh Tú Nhiên phủ Khánh Quốc công làm Thái tử phi, đây quả nhiên là một bước cờ sai mà.】
Lúc này Hoàng hậu nương nương vừa vặn cũng nhắc tới vấn đề chọn Thái tử phi.
“Kiều phu nhân, không giấu gì ngươi, bổn cung làm mẫu thân cũng nóng lòng. Thái tử năm nay mười sáu tuổi, nhưng Thái tử phi chậm chạp chưa định, khiến bổn cung đau đầu không thôi.”
Kiều phu nhân thật ra đã từ trong miệng Kiều Thiên Kinh biết được việc này.
Ngày đó, Kiều Thiên Kinh thần sắc ngưng túc tìm tới, nghiêm túc nói:
"Nương, Hoàng hậu ít ngày nữa tuyên người tiến cung, hẳn là sẽ nhắc tới việc chọn Thái tử phi, nhi tử biết có hơi miễn cưỡng người, nhưng vẫn muốn cho người uyển chuyển nhắc nhở Hoàng hậu nương nương."
“Đích nữ Khánh quốc công có hơi không ổn, không nên trở thành Thái tử phi.”
Kiều phu nhân thân là nữ tử hậu trạch, chỉ hoàn toàn tín nhiệm đối với phu quân bà nhi tử, bà không hỏi quá nhiều, chỉ là âm thầm ghi nhớ.
Hôm nay nghe được tiếng lòng của Kiều Kiều Kiều, Kiều phu nhân mới biết tiểu thư Khánh Quốc công quả nhiên có vấn đề.
Nghĩ tới đây, bà thân thiết hỏi: "Nương nương, trong thiên hạ có vô số nữ nhi tốt, sao người lại phiền nhiễu như vậy?"
Hoàng hậu nương nương than nhẹ một tiếng, bà ấy hôm nay hiển nhiên thật sự muốn từ chỗ Kiều phu nhân nghe một ít ý kiến, cho nên cũng không giấu diếm.
“Bởi vì ý nghĩ của bổn cung và thánh thượng không giống nhau lắm.”
“Thánh thượng nhìn trúng đích tiểu thư Khánh Quốc công phủ, bổn cung gặp qua một lần, quả thật tài đức vẹn toàn.”
Kiều Kiều Kiều nhất thời lắp bắp kinh hãi.
【Thì ra là Hoàng thượng nhìn trúng Thịnh Tú Nhiên!】
“Nhưng bổn cung lại thích Tiêu cô nương của Phiêu Kỵ đại tướng quân hơn.”
Kiều phu nhân không lập tức phát biểu ý kiến, mà là dịu giọng hỏi: "Nương nương vì sao càng thêm thiên vị Tiêu cô nương đây?"
Hoàng hậu nương nương nghe vậy khẽ mỉm cười, "Không phải bổn cung thiên vị Tiêu cô nương, mà là bổn cung hiểu rõ Thái tử, Thái tử nhất định sẽ thích Tiêu cô nương.”
Bà ấy và hoàng thượng không có tình cảm, hoàng cung này nhìn như phồn hoa, ở trong mắt hoàng hậu, chỉ là một mảnh quạnh quẽ.
Bà ấy không hy vọng Thái tử dẫm vào vết xe đổ của bà ấy, ít nhất trong hoàng cung rộng lớn này, Thái tử có thể có một người tri kỷ chân chính.
Nghe đến đó, ngay cả Kiều phu nhân cũng không nhịn được cảm thán một câu, Hoàng hậu nương nương quả thật dụng tâm lương khổ.
Hơn nữa theo lời Kiều Kiều nói, Tiêu gia cô nương kia đúng là lựa chọn tốt nhất.
Trong lòng Kiều Kiều Kiều cũng có hơi cảm động.
【Hoàng hậu nương nương một mảnh tâm từ mẫu, bà ấy đúng là suy nghĩ vì Thái tử, hơn nữa ánh mắt của bà ấy thật sự rất tốt.】
【Hoàng thượng... Ai, Hoàng thượng sẽ không phải là cố ý chọn Thịnh cô nương đấy chứ?】
Những lời này lượng tin tức thật sự quá lớn, Kiều phu nhân lập tức thậm chí cũng không phản ứng kịp.
Lúc này Hoàng hậu nương nương lại tự mình nói: "Khánh quốc công phủ quả thật hiển hách hơn Tiêu gia, Thánh thượng chắc cũng lo lắng đến điểm này, mới càng thêm vừa ý Thịnh gia cô nương.”
Kiều Kiều Kiều nghe vậy không nhịn được bĩu môi.
【Hiển hách có ích lợi gì, vụ án gian lận kỳ thi xuân lớn nhất trong lịch sử sắp tới, Khánh Quốc công phủ cũng xen vào trong đó.】
【Ngay cả quốc gia tuyển chọn nhân tài cũng dám nhúng tay, Khánh Quốc công phủ này mới thật sự là phát rồ!】
【Đáng tiếc có nam chính âm thầm trợ giúp, Khánh Quốc công phủ thế mà bò ra từ trong án gian lận này!】
Gian lận trong kỳ thi mùa xuân!
Trái tim nhỏ bé này của Kiều phu nhân thật sự không chịu nổi, tin tức Kiều Kiều quá bùng nổ, thật sự là một chuyện so với một chuyện càng trí mạng!
Người như vậy nuôi ra đích tiểu thư, thật sự không thể trở thành quốc mẫu một nước tương lai!
Trong lòng Kiều phu nhân thấp thỏm không yên, chuyện này thật ra không có đường cho bà xen vào.
Nhưng nghĩ lại, phu quân của bà vì Đại Ung triều vào sinh ra tử, đại nhi tử của bà ở triều đình cẩn trọng làm chính, tiểu nhi tử một lòng muốn đền đáp triều đình.
Bà làm thê tử làm mẫu thân sao có thể chỉ lo nhà nhỏ của mình, trơ mắt nhìn vị trí Thái tử phi cà quốc mẫu tương lai giao sai người chứ!
Nghĩ tới đây, Kiều phu nhân âm thầm hít một hơi, uyển chuyển nói: "Hoàng hậu nương nương, thần phụ cực kì hiểu tâm tình của người.”
“Chuyện Thái tử phi, không phải thần phụ có thể lắm miệng, chỉ là thân là một vị mẫu thân, đối với hôn sự của hài tử, chúng ta không thể không cực kỳ cẩn thận.”
“Nói thật với nương nương, lấy cạnh cửa Kiều gia, thật ra chọn con dâu nhà cao cửa lớn ở trong kinh, có rất nhiều lựa chọn.”
“Nhưng đại nhi tử thần phụ từ nhỏ tâm tư đã sâu, cho nên thần phụ không mong con dâu có thể xuất thân cao bao nhiêu, tăng thêm vẻ vang cho Kiều gia, chỉ mong đại nhi có thể có được một người tri kỷ, làm bạn với nó cả đời.”
“Nhi lang ở bên ngoài dốc sức làm việc, lao tâm lao lực, sau khi về nhà có một người mặc thêm áo tâm sự, trong phòng ấm áp sáng sủa, hai phu thê trò chuyện, đó là quang cảnh cực kỳ khó có được.”
Thanh âm Kiều phu nhân bình thản, êm tai nói ra.
Bà ấy vừa dứt lời, hoàng hậu liền lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Cuộc sống như vậy, chẳng phải là bà ấy đã từng một lòng yêu cầu xa vời sao.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hoàng hậu đã có quyết định.